Các bạn truy cập vào HIM18.COM để đọc truyện MỚI nha. Mong các bạn ủng hộ website mới này!
Chương 29
8h sáng . . ..
_ thưa các tiểu thư máy bay sắp hạ cánh ạ !
Một cô tiếp viên xinh đẹp đi đến gọi tụi nó dậy
Sau khi máy bay hạ cánh thì cả ba được người của bà đón trước cổng sân bay
Chiếc xe dần dần chuyển bánh và đưa tụi nó đến với một ngôi biệt thự rất đẹp , dọc đường đi là những cây kiểng rất đẹp và lộng lẫy , ngôi nhà được trang trí theo kiểu Trung Quốc cổ rất đẹp , tụi nó vừa bước xuống xe thì đã có một dàn người hầu đứng đón
_ chào các tiểu thư !
Một bà già đi từ trong nhà ra
_ bà Gian đừng gọi con thế mà
Vy trách yêu bà
_ cô bé này là con của cô chủ à ?
Bà Gian đi lại chỗ nó và nhìn nó cười hiền từ
_ con chào bà
Nó cúi đầu chào bà cụ và cười cười
_ con chẵng khác tiểu thư là bao
Mọi người đang nói chuyện với nhau thì từ xa có một chiếc limousine màu trắng chạy vào , chiếc xe dừng lại trước mặt tụi nó , cánh cửa dần dần mở ra . Một người đàn bà oai nghiêm bước ra , tuy tuổi bà đã cao nhưng vẻ đẹp và sự cao quý của bà làm cho người ta thêm kính trọng bà
_ bà ! con về rồi đây
Vy chạy lại ôm bà và nét mặt căn thẳng của bà giờ đã trở nên hiền từ
Bà bước nhẹ đến hai đứa nó
_cháu gái của bà lón rồi nhỉ ?
Bà nhìn nó cười , nụ cười của bà rất hiền từ
_ cháu. . . cháu . . . . cháu chào bà !
Nó cúi đầu chào bà
_ chị ! bà ấy là bà ngoại của chị đấy
Vy chạy lại nói với nó
_ bà . . ! bà ngoại ????
Nó nhìn bà
Bà không nói gì mà chỉ gật đầu với nó
Trong vô thức nó không biết nghĩ gì mà chạy tới ôm chằm lấy bà . nó òa khóc trong lòng bà và bà hiểu tại sao nó lại làm thế
_ cháu chào bà
Yến cúi đầu chào
_ à cháu là Yến đúng không ?
Bà nhìn Yến hỏi
_ dạ
Yến lễ phép nói với bà
_ba cháu đã nhờ bà cho cháu tập huấn chung với Điệp !
Bà vào thẳng vấn đề chứ không vòng vo nữa
_ có gì mấy bà cháu vào nhà đi rồi nói
Bà Gian nói
Khi nhớ ra mình vẫn đứng ngoài sân bà nó gật đầu rồi dẫn bọn nó vào trong
Khi vào đến bên trong nó và Yến không khỏi ngạc nhiên vì ngôi biệt thự này chẳng những bên ngoài mà bên trong cũng là kiểu trang trí TQ xưa , bên trong căn nhà được trang trí bằng những chậu kiểng rất đẹp , khi và trong bà không nói quanh nói quẩn ở đâu hết nên bà kêu tụi nó ngồi và bắt đầu tường thuật lại tất cả cho nó biết là tụi nó cần gì và phải làm sao để thực hiện
Sau khi sắp xếp xong chỗ ngủ thì tụi nó được bà cho thời gian là một ngày để thích nghi và sang ngày mai tụi nó phải bắt đầu khóa huấn luyện và khóa huấn luyện này kéo dài 5 năm
Nó đi dạo khắp nơi trong nhà và nhớ tới hắn , nhớ đến lúc hai người vui vẻ , nhớ khi hai người ngồi ăn cùng nhau , những kỷ niệm trong ký ức lại ùa về , nó lại cảm thấy rất buồn vào trở về phòng
Còn Yến và Vy thì đi đăng ký trường học và trường bọn nó chọn là trường Royal vì bọn nó biết là ông đã chỉ định đợt tập huấn này rồi thì nhất định ông đã biết tụi nó ở đâu nhưng lý do tại so nó lại đi nhanh như thế thì không ai biết đâu nhé . Sau khi đăng ký xong thì hai người đó đi mua đồ ăn về cho nó
Còn về phần hắn thì sau khi nó đi hắn bắt đầu cắm đầu vào công việc và không màn tới ai nói gì hết , chỉ trong hai ngày nó đi mà hắn đã dẹp loạn và đứng lên làm bang chủ bang Royal trở lại , hắn lấy cái biệt danh rất là lạnh lùng “ hoàng tử băng “ . còn về cái hôn ước thì hắn không chấp nhận . hắn vẫn hay đi đến sân bay vào mỗi ngày để chờ nó trở về
Còn về phần Trang và Ken thì vẫn vậy , đi học rồi lại đi về trong cô đơn thui thủi chỉ có hai đứa
Huy thì bắt đầu vùi đầu vào công ty của ba để làm một ông chủ nhỏ tuổi và cũng vì một lý do khác mà anh đã làm việc cật lực như thế , anh không hào hoa như trước nữa , anh bây giờ rất là chững chạc và nghiêm khắc , các nhân viên trong công ty tuy thấy anh nhỏ tuổi nhưng không dám nói gì mà ngược lại còn rất là kính trọng anh vì anh rất là giỏi , tuy chỉ dìu dắt công ty mới hai ngày mà anh đã có 3 dự án cho mọi người làm và cả 3 dều thành công mỹ mản
Minh thì không chịu nỗi hai thằng bạn nên đã đi du học ở Mỹ một ngày sau đó ( anh cũng biết chỗ đi quá nhỉ ? )
6h sáng ngày hôm sau . . . .
Tụi nó đã bị mọi người kêu dậy rất sớm , cuộc tập huấn chính thức bắt đầu , tụi nó được các nhà thiết kế hàng đầu thiết kế cho quần áo , giày dép , trang sức , nước hoa và rất nhiều thứ khác , sau khi đo đạt và hỏi sở thích tường đứa xong thì các nhà thiết kế đều có thể nắm rõ nên thiết kế cho họ như thế nào
Xong phần thiết kế thì họ được học cách đi đứng và giao tiếp
Nguyên một ngày tụi nó hết đi đi lại lại rồi lại cầm cái ly lên tập uống rượu , tập học tên rượu rồi lại tập ăn uống , tập đọc tên món ắn đủ thứ hết
Này tập huấn đầu tiên kết thúc rất suôn sẽ , bà rất vừa lòng với tụi nó
Tụi nó tập luyện những thứ như ngày đầu khoảng 1 tuần lễ thì bà bắt đầu cho chúng đi học lại nhưng chỉ là học buổi tối thôi còn buổi sáng vẫn phải tập huấn
Bài tập huấn tiếp theo là nhảy và khiêu vũ
Bạn nó phải tập đến hai tháng mới thành thạo được công việc
Quay lại hắn nhé !
Hắn thì vẫn như thế , ngày ngày vào lúc 12h trưa vẫn hay đến sân bay chờ nó cho đến 1h rồi đi về ( anh ơi ! anh ra đó kiếm ma à ? đi ngay giờ linh thiêng ) . Số lượng ngày đến trường của hắn ngày càng giẩm đi và kết quả cuối cùng là 1 tuần đi 1 lần , còn lại bao nhiêu thời gian thì hắn quản lý công ty , quản lý cái bang Royal và . . . . . và nhớ về nó
Huy thì không thua gì hắn , anh cứ cắm đầu vào mà làm việc , số lượng ngày anh đến trường là 0 . công ty của anh ngày càng đi lên , chỉ trong vòng hai tháng mà cổ phiếu công ty đã lên ngất ngưỡng nhưng vẫn còn thua Royal
Cặp Ken thì cứ như thế làm tới
Minh thì đi học lẳng lặng không có đọng tỉnh gì
Thấp thoáng tụi nó rời Việt Nam đã được 2 năm rồi . bây giờ trong tụi nó đứa nào cũng là tiểu thư chính gốc rồi . Cách ăn nói , cách đi đứng , cách giao thiệp của tụi nó đã thành thục nên bà đã giao công ty cho tụi nó quản Lý trong 3 tháng để xem kết quả . ngoài ra tụi nó bắt đầu học kinh tế rồi vì chỉ số IQ của bọn chúng khá cao nên rất ,au hiểu
Ba tháng sau , kết quả ngoài dự kiến của bà , bọn nó đã ký được 10 hợp đồng lớn , có đến 5 dự án lớn đã thực hiện và thành công trên mong đợi
Về phần hắn và mấy người kia thì vẫn vậy , hắn và Huy thì dẫn dắt công ty đi lên ghê gớm làm các công ty khác phải điên đảo
Vào một buổi sáng chủ nhật , bọn nó quyết định đi dạo thành phó sau khi tập huấn xong . trên dường đi thì nó và Vy kiếm cớ đi hái nho ở vườn và bỏ Yến đi một mình vì Yến bị dị ứng với bùn đất ( có chảnh quá không chị Yến ? )
Sau một hồi lượn quanh , Yến dừng lại ở ven hồ , hít thở sâu rồi ngồi xuống băng ghế gần đó . trong lúc cô đang ngồi thì từ đằng xa có một người đang chạy xe đến và . . .
Rầm. . . .
Chiếc xe ấy đụng vào Yến
_ tôi xin lỗi cô !
Người con trai đó lạnh lùng nói
_ tiếng nói này sao quen vậy ? lâu rồi mình không nghe thấy
Yến tự nhủ thầm với mình rằng người đó không phải anh
Nhưng khi cô nhìn kỹ thì người đó chính là anh , vâng ! người đó chính là Minh
_ cô có sao không ?
Minh lạnh lùng hỏi mà không nhìn người đang đứng trước mình là ai
Yến im lặng một lát rồi sực nhớ ra và quay đi trong lẳng lặng
Khi ngước lên thì Minh chỉ có thể nhìn thấy một dáng người mảnh mai bước đi mà không quay lại
Khi bước đi anh không ngờ là mình lại đạp phải cái gì đó mà chính xác thì đó là. . . . là. . . là chiếc nhẫn anh tặng Yến nhưng . . . nhưng mà . . .chẳng phải Yến đã đi rồi sao ? không lẽ. .. ? ( Minh nhận ra chiếc nhẫn vì anh đã lén lút khắc chữ vào nhẫn rồi mới tặng cô )
Anh bắt đầu suy nghĩ và bước đi . bây giờ Minh quyết định là anh phải điều tra mới được
Hai tháng trôi qua , rồi lại ba tháng , rồi lại 1 năm . lúc nào Minh cũng đi tìm Yến nhưng kết quả là số 0 , cô như bốc khói và bay khỏi không trung vậy
Còn về mấy người kia thì vẫn thế thôi công việc cứ đi lên đều đều
Thời gian trôi thật mau , con người cũng thay đổi rất nhiều nhưng tình cảm của họ vẫn không thay đổi , họ vẫn nhớ về hình bóng một người và đợi chờ ngày trở về của hình bóng ấy . 5 năm tập huấn với tụi nó cũng chỉ còn 1 tuần nữa là hoàn thành rồi nên bà cho tụi nó tự do trước khi hoàn thành
6 người tụi nó bây giờ đều là những người nổi tiếng và thành đạt
Hắn là tổng giám đốc của tập đoàn Royal lạnh lùng quyết đoán nhưng được rất nhiều cô gái mến mộ , mặt khác hắn là bang chủ bang Royal , nếu ai dám động đến công ty hắn sẽ lấy bang đi triệt tiêu . hắn bây giờ rất là khác so với trước kia , hắn không trẻ con , không bồng bột như trước nữa nên ông giao tất cả mọi chuyện cho hắn
Còn về Huy thì anh bây giờ là CEO của tập đoàn ba anh . anh đã làm nên nhiều chiến công vang dội cùng hắn , hai tập đoàn nhà hắn và Huy cùng giúp đỡ cho nhau , mặt khác Huy cũng là phó bang chủ bang Royal . vào những ngày cuối tuần , Huy và hắn hay đi đến sân bay để trông chờ một hình bóng trở về
Phần Ken và Trang thì khác , họ đã đính hôn rồi , Ken bây giờ đang là thiếu gia có tiếng của giới đêm , mặt khác anh là chủ tịch hội đồng quản trị của công ty nhà nên Trang rất là sung sướng
Minh là người thê lương nhất , lúc nào cũng đi tìm Yến nhưng không bao giờ gặp . anh cứ nuôi hy vọng là Yến ở Mỹ nên đã xin gia đình cho tiếp quản công ty ở Mỹ một thời gian
Trong buổi ký kết hợp đồng của công ty Phước Minh và chi nhánh tập đoàn Royal. . . .
_ thưa tiểu thư ! tất cả đã chuẩn bị xong rồi ạ
Cô thư ký của Yến báo cáo
_ được ! mau đưa vào phòng họp đi
Yến dặn dò mấy cô thư ký xong thì đi lên lầu
_ chị ! mới đây mà 5 năm rồi nhỉ ?
Vy nằm dài trên ghế sofa nhìn nó đang ký hồ sơ
_ uk nhỉ ? hôm nay có buổi ký hợp đồng đó
Nó nhắc Vy
_ ký với công ty Phước Minh
Yến đi từ ngoài vào
_ là công ty của nhà anh Minh hả ?
Vy ngây ngô hỏi
_ nghe nói là một vị giám đốc trẻ sẽ đến họp đấy
Nó bỏ viết xuống và nói
_ mà chị ơi ! sao mình làm giám đốc ở đây lâu rồi mà không ai biết nhỉ ?
Vy hỏi hai người kia
_ em mong người đó đem kiệu qua khiêng về à ?
Nó chọc Vy
_ vì chúng ta không dự họp báo , không dự tiệc , không xuất hiện trước công chúng thì ai mà biết ? với lại chúng ta ai cũng lấy tên tiếng anh hết rồi
Yến giải thích
_ thưa tiểu thư ! đối tác đã đến
Trợ lý của nó bước vào nói
_ được
Nói rồi tụi nó bước ra , theo sau là mấy người trợ lý và một và nhân viên
Trong phòng họp. . .
Trong phòng bây giờ có một chàng trai rất là khôi ngô tuấn tú , tất cả các nhân viên trong công ty đều nhìn anh say đắm nhất là nhân viên nữ
_ tiểu thư Alex đến rồi ạ ! ( alex là tên của Yến ấy )
Một vị cúi đầu xuống nói với người con trai đó
_ thư tiểu thư ! cậu jackson đang đợi ạ !
Một trợ lý chạy ra từ phòng họp nói
Khi tụi nó bước vô phòng họp thì. . . .
_a ! tôi xin lỗi ngài ạ
Một cô nhân viên làm đỗ nước và chàng trai lên tiếng
_ được rồi ! không sao hết
Anh lạnh lùng nói rồi rút khăn ra lau
Trong lúc lau anh cúi đầu xuống nên bọn nó không nhìn thấy mặt
Sau khi ngồi xuống bàn và ổn định các tập tài liệu xong thì buổi họp bắt đầu , suốt buổi họp chàng trai đó chỉ cắm đầu vào bản thảo chứ không nhìn tụi nó lấy một cái nên không ai nhận ra ai
Một lúc sau khi ký hợp đồng thì ai cũng không khỏi ngạc nhiên nhất là chàng trai đó và Yến . khỏi nói mọi người cũng biết chàng trai đó là ai rồi phải không ? đúng người đó chính là Minh nhà ta đó
Khi anh nhìn thấy Yến thì anh không tin nỗi vào mắt mình nữa , con người mà anh đã khổ công tìm kiếm bây giờ đang đứng trước mặt anh . còn Yến thì vẫn lạnh lùng không nói gì
_ mọi người đi ra ngoài nhé ! chúng tôi có chuyện phải nói
Nó thấy không ổn nên cho mọi người ra ngoài hết
Bây giờ trong phòng chỉ còn nó , Vy , Yến và Minh
_ tụi em . . . . ! tụi em …. Sao lại ở đây ?
Minh nhìn tụi nó ngạc nhiên hỏi
_ em không ngờ anh Minh nhà chị Yến lại tài thế này
Vy nhìn nhìn Minh rồi quay qua Yến nói
_ Yến ! em biết anh tìm em lâu lắm rồi không?
Minh nhìn Yến
_ người lần trước phải em không?
Minh hỏi dồn
Nhưng Yến vẫn im lặng vì cô sợ khi cô nói ra câu nào hoặc chạy lại ôm anh thì giấc mơ này sẽ mất đi
_ chị Yến ! chị sao vậy ?
Vy lay lay người Yến
_ anh . . . . . . . ! anh là thật ?
Yến nhìn anh mà rơi lệ
Minh không nói gì chỉ gật dầu rồi cười với cô
Yến chạy lại ôm anh mà khóc . thật sự cô rất nhớ anh ! cô nhớ về người con trai này rất nhiều
Còn hai người kia do thấy mình quá dư thừa nên đi ra ngoài trước
Sau khi kể cho Minh nghe tình hình của tụi nó và đã nắm rõ tình hình của mấy người kia thì tụi nó quyết định sẽ bí mật về Việt Nam khi đã sắp xếp xong công việc và đưa mọi chuyện ra ánh sáng , để những người yêu nhau được ở bên nhau
liệu nó và hắn có được bên nhau khi có người thứ ba ? tất cả mọi người có thể hữu duyên sẽ thành giai ngẫu hay không ? hay là mỗi người một hướng đi , mỗi người một suy nghĩ ?
Chương 30
sau khi sắp xếp tất cả mọi công việc ở đây xong thì tụi nó lẳng lặn trở về VN nhưng trước khi trở về có một chuyện bất ngờ. . . . .
_ hôm nay các con sẽ về VN nhưng sẽ có người đi theo tụi con và tụi con không được cho ai biết con đã trở về
Bà dặn dò tất cả trong đó có Minh
_ tại sao ạ ? và ai sẽ đi theo ạ ?
Vy hỏi bà vì căn bản cô rất nhớ Huy
_ là anh !
Một người con trai với đôi mắt màu xám lạnh lẻo và chứa đựng những điều huyền bí về anh mà không ai có thể biết được
Sự xuất hiện của anh làm tụi nó ngạc nhiên , rất là ngạc nhiên
_ anh ! sao anh ở đây ?
Nó chạy lại ôm người con trai đó và người đó cũng ôm nó lại
_ Quân đã đi qua đây cùng lúc với con nhưng ta không cho nó ra
Bà từ tốn nói
_ anh xin lỗi vì đã để em gái một mình
Anh xoa đầu nó rồi cười , một nụ cười rất ấm áp và nụ cười ấy chỉ dành riêng cho nó
_ không sao ạ !
Nó cười rất tươi với anh
_ bà biết anh Quân ạ ?
Yến hỏi bà
_ chẳng những biết mà còn rất rõ nữa phải không bà ?
Anh Quân nhìn bà rồi cười với tụi nó
_ chuyện là sao thế ạ ?
Vy hỏi bà và nó cũng nhìn bà như chờ đợi câu trả lời
_ chuyện dài lắm thôi các cháu mau đi đi kẻo trể ! chừng nào rảnh kêu Quân nó kể cho các con nghe
Bà cười cười nhìn Quân tỏ vẻ bí mật
_ các con đi đây ạ !
Tụi nó đồng thanh rồi cúi đầu chào bà
_ uhm ! mấy đứa nhớ lời bà dặn đó ! hai tuần nữa bà qua
Bà nói vọng theo bóng của tụi nó
_ những đứa cháu này ! tôi mong tụi nó sẽ hạnh phúc ! còn thằng Quân nữa
Bà quay qua nói với bà quản gia
_ tụi nó đều lớn cả rồi bà ạ ! tụi nó sẽ xác định được mình yêu ai mà !
Bà quản gia nói với bà
_ vất vả cho bà rồi ! thôi mình vào nhà
Nói rồi hai bà cụ quay đi ( bật mí nhé ! bà già quản gia thiệt ra là. . . . . .! hk phải quản gia thiệt chỉ đóng giả thui . còn lý do thì . . . .he he hk nói )
Khoảng 15` sau thì tụi nó đã có mặt ở sân bay . Lần này bọn nó không đi bằng máy bay gia đình của Yến nữa vì bà đã dặn là không cho ai biết bọn nó trở về . Lần này tụi nó đi máy bay chuyên dụng của tập đoàn Royal nhưng là bí mật
Trong máy bay . . . .
_ thưa các tiểu thư và thiếu gia ! chúng ta sắp cất cánh xin mọi người thắt dây an toàn
Tiếng của ông phi công vang lên trên loa
Máy bay bắt đầu cất cánh và bay lên tận mây xanh
_ chuyện lúc nảy anh nói tụi em nghe đi !
Vy năn mỉ anh Quân nói cho tụi nó biết tại sao anh lại đi theo tụi nó
_ haizzz. . . . ! bí mật rồi cũng không giấu được
Anh Quân bắt đầu kể lại cho tụi nó nghe
Năm 5 trước , khi anh đi qua thăm nó thì nghe chuyện đính hôn của Vũ và Hy nên anh đã xem coi tụi nó làm sao . anh không ngờ là tụi nó lại mất tích đột xuất mà không nói gì , sau đó thì anh gọi cho bà và báo cho bà biết là anh sẽ qua đó với bà , sau đó bà nói cho anh biết các em đang ở đso và nói anh qua bí mật không cho dứa nào biết hết nên anh đã im lặng cho tới giờ
_ chuyện là vậy đó !
Anh nói
_ vậy tại sao anh quen bà ?
Yến nhìn anh
_ à ! mẹ anh là bạn của mẹ Điệp ! lúc nhỏ anh hay đến chơi với bà và ông . ngay cả bây giờ lớn lên anh cũng hay đế đó chơi đấy thôi nhưng đi bí mật không cho Điệp biết
Anh giải thích
_ à ! thì ra là anh giành ông bà với em
Nó giả giận anh
_ _ thôi mà ! anh biết lỗi rồi
Anh cũng cùng diễn kịch với nó
Và rồi chiếc máy bay rôm rã tiếng cười suốt chặn đường đi
Và lúc 10h đêm hôm sau tụi nó đã có mặt tai sân bay Tân Sơn Nhất . . . .
_ bây giờ ở đâu đây ?
Nó hỏi mọi người
_ qua nhà riwwng của anh hay ở khách sạn của anh ?
Anh Quân nhìn cả bọn hỏi
_ thui ở nhà riêng đi ! ủa ủa mà anh có khách sạn hả ?
Vy nủng nịu một hồi mới nhận ra là anh có khách sạn nên hỏi anh
_ thôi đi đi ! rồi về nhà anh kể cho
Rôi anh dắt cả bọn đi ra cổng . Ngoài cổng có một chiếc xe 7 chỗ đang chờ tụi nó
_ trời ! ở bên kia đi xe nổi không quen rồi ! qua đây đi cà tàn hả ? ( trùi ui ! ỷ giàu chảnh hả chị ? )
Nó bỉu moi nhìn chiếc xe
_ xe đẹp anh không thiếu nhưng nếu em muốn ông biết thì anh sẽ kêu người đem xe qua
Anh Quân thản nhiên nói
_ hì hì ! thôi có còn hơn không
Nó cười hòa rồi cũng bước lên xe
Chiếc xe bắt đầu lăn bánh , chiếc xe chạy ra vùng ngoại ô thành phố , chạy vào một con đường vắng và . . .
Một căn biệt thự màu đen đỏ xen kẽ hiện ra trước mặt tụi nó , căn biệt thự ngự trị ở giữa cánh đồng cỏ rất mờ ảo và huyền bí . Tụi nó chịu không nỗi nữa liền thốt lên
_ oaaaaa ! nhà ai mà đẹp thế ?
Nó la lên
_ em thích không ?
Anh Quân vuốt tóc nó hỏi
_ thích lắm ! anh cho em ở đó hả ?
Nó nhìn anh chớp chớp mắt
_ không ! em thấy cái nhà lá kế bên không ? mình ở đó đó
Anh chỉ vào cái nhà lá tồi tán kế bên căn biệt thự san trọng ấy cho tụi nó thấy
_ hả ?????/
Cả bọn đồng thanh là lên
_ không chịu đâu
Vy lắc đầu lia lịa
_ em đi ở trong khách sạn
Yến la lên
_ thôi ! thôi ! anh ấy đùa đó !
Minh lên tiếng sau một lúc im lặng
_ hả ? đùa ư ?
Nó nhìn anh
Anh không nói gì mà chỉ gật đầu và bắt đầu cười bởi sự thơ ngây của tụi nó
_ anh dám gạt em
Nó đánh đánh vào ngực anh nhưng anh chỉ ngồi cười nó thôi
Rồi chiếc xe chạy qua cánh cổng to lớn với hai con sư tử to đùng , con đường đi vào căn biệt thự không phải là những hàng cây thẳng tấp , không phải đồng cỏ mênh mông mà tụi nó thấy mà là một cánh đồng hoa , là một cánh đồng hoa trộn lần giữa những loại hoa , có rất nhiều loại hoa trên cánh đồng , tiếp theo sâu vào trong là một đồng cỏ , chiếc xe dừng lại trước một cái cổng và tụi nó từ từ bước xuống xe , vừa bước xuống xe thì các cô gái đã bị cảnh đẹp nơi đây làm cho điên đảo
Trước mặt tụi nó bây giờ là nột thảo nguyên rộng lớn và căn biệt thự lúc nảy đang nằm gần đó . tụi nó liền chạy nhanh vào trong nhưng . . . . .
_anh Quân ! em có chuyện muốn nói
Yến kéo anh lại khi thấy anh định đi theo nó
_ có chuyện gì thế em ?
Quân nhìn Yến ngạc nhiên
_ vừa đi vừa nói
Nói rồi hai người đi chầm chậm phía sau mọi người
_ anh. . . . ! có phải anh yêu Điệp ? có phải không ?
Yến nhìn anh
_ sao. . . .sao ? sao em biết ?
Anh ngạc nhiên khi Yến hỏi như vậy
_ anh trả lời em đi ! có phải thế không ?
Yến hỏi lại lần nữa
_ phải ! tình cảm anh dành cho em ấy không phải là thích nữa mà là yêu rồi
Anh nhìn lên trời rồi nói , ánh mắt anh có vẻ u sầu
_ vậy anh qua Mỹ là vì Điệp ?
Yến nhìn anh hỏi
_ phải ! anh đã chấp nhận các khóa huấn luyện gắt gao chỉ để ở cạnh em ấy nhưng. . . . . . có lẽ em ấy quá ngây thơ nên không hiểu được tình cảm của anh
Anh cười nhẹ nhưng mắt có vẻ u sầu
_ tại sao lại như thế nhỉ ? tại sao nó lại không thích anh ?
Yến nói và cười nhẹ với anh
_ tại sao em lại nói vậy ?
Anh nhìn Yến chờ đợi
_ vì anh yêu nó ! khi ở bên anh nó không buồn
Yến nhìn anh cười tươi rồi nói
_ em nghĩ thế sao ? anh thì không đâu ! anh nghĩ khi em ấy ở cạnh Vũ thì sẽ hạnh phúc hơn
Anh nhìn theo nó và cười ấm áp
_ thôi mình đi theo tụi nó đi
Nói rồi Yến chạy theo tụi nó
Khi đến trước căn biệt thự thì. . .
_ chào thiếu gia và tiểu thư
Mấy người hầu trong nhà cúi đầu chào tụi nó
_ chào mọi người
Nó cười tươi nói , mọi mệt mỏi của nó đều tan biến khi thấy thảo nguyên ấy nên bây giờ nó rất là sung
_ thưa thiếu gia ! chúng tôi đã chuẩn bị phòng xong rồi ạ !
Ông quản gia cúi đàu nói với anh
_ được ! vậy mấy đứa lên phòng tắm cho mát rồi xuống ăn
Anh nói với ông quản gia rồi quay qua dặn tụi nó
_ à quên nữa ! Nguyệt Nhi ! lại đây
Anh kêu một cô bé xinh đẹp trong mấy cô người hầu đi lại
_ dạ ! thiếu gia gọi em !
Cô người hầu ấy cúi đầu chào mọi người rồi hỏi anh
_ em sẽ là người hầu riêng của tiểu thư
Anh nói với cô và dặn dò một vài việc
_còn mấy đứa muốn cô hay anh nào thì chọn đi nha
Anh nói với ba người kia
_ vậy em chọn cô gái đang tỉa hoa kia kìa
Vy chỉ tay và cô gái đang cắt hoa
_ Vy Anh ! em lại đây
Anh kêu cô gái đó
_ dạ !
Cô gái đó rất lễ phép chào mọi người
_ em sẽ phục vụ tiểu thư này nha !
Anh chỉ vào Vy
_ vậy em cũng chọn nha !
Yến hỏi anh
_ uhm ! em chọn đi !
Anh cười
_ chọn ai trùng tên với bà như Vy vậy đó
Nó háo hức chờ đợi người được chọn
_ vậy em chọn cô bé đang dọn dẹp tủ sách đằng kia
Yến chỉ vào một cô bé với cặp mắt kình dày cộm đang quét tủ sách
_ cũng biết chọn quá nhỉ ?
Vy nói
_ người ta thích sách thì phải chọn thế mới hợp
Nó cũng bon chen và chăm chọc
_ Yến Linh ! em lại dây ! tiểu thư chọn em kìa
Anh kêu cô gái đó đi lại
_ chị chọn em hả ? em không biết gì ngoài sách đâu nhé !
Cô bé đó nói với Yến
_ trời ! chưa thấy cô bé nào lười như thế đó
Minh la lên
_ không phải đâu ! vì em phụ trách nhập sách , truyện vào thư viện cho tiểu thư theo lời của thiếu gia và công việc của em chỉ là sách với sách nên ngoài sách ra em không biết gì hết
Cô bé đó giải thích cho Minh hiểu
_ à ! thì ra là vậy !
Minh gật gù nói
_ vậy em chọn ai ? Minh ?
Anh hỏi Minh
_ em hả ? em không cần người hầu đâu
Minh từ chối
_ uhm ! vậy mấy đứa lên phòng đi !
Sau khi chọn xong người hầu thì tụi nó đi lên phòng và tắm
Sau khi tắm rửa và sắp xếp đồ xong thì tụi nó xuống phòng ăn
Tại phòng ăn . . .
Thức ăn đã nức mùi thơm làm tụi nó chịu không nổi liền chạy nhào ngay vào bếp , thực đơn dành cho tụi nó hôm nay không phải là mấy cái món dễ ngán mà bà hay bắt ăn nữa mà là những món thân quen của quê nhà VN như : canh chua bông điên điển , cá lóc kho , gỏi đu đủ . . . . . Trên bàn ăn rất nhiều món ăn đạm bạc nhưng lại rất ngon nên tụi nó kiềm lòng không nổi và thế là cứ cắm cúi ăn mà không nhìn ai hết
Sau khi ăn xong thì tụi nó đi ra ngoài cánh đồng chơi , anh Quân cho người trải thảm trên cỏ , mang món tráng miệng và nước ra . món tráng miệng gồm : các lọa mứt như : hạnh , tầm duộc , dừa , khóm. . . ; và trái cây như : ổi , mận , táo , nho , dâu. . . .; và nước dừa . toàn là những món nó thích nên ngồi ăn liên tục không nhìn đến ai hết , máy người kia cũng thế vì lâu lắm rồi không cả bọn không được ăn nhưng mấy người kia vừa ăn vùa nói chuyện chứ hk ai giồng nó hết
_ sao anh có được khu đất này vậy ? còn khách sạn nữa ! tên gì ?
Minh hỏi anh
_ à ! anh chỉ tập huấn trong 3 năm thôi thì đã được cho làm riêng rồi !
Anh trả lời
_ anh chỉ huấn luyện trong 3 năm ư ? vậy thua tụi em rồi
Vy nhìn anh nói
_ em đừng tưởng bở ! tập huấn theo kiểu anh ấy là em chết đấy
Minh nói
_ gì mà chết ?
Vy trề môi nói
_vậy em có thể vừa đi làm vừa huấn luyện vùa học không ?
Minh hỏi Vy
_ anh nói thiệt ? thật hả anh ?
Vy hỏi anh
Anh không nói gì mà chỉ gật đầu
_vậy khách sạn ấy tên gì ạ ?
Yến hỏi anh
_ angel dark
Anh cắn miếng táo thản nhiên nói
_ angel dark ???????????
Ba đứa đồng thanh la lên
_ sao thế ?
Nó nghe mọi người la lên liền ngước lên hỏi
_ anh . . . anh. . . Quân là chủ của. . . angel dark !!
Vy nói lấp vấp
_ cái gì ????
Nó nhìn anh như thú lạ
_ sao thế ? hả em gái yêu ?
Anh nhìn mặt nó rồi hỏi
_ vậy anh là thần tượng của em rồi
Nó cười tươi hớn hở nói
_ sao ?
Anh không hiểu
_ tụi em ngưỡng mộ chủ của khách sạn angel dark nổi tiếng khắp thế giới đó
Yến giải thích
_ à ! thì ra là vậy ! vậy mà anh dẫn mấy đứa đi vô đó chơi
Anh vuốt tóc nó nói
_ sao anh thích vuốt tóc em thế ?
Nó nhìn anh
_ vì tóc em rất mượt và đẹp
Anh lại cười với nó , nó không để ý nữa mà cắm cúi xuống ăn
__ mà em nghe nói là khách sạn có khu mua sắm nữa phải không anh ?
Minh hỏi anh
_ vậy là mấy em chưa vô đó lần nào hả ?
Anh hỏi tụi nó
_ dạ chưa
Vy trả lời
_ ở trong đó anh cho nâng cấp rồi ! tất cả các chi nhánh của angel dark đều có : khu mua sắm ; khu nhà hàng ; khu vui chơi ; khu café sân thượng nằm ở các tầng cao còn 12 tầng ở dưới dùng để khách ở
Anh kể hết cho tụi nó biết
_ mà em nghe nói đã có chi nhánh ở Thái và Pháp rồi phải không anh ?
Yến hỏi
_ uhm ! mới khánh thành hôm trước
Anh nói
_oaaaa ! tụi em ngưỡng mộ anh qua đi
Vy chớp chớp mắt nhìn anh
_ có gì đâu !
Anh nhìn xuống nó và
_ em ngủ rồi sao ?
Anh nhìn nó đang nằm trên chân anh mà ngủ ngon lành làm anh cảm thấy ấm áp
_ thôi mấy đứa ở chơi ! anh bế con heo con này vô nhà cho nó ngủ đã
Nói rồi anh cúi xuống bế nó đi vào nhà . Ba người kia ngồi đó chơi một hồi rồi cũng đi vào nhà ngủ để mai đi quậy cái khách sạn nữa chứ
(À ! mà quên ! có một người mình đã không nhắc đến trong chap trước . Đó là Hy và Vỹ . . . .
Sau khi Hy chấp nhận điều kiện của ông thì ông đã đưa hai người đó đi Pháp với lý do là Hy phải đi du học để xứng đáng làm con dâu nhà họ Ngô
tại sao bà không cho nó xuất hiện ? tại sao Quân lại không thú nhận là anh yêu nó ? Hy và nó có chuyện gì với nhau không ?
Chương 31
từ khi nó về nước tới nay cũng đã được một tuần lễ rồi nhưng vẫn chưa có tin tức gì của Hy nên nó vẫn không lộ diện ở bất cứa đâu và cứ ở trong biệt thự . Còn Minh thì bắt đầu đi làm lại ở VN và thường hay đi gặp tụi hắn nên ít về nhà hơn . Yến và Vy thì ngày nào cũng đi khắp nơi gây chuyện chứ không ngồi yên như lúc học trung học nữa , từ khi qua Mỹ tụi nó bắt đầu tập tành đi bar , nhảy nhót và đánh nhau vì tụi nó được đi học võ với lại bà không la
8h sáng tại biệt thự . . . . .
Ring. . . . Ring. . .
_ aloha. . . ! ai thế ?
Nó đang đi dạo thì nghe có tiếng điện thoại reo nên bắt máy
_ em gái ! còn nhớ chị không ?
Đầu dây bên kia là Hy người mà nó yêu quý
_ chị ! chị về nước chưa ?
Nó vừa nghe thấy tiếng của Hy liền hớn hở cười
_ ừ ! chị về rồi đang ở sân bay
Hy cũng cười tươi như nó
_ em kêu người ra đón
Nó nhanh nhảu nêu ý kiến
_ thôi ! chị nói với ông rồi ! nếu em mà tới chắc có chuyện đó
Hy đang nói thì. . . . .
_ đi !
Giọng của một người đàn ông có vẻ lạnh lùng kêu Hy
_ vậy thôi nha chị !
Nó như đã đoán được người đó là ai nên liền tắt máy và đi vô nhà
ở chỗ Hy. . . .
_ sao anh nói chuyện kỳ thế ?
Hy có vẻ nủng nịu với người đó nhưng chỉ là giả tạo
Người con trai đó không nói gì mà chỉ đi thẳng ra xe và ngồi vào chỗ , Hy thấy vậy nên chạy lại nhưng. . . . . . (Truyện bạn đang đọc được đưa lên bởi wapsite Haythe.US - Chúc bạn đọc truyện vui vẻ) chiếc xe cô chạy lại không phải xe hắn mà là. . .
_ chào em rể ! chị đi với anh Vỹ
Hy vẫy tay chào hắn rồi ngồi vào chiếc mui trần màu trắng sau xe hắn làm hắn rất ngạc nhiên và. . .
_ khoan đã . . . .! lúc nảy cô ấy nói. . . . em . . . .em rể ????
Hắn nhắc lại câu nói đó và hắn nghĩ chắc chắn Hy biết tung tích của nó
Chiếc xe mui trần màu trắng bắt đầu chạy với tốc độ kinh hoàng trên con đường về khu biệt thự Hoàng Gia. . .
Trở lại biệt thự của nó. . . . .
_ anh ! ngày mai bà về !
Nó chạy vào báo tin cho anh Quân biết
_ anh biết rồi !
Quân thấy nó chạy vào mà mồ hôi đã đổ như mưa
_ chị. . . chị. . . .
_ chị Hy đã về ! đúng không ?
Nó đang định nói cho anh biết thì anh đã nói thay nó
_ sao anh biết ?
Nó nhìn anh ngạc nhiên
_ sao không ? cho người đi đón là biết ngay
Anh ung dung nói
_ trời ! anh không sợ ông ?
Nó nhìn anh nghi hoặc
_em có biết ông kêu anh cho người rước Hy không ?
Anh thảy cho nó hủ kem rồi nói
_a kemmmmm ! mà anh hay thật ! mai em phải đi làm đó
Nó vừa ăn kem vừa nói
_ uhm !
Anh trả lời lạnh lùng rồi bước đi mà không nhìn nó lấy một cái vì anh không muốn nó thấy sắc mặt của anh lúc này . anh hiểu nó muốn gì mà , anh biết nó định khi Hy về và cho sự thật phơi bày kết cuộc là nó và hắn cưới nhau và anh biết tất cả bí mật của nó
Còn nó thì nhìn anh đi lên lầu mà lòng như tơ rối . không phải nó không biết anh thích nó đâu mà là vì nó quá yêu hắn nên nó đành câm nín để anh khỏi đau khổ . sau một hồi nghĩ vu vơ nó liền cắm đầu vào ăn ly kem to mà anh đưa cho nó , nó rất thích vì đó là kem táo
ở biệt thự Hoàng Gia. . . .
_ chào ông !
Hy và Vỹ đồng thanh
_ hai cháu về rồi à ?
Ông cười hiền với hai người đó
_ ông ???? chuyện này là . . . . ???
Hắn nhìn ông mà mặt ngu ngơ
_ Hy con giải thích đi !
Ông nhìn Hy rồi cười
_ ha ha ! ta không khùng như em ta đâu ! ta không bao giờ lấy cái thứ trai không trai gái không gái mà bêđê cũng chạy như ngươi đâu . Người ta yêu là Vỹ chứ không phải ngươi
Hy vừa nói vừa hôn Vỹ để chứng minh lời giải thích của mình
_ vậy . . . ! vậy. . .
_ mi muốn hỏi em ta ở đâu đúng không ?
Hy nhìn hắn thăm dò
_ à ờ . . . . ! thì đúng đó ! rùi seo ?
Hắn hết đường cãi nên nói thật luôn
_ nó có chồng rồi ! mới cưới hồi 4h sáng
Hy tuyên bố làm máy người kia xỉu lên xỉu xuống còn ông thì cười nghiêng ngã “ trời ơi ! ai lại đám cưới lúc 4h sáng chứ ? ”
_ không tin thì thôi ! coi nè . con nó nè
Nói rồi Hy lấy cái máy ra và bật hình nó đang bế một đứa bé cười rất tươi ( hí hí ! bật mí nha ! đó là Hy đó . Hy giả làm nó bế bé rất giống nên ai cũng tưởng thật ! ha ha ha )
_ ông ơi ! con muốn Vũ lấy angela của con
Hy xin ông
_ tất nhiên rồi ! ta đã sắp đặt mọi thứ rồi mà
Bà đi từ ngoài cửa vào và nói
_ con không đồng ý
Nói rồi hắn liền chạy ra xe mà không nhìn nét mặt đắc ý của một cô gái , người đó là Hy
ở khách sạn angel dark . . . ..
_ chỗ này đẹp hơn em tưởng đó
Nó chạy khắp khu đại sảnh của khách sạn rồi rút kết ra một câu nói mà ai nghe cũng muốn cười
_ thôi đi lên phòng anh
Anh Quân thấy mọi người nhìn nó như thú lạ nên lôi nó lên phòng
_ kêu em lên đây chi ? có rượu hông ?
Nó nhìn quanh phòng rồi hỏi anh
_ em bị nghiện rượu rồi hả ? tối ngày rượu với rượu
Anh cằn nhằn nó
_em hông biết uống rượu đâu ! chỉ uống rum thôi
Nó chạy lại cái tủ định mở cửa thì thật không may là cửa tủ đã bị khóa
_ anh khóa rồi ! ngồi yên đi . anh cho em gặp một người
Anh vừa nói hết câu thì. . . .
_ thưa cậu ! cậu ấy đã say rồi ạ ! chúng tôi đã đưa cậu ấy đến rồi
Một người mặc áo đen với cái huy hiệu màu đen bước vào cúi đầu nói với anh
_ cho nó vào
Anh nói nhẹ nhàng nhưng ra lệnh với người đó
_ em không muốn gặp mấy tên công tử ăn không ngồi rồi mà đi nhậu nhẹt chè chén đâu nha !
Nó lắc lắc ly rượu nói
_ người này em quen đó . đó cũng là lý do mà anh kêu em hóa trang thành một cô gái mỹ
Anh giải thích
_ anh về hồi nào thế ?
Hắn bước vào với vẻ lạnh lùng làm tim nó bỗng nhói lên . người con trai mà nó thương yêu nhất đang ở trước mặt nó nhưng có vẻ ở rất xa hắn bây giờ rất lạnh lùng , từ khi bước vào căn phòng này đến giờ hắn vẫn coi nó là hạt bụi không nhìn lấy một cái
_ anh về được một tuần nhưng không báo . xin lỗi nhé !
Anh cười hiền với hắn
_ anh đừng cười với tôi như thế ! có tin tức chưa ? cái tôi cần là cái đó
Hắn lạnh lùng nhìn nó một cái rồi quay qua Quân
_tin tức thì chưa nhưng vợ em thì anh tìm được rồi ! đây nè
Nói rồi anh chỉ qua nó
_ anh nói chơi với tôi ?
Hắn nhìn anh như muốn ăn tươi nuốt sống anh
_ ông bà không nói gì ? về angela ?
Anh nhìn hắn nghi hoặc
_ có nhưng không nghe
Hắn trả lời lạnh lùng
_ anh phải học cách tôn trọng người khác đấy
Nó chịu không nổi bởi cách nói chuyện của hắn nữa
_ không liên quan đến cô ! tôi đi
Hắn phán một câu lạnh lùng liền bước đi
Trong căn phòng bây chỉ toàn là những dấu chấm hỏi của nó về những biểu hiện thất thường của hắn
_ có chuyện gì vậy anh ?
Nó nhìn Quân
_ cái thằng khốn ! sao nó nói là thằng Vũ say rồi ? nó mà say chắc tao ngộ độc rượu luốn rồi
Anh tức quá liền vỗ bàn
_ thôi mà ! cho em biết tại sao anh ấy lại thế ?
Nó nhìn anh có vẻ gắt gao
_ thì từ ngày em đi nó thế đó ! có ai biết nó sao đâu
Anh nhẹ nhàng nhấp một miếng rượu nói
_ sao không ai nói chuyện với anh ấy ?
Nó lại gắt lên
_ ai mà nói được
Anh cũng gắt không kém nó
_ thôi đi về
Nó giận quá đi ra mà quên là nơi này cửa được làm bằng kiếng nên kết quả là. . . . . đầu nó u một cục
ở biệt thự Đen. . . .
_ ngày mai ta cho con gặp angela
Bà thấy hắn đi vào nhà liền nói
_ con không đi đâu hết
Hắn la lên
_ không đi thì đừng có tiếc nhé ! không ai lấy ra cho mày được angela thứ hai đâu
Minh đi sau hắn
_tao thấy con đó rồi . tao không cần
Nói rồi hắn bước lên lầu mà không nói gì thêm
_ bà nghĩ Điệp nó lại giở trò rồi
Bà nói với Hy
_ nó đâu có giở trò đâu ! nó chỉ giả làm một cô bé người anh hồn nhiên thôi
Hy nói xong mọi người liền cười vang lên . ai cũng biết là hắn ghét mấy cô gái ăn diện mà còn mắt xanh , tóc vàng nữa chứ
Chú thích : từ ngày nó đi thì biệt thự Xanh không còn sử dụng nữa nhưng vẫn dọn dẹp vào mỗi ngày . còn về bà cụ quản gia thì mọi người sẽ gặp lại bà ấy trong chap 34 hoặc 35 đấy . ở chap 32 thì t/g sẽ tìm cho anh Quân một cô gái nhé nên ở chap đó chỉ nói về anh ấy thôi
Chương 32
từ ngày nó và hắn gặp nhau ở khách sạn của anh thì bất kể là đi ăn ,
đi chơi hay làm gì mà có tên nó liên quan đến thì hắn đều từ chối tất
7h tối tại biệt thự của anh . . . . .
Bóng dáng của một chàng trai cứ mờ ảo trên cỏ , người đó cứ đi mài
, đi mãi mà không biết chỗ dừng , đôi mắt anh nhìn về một hướng xa
xăm và rất buồn ,hai tay anh để vào túi quần , nhìn anh lạnh lùng
không kém gì hắn . Theo sau anh là hình bóng của một cô gái rất nhỏ
nhắn ,
_ anh định đi thật ?
Cô gái đó cất tiếng làm anh ngạc nhiên liền quay lại
_ anh sẽ đi ! anh ở đây chỉ làm cho em ấy khó xử thôi
Anh cười nhạt nhìn cô bé đang đứng trước mắt
_ tại sao anh không nói cho nó biết ?
Cô bé đó nhìn nét mặt buồn của anh hỏi
_ Yến nè ! nếu em là anh em sẽ làm như thế thôi
Anh cười hiền với cô bé đó và cô bé đó là Yến
_ em sẽ nói hết cho nó biết
Yến khẳng định với anh
_ em có nghĩ tới hậu quả ?
Anh hỏi yến mà lòng chợt có nỗi buồn vô tận , lúc nào anh cũng nghĩ
tới em gái mình trước hết , nếu anh nói là anh thích nó thì anh sẽ
được gì khi em gái anh cứ thấy có lỗi và ray rức với anh ? không lẽ
khi nó buồn mà anh lại vui ?
_ hậu quả ?
Yến nhìn anh , cô nhìn người anh cao thượng đang đứng trước mặt
cô , người có thể hy sinh tình yêu của mình vì sợ em gái tổn thương
_ nếu anh nói ra thì người em ấy chọn không là anh mà cũng không
là Vũ . em hiểu mà đúng không ?
Anh nhìn Yến , lúc này cô đã hiểu tình cảm mà anh dành cho nó rất
nhiều nhưng anh có thể vứt bỏ tất cả vì nó
_ vậy chừng nào anh đi ?
Yến nhẹ giọng hỏi anh
_ có lẽ tối nay
Anh nhìn về căn nhà nơi mà người con gái anh thương và cũng là
em gái anh đang chơi đùa
_ em có thể tiễn anh không ?
Yến nhìn về phía mà anh nhìn và nói
_ nếu em muốn
Anh rảo bước trên thảm cỏ và Yến cứ đi theo anh như thế
Sân bay Tân Sơn Nhất. . . . .
_ anh đi tốt nha !
Yến vẫy tay chào anh
_ anh mong em giữ ví mật giúp anh . anh sẽ sớm trở lại và cho tụi
em một người chị dâu
Anh cười tươi rồi lặng lẽ bước vào trong
Nhìn theo từng bước chân của anh mà cô ngậm ngùi
ở biệt thự. . . .
_ sao anh ấy đi mà không ai cho tôi biết ?
Nó khóc lóc la lên
Nó khụy xuống giữa sân , nó tự trách mình vì nó mà anh bỏ đi
_ mình xin lỗi !
Yến cúi xuống định đỡ nó lên thì nào ngờ đâu là nó lại xô Yến ra
Yến và nó từ trước tới giờ cho dù Yến có chọc nó hay làm gì thì nó
cũng không dẩy cô ra như thế
Nó bỏ mặc mọi người và đi thẳng lên phòng mà không nhìn hay nói
với ai một câu
5h chiều tại Tokyo. . . .
Anh lặng lẽ đi dọc bờ sông , tim anh bây giờ đang rất lạnh , anh cảm thấy rất đau vì không có nó bên cạnh , anh rảo bước trên bờ sông ,
hôm nay con sông này rất yên lặng giống như con tim của anh vậy vì
bây giờ nó không thể rung động trước một cô gái nào nữa . Trong lúc
anh đang suy nghĩ vu vơ thì . . . . .
_ Á Á Á Á Á Á !
Một cô gái đâm sầm vào anh , cô gái này rất đẹp , cô có. . . . . . có
mái tóc và đôi mắt rất giống nó , khi nhìn kỹ cô gái anh bị mất hồn
khoảng 30s vì cô ấy rất giống nó ,nhưng cô ấy chạy rất gấp và . . . .
cô ấy đang khóc
_ anh . . . anh . . . cho em xin lỗi
Cô gái đó cứ cúi đàu xin lỗi anh một hồi rồi nhìn ra sau và bỗng nhiên
cô ấy chạy ra sau lưng anh và núp . Còn anh thì vẫn đứng đơ người
_ có. . . . có chuyện gì vậy ?
Anh hoàn hồn lại và hỏi cô bé đó
_ mấy người đó bắt nạt em
Cô bé đó chỉ về phía một đám người đang chạy đến phía anh
_ khôn hồn thì tránh ra
Một tên đứng đầu nói với anh với vẻ hâm dọa
Nhưng anh là ai chứ ? không lẽ anh sợ tụi đó ?
_ tao là bạn trai của cô ấy ! tụi bây muốn gì ?
Anh dõng dạc nói làm cô gái núp sau lưng anh đứng hình
_ anh . . . anh nói gì thế ?
Cô gái đó la lên
_ hay lắm Okomi ! em gạt tôi ?
Một anh chàng bước ra trong đám người đó nói , trông anh chàng
này có chút quậy phá
_ Katato ! tôi không lừa dối gì anh hết . đó là do anh ép tôi
Cô gái đó la lên
_ tôi nghĩ anh nên đi chỗ khác ! nếu không đừng trách tôi
Anh chàng đó nhìn anh dọa nạt
_ đi ư ? không dễ đâu
Vừa nói dứt câu anh liền đánh tên đó một đấm làm hắn ngã nhào ra
phía sau
Tiếp theo sau đó thì cả bọn nhào lên nhưng anh không hề nản mà
còn hăn hơn nữa chứ vì lâu rồi anh không có dịp quậy phá nên bây giờ đánh cho đã tay ,
Ánh mắt màu xám của anh ánh lên nét nhìn lạnh lẽo làm cho cô gái
đó cứ đi lùi về phía sau
Cô cảm thấy như anh đã là một người khác rồi , anh không là một
người con trai mà cô gặp khi va chạm phải mà bây giờ chính xác anh
là một ác quỷ .
Máu của những người đó bây giờ đang thấm trên áo anh , bây giờ tất cả những người đó đang nằm rạp dưới chân anh
_ em không sao chứ ?
Anh nhìn cô cười ấm áp , nụ cười mà anh chỉ dành cho một mình nó nhưng hôm nay anh lại cười với cô gái này
_ em không sao ! nhưng. . . . nhưng anh . . .lúc nảy ?
Cô gái đó lấp bấp nói
_ à ! lúc nảy đánh sướng thật
Anh cười hiền
_ đừng . . . đừng lại gần tôi
Khi thấy anh định đi lại thì cô đi lùi về phía sau
_ đừng đi nữa !
Thấy cô sắp rơi xuống anh liền kéo cô lại nhưng không kịp nữa rồi
Cô và anh đều bị té xuống sông
_ em có sao không ?
Anh nhìn cô bé đang ngồi trên ghế mình mẩy ướt nhem hỏi
_ anh . . .anh là quỷ
Cô gái đó khóc nức lên
_ nè ! em có sao không ?
Anh thấy điều lạ liền nhìn cô lo lắng hỏi
_ anh là ác quỷ
Cô gái đó cứ lầm bầm nói mãi câu nói đó
_ có chuyện gì có thể nói anh nghe không ? anh không phải ác quỷ
Anh nhìn cô gái đó cười hiền
_ anh không phải quỷ ?
Cô bé đó bỗng nín khóc và nhìn anh
Anh nhẹ gật đầu cười với cô
_ cha mẹ em thiếu gia đình hắn ta một khoảng tiền rất lớn nên hắn bắt em về làm vợ hắn , khi về nhà hắn em cứ tưởng như mình có thể sung sướng khi ở đó , nhưng. . . . khi về đến đó thì. . . . . em mới biết em là cô vợ thứ năm của hắn .
Nói đến đây cô bỗng khóc nất lên
_ rồi tại sao hôm nay hắn lại rượt đánh em ?
Anh lau nước mắt cho cô hỏi
_ em có ý định trốn đi nên hắn kêu người đánh em
Cô bé nhìn anh nói
_ tại sao phải trốn ?
Anh nhìn cô lạnh lùng hỏi
_ khi sống ở đó em phải làm tất cả mọi chuyện như người ở vậy . hắn còn không cho tôi về thăm cha mẹ nữa
Cô bé đó cười buồn nói
_ Nhà hắn có giàu không ?
Anh hỏi cô
_ nhà hắn thuộc hàng khá giả ở đây ! dòng họ Motoko đó
Cô bé đó nói cho anh biết
_ vậy còn em ? em tên gì ?
Anh nhìn cô với ánh mắt ấm áp làm cô đỏ mặt
_ em. . . em tên Chino Okomi
Okomi đỏ mặt
_ em dễ thương thật ! anh là Yuki Sohma
Anh cười hiền nhìn cô rồi kéo cô chạy ra xe
Khi ra đến xe thì cô bé đó nhìn anh ngạc nhiên
_ khoan đã ! anh. . . anh định ăn cắp xe của người ta hả ?
Cô chỉ vào chiếc xe ôtô trước mặt
_ không ! chiếc đó không hợp với anh
Rồi anh dẫn cô đi lại chiếc xe thể thao màu trắng đang đậu ở gần một cây hoa anh đào
Khi nhìn thấy chiếc xe cô bé há hốc mồm nhìn anh
Khi đưa cô vào xe và ổn định chỗ ngồi thì anh cũng đi qua chỗ tài xế
Chiếc xe lao thẳng đi trong không gian tỉnh lặng . Khi chiếc xe chạy đi thì có một vài cánh hoa anh đào tung bay phía sau tạo nên một khung cảnh xao động giữa không gian yên tỉnh ấy
Chiếc xe dừng lại trước cửa của một khách sạn lớn , khách sạn đó là angel dark
_ anh . . . anh . . .ở đây mắc lắm đó ! mà anh đưa tôi đến đây là có ý gì ?
Cô bé đó để hai tay chắp chéo trước ngực
_ đừng suy nghĩ đen tối ! quần áo ướt hết rồi còn gì ?
Anh tháo dây an toàn cho cô rồi mở của cho cô bước xuống
_ đi nào !
Anh kéo cô vào trong
_ chào thiếu gia !
Mấy người bảo vệ và nhân viên ở đây dứng thành hàng dài chào anh làm cô ngạc nhiên liền núp sau lưng anh
_ mau chuẩn bị đồ cho cô ấy !
Anh ra lệnh cho một cô người hầu gần đó
_ dạ ! mời cô theo em
Cô gái đó dẫn Okomi đi thay đồ còn anh thì đi thẳng lên lầu vì khu làm việc của anh trên đó
Khi thay đồ xong thì Okomi được cô người hầu dẫn đi lên nơi làm việc của anh nhưng cô ấy chỉ cho cô biết phải lên bằng cách nào chứ không đi theo vì nơi ấy chỉ ai được phép mới có thể lên
Cánh cửa thang máy bật đền sáng , cô bước ra , một người thanh niên bước lại cúi đầu chào cô và mời cô đi theo . Cô đành im lặng đi theo sau
Anh ấy dẫn cô đến trước một căn phòng có cánh cửa bằng gỗ màu nâu với hai con sư tử được chạm khắc tinh vi
Cốc. . . Cốc. . .Cốc…..
Anh chàng đó gõ cữa
Một tiếng trầm ấm vang lên
_ vào đi !
Sau câu nói đó thì cánh của mở ra , bóng dáng của người con trai ấy lại hiện lên trước mặt cô nhưng . . . . . .
_ Á Á Á ! sao anh không mặc đồ ? ( chỉ không mặc áo thôi nhé ! )
Okomi quay mặt đi và đỏ ửng lên
_ em không cần thế chứ ?
Anh quay mặt qua nhìn cô , anh bỗng sựng lại khi thấy cô
Cô đang mặc một chiếc áo màu xanh lá nhẹ , mang một đôi guốc màu xanh nhạt làm tôn lên mái tóc màu xanh nhạt bồng bềnh của cô , thêm vào đó là hai cái nơ màu xanh hai bên , bây giờ trong cô rất là dễ thương . cô từ từ quay qua và cười với anh làm anh mất hồn
_ anh có sao không ?
Cô quơ quơ tay trước mặt anh
_ à ờ ! không sao
Anh gãi đầu cười ngượng
_ nhưng. . . . em cho anh hỏi một chuyện này được không ? hơi tế nhị chút nha ?
Anh nhìn cô chờ đợi
_ không sao anh cứ hỏi ! anh cứu em mà
Cô cười tươi nhìn anh làm anh lại một lần nữa nhầm lẫn cô với nó
_ em và hắn. . . .
_ không có gì với nhau hết
Cô gái đó biết tiếp theo anh sẽ hỏi gì nên trả lời anh luôn
_ vậy bây giờ em đi dự tiệc với anh rồi anh đưa em về coi như trả ơn anh nhé ?
_ vâng ạ !
Cô ngoan ngoãn đi theo sau anh
Khi đến đại sảnh thì anh khoác cho cô một chiếc áo lông màu trắng rất đẹp và ấm còn anh thì mặc bộ vest màu trắng làm vẻ đẹp của anh thêm phần nổi trội , anh như một bạch mã hoàng tử của cô vậy
Đang đi ra xe thì anh bỗng khựng lại nhìn cô một hồi rồi cô vẫy tay gọi một cô nhân viên lại
_ lấy bộ Summer Queen lại đây !
_ thưa thiếu gia. . . .
_ mau đi đi ! khong nói nhiều
Cô nhân viên đó rất ngạc nhiên vì bộ nữ trang đó anh không chịu bán cho ai mà bây giờ lại cho cô gái bình thường như cô ấy đeo vào . Tuy không muốn nhưng cô cũng phải bấm vụng lấy bộ nữ trang đắc giá ấy đeo vào cho Okomi
Khi thấy mọi thứ đã đầy đủ thì anh liền kéo Okomi đi
Lần này không phải là chiếc xe đua nữa mà là chiếc limousine mà trắng đang đậu trước mặt cô
Khi chiếc xe dần dần chuyển động thì anh bắt đầu thu thập thông tin để tiện làm việc
_ hắn ta có thường đi dự tiệc của gia đình không ?
_ dạ có ạ !
_ hắn ta thường dẫn cô gái nào theo trong 5 người ?
_ hắn ta thường dẫn ayaco và mida đi còn em thì không bao giờ được đi cùng anh ta đến bất cứ nơi nào hết
_ được rồi !
Một lát cho dù có gặp hắn và mấy cô vợ kia cũng không được ngại ngùng , tức giận hay sợ sết hiểu không ? như thế hắn mới bị đánh bại
Cô gật đầu đồng ý rồi e thẹn nhìn anh còn anh thì nở một nụ cười đầy ẩn ý . . . .
có gì trong tiệc không nhỉ ?tại sao anh lại giúp Okomi ? Okomi có đồng ý với Quân khi anh coi cô như thế thân của nó ? mà thật tình anh có coi Okomi là thế thân không ?
Chap 32b : buổi tiệc vui nhất đời Okomi
Tại khu VIP của khách sạn Royal. . . . . ( biết khách sạn của ai hk mọi người ? )
Chiếc xe limousin màu trắng vừa dừng lại thì có rất nhiều phóng viên chạy đến chặn xe lại và có một người đang tức giận vì đám phóng viên dám bỏ chủ của buổi tiệc này mà chạy lại chiếc xe đó
_ em không sao chứ ?
Anh thấy cô cứ nắm chặt tay lại liền hỏi
_ em. . . . . . sao có nhiều người vậy ?
Okomi lo lắng nói và nhìn ra ngoài
_ anh quen rồi ! lát ai có hỏi gì cứ để anh . em chỉ cần cười là được rồi
Anh dịu dàng cười nhẹ với cô để khích lệ
Cửa xe dần dần mở ra , anh bước xuống và bước qua cửa bên cạnh để dẫn cô xuống . khi bước xuống xe cô liền nắm chặt tay anh làm anh rất ngạc nhiên
_ anh Yuki nhìn qua đây đi anh !
_ anh Yuki ! cô gái này là ai ?
_ anh Yuki có tin đồn là anh định mở rộng khách sạn angel darrk ra thế giới đúng không ạ ?
_ tại sao anh lại không hợp tác với khách sạn Royal ạ ?
_ . . . . bala. . . . bala. . . .
Các cô , cậu phóng viên cứ hỏi anh tới tấp những câu hỏi ấy làm anh phải đứng họng luôn
_ thứ nhất . Cô gái này là bạn gái tôi
Thứ hai . chuyện tôi mở rộng khách sạn là thật
Thứ ba . khách sạn Royal là của em gái tôi và tôi thì cần gì phải hợp tác ? có ai lại đi hợp tác với mình không ?
Ngoài ra những câu khác xin hỏi trợ lý của tôi
Anh nhìn qua anh chàng trợ lý đang đứng kế bên ra hiệu
Anh trợ lý ấy biết ý anh liền chạy lại giải quyết những câu hỏi rắc rối
Rồi anh dẫn cô đi vào trong với những vệ sĩ riêng của anh đi hai bên
Khi bước vào trong thang máy
_ em không sao chứ ? không làm em sợ ?
Anh nhìn cô lo lắng
_ anh là chủ ở đây ?
Cô nhìn anh
_ đúng ! em nghe tên anh mà không biết anh là ai thì đúng là em bị hắn nhốt vào chuồng thật rồi !
Anh nhìn cô cười gian
_ à ! mà lúc nảy em có thấy hắn không ?
Anh nhìn cô chờ đợi
_ có ! hôm nay hắn dẫn theo Ayako đó ! ( tên ayako mình lấy trong tr của bạn kia ak ! thấy tên thấy ghét quá nên đặt vô lun )
Cô cười buồn với anh . thật ra cô biết là thế nào hắn ta cũng dẫn theo con hồ ly đó vì trong những buổi tiệc như thế này thì chỉ có mỗi con hồ ly đó mới ứng phó được thôi
_ một lát đi theo anh . ai có hỏi thì em nói anh là bạn trai của em hiểu chưa ? nếu hắn ta nhận em thì em nói là không quen hắn được không ?
Anh nhìn cô . cô bây giờ hỏi lúng túng nên chỉ gật nhẹ
Cửa thang máy dần mở ra , cô choàng tay anh đi vào trong . Quả thật từ khi lấy à không phải nói là từ khi là osin cho hắn thì cô không hề được đi đâu chung với hắn hết nên đây là một bữa tiệc xa xỉ đối với cô
_ đợi anh tý ! anh có việc
Anh nhìn cô cười hiền rồi bước vào trong thang máy , trước khi đi anh dặn cô thư ký là phải chăm sóc “ thiếu phu nhân cho cẩn thận ”
_ “ cái gì ? anh kêu tôi là thiếu phu nhân ? sao anh dám nói như thế với người khác ? anh không sợ danh tiếng của mình bị cô phá hủy ? ”
Cô đang đứng suy nghĩ thì. . . . . .
_ ô hố ! ai đây ? có phải ngủ phu nhân của chồng tôi không ?
Ayako đi từ xa lại . Hôm nay cô ta mặc chiếc áo màu hồng rất là nổi , bên trên có đính rất nhiều kim cương , cô ta còn đeo hẳn một sợi dây chuyền bạc sáng lấp lánh làm chói mắt người khác
_ thưa ! cô quen người này ạ ?
Cô thư ký lễ phép nói
_ ồ ! cô là ai ? sao dám nói chuyện như thế với cô ta ? hay là vớ được đại gia ?
Ayako nhìn Okomi khinh khỉnh
_ tôi không quen cô ta
Okomi sợ rằng sẽ phụ lòng anh nên đã thẳng thắng nói ra mặc dù cô rất sợ
_ cô không quen tôi ? chuyện lạ đó !
Con hồ ly kia trợn mắt nhìn cô
_ mời cô tránh xa thiếu phu nhân của chúng tôi ra
Một tên vệ sĩ . . . à không phải nói là mấy tên luôn , đi đến và đẩy con hồ ly đó sang một bên còn cô thư ký thì đứng cạnh Okomi
_ thiếu phu nhân ư ? vậy là vớ đại gia thật rôi
Cô ta cười mỉa
_ mời cô đi chỗ khác
Một người vệ sĩ đuổi Ayako đi
_ cho dù mày vớ được đại gia thì cũng không bằng chồng tao đâu ! nhìn cách ăn mặc của mày là tao biết rồi ! không có tiền thì đừng đến đây , không có quần áo thì đứng có chùm cái áo lông giả đó
Con hồ ly đó nói với cô với giọng mỉa mai vì bây giờ cô vẫn còn đang bận cái áo khoác không dám cởi bởi một lý do hết sức quê mùa đó là cái áo này hình như hơi thiếu chút vải ở phần trước ( chiếc đầm dạ hội này dài ở phần sau và ngắn ở phần trước nhưng vì một lý do nên phải cuốn phần sau lên cho nó ngắn rồi lát mới bỏ xuống ) nói xong cô ta ngoe ngẩy đi vào trong
Mặc kệ những lời nói của cô ta , cô ngồi yên một chỗ và chờ đợi anh trở về giải vây
Còn về phần cô thư ký thì cô ấy cứ đứng cạnh bên mà cười lén ông chủ của mình vì anh ấy rất ma lanh , anh ấy biết rằng cô gái này khi gặp con hồ ly đó thì sẽ bị chê bai nên anh sẽ cho cô tàn tạ với chiếc áo lông giả trước mặt cô ta còn khi nhập tiệc thì ai hơn ai sẽ rõ
Chiếc đèn gắn trên thang máy kêu một tiếng tin rồi cửa mở ra , anh bước ra với một chiếc hộp nhung đỏ . anh mở chiếc hộp đó ra và . . . . trong đó là một chiếc nhẫn với viên đá quý màu xanh rất đẹp ( hàng hiếm nhé ! trên dời có hai viên , anh có 1 1 viên đó . 1cho nó rồi . còn 1 kia cho vợ ! hiểu rồi nhé ? ) . sau đó anh đeo vào cho cô
_ sao không cất áo khoác cho thiếu phu nhân ?
Anh nhìn qua cô thư ký với vẻ giận dữ
Cô thự ký nhẹ nhàng bước về phía cô và láy chiếc áo khoác ra , Okomi vừa cởi áo khoác ra thì phần phía sau liền bung ra và rớt xuống , hôm nay màu chủ đạo là màu xanh nên nhìn cô rất hồn nhiên và dễ thương , thêm vào đó là bộ nữ tranh quý phái làm cô thêm phàn sang trọng
Khi nghe người quản lý nói là tiệc bắt đầu thì anh mới chịu đi vào trong
Cửa lớn mở ra , mọi người đều hướng mắt về anh làm cô rất là hồi hộp
_ yên tâm đi ! đi theo anh
Anh nói nhỏ vào tai để động viên cô
Cô không nói gì mà chỉ nhẹ gật đầu với anh
Khi ổn định được tinh thần cô liền nhìn quanh căn phòng , màu chủ động của căn phòng này là màu tím , tiệc hôm nay là tiệc đứng nên những chiếc bàn được đặt rất nhiều , mỗi bàn có khoảng bốn người là nhiều , mấy ông chủ , thiếu gia thì mỗi người một cô , nhưng những thứ đó cô không hề là cô nao núng mà là vì hễ ai đi qua chỗ anh đều cúi đầu rất lễ phép nên cô rất ngượng
_ chào mọi người ! hôm nay chúng tôi mở tiệc này để ăn mừng lễ khánh thành khách sạn Baby love ( ha ha cái tên thấy gớm ) ! còn bây giờ mời mọi người nhập tiệc
Sau câu nói của tên kia thì thức ăn được dọn lên trên mấy cái bàn gần đó . anh kéo cô đi lại cái bàn đó
_ em ăn gì ? anh gắp cho
Anh nhìn cô rồi cầm dĩa lên
_ em ăn shushi
Cô nhìn anh cười tươi nói
Trong đám người , nói đúng hơn là đám tiểu thư chảnh chẹ , có cả con hồ ly Ayako nữa . . . . .
_ ê ! váy dạ hội của tao đẹp không ?
_ cái váy của mày sao bằng cái đầm của phu nhân Ayako được ?
Khi nghe câu nói này Ayako liền ngước mặt lên tự hào
_ còn nữa chứ ! còn bộ trang sức nữa ! tôi hâm mộ cô thật đó. Sao chồng cô thương cô dữ vậy ? chỉ tôi với
Một cô tiểu thư nhìn Ayako ngưỡng mộ
_ không đâu ! mọi người có nghe bộ Summer Queen chưa ? hôm nay nghe nói có người đeo đó . Còn nữa nha ! tui còn nghe nói người đó được thiếu gia Yuki Sohma dẫn đi với tư cách là bạn gái , mọi người đón coi cô ta mặc bộ gì và đeo nhẫn gì ?
Cô gái đó hồn nhiên nói mà không nhiền đến sắc mặt của con hồ ly kia đang tức giận
_ ừ ! đúng rồi ! tôi có nghe đó. Cô ta còn được đi tiếp khách với thiếu gia nữa đó ! còn bộ cô ta mặc là bộ Summer Queen chứ gì ? đã đeo bộ nữ trang thì phải có đồ chứ sao ?
Một cô tiểu thư khác nói
_ hình như chiếc nhẫn cô ấy đeo trên thế giới chỉ có hai chiếc thôi ! một người là em gái của Yuki , người này bí mật không ai biết đến . Còn chiếc kia thì anh ấy dành cho bạn gái mình đó
Một cô khác không chịu thua liền chen vào
_ muốn ngưỡng mộ thì ngưỡng mộ cô ấy đó
Cô gái nọ liền chỉ tay về phía của Okomi
Hồ ly Ayako nhìn theo tay cô liền bay hồn vì người đó từng bị cô cho là không có gì để mặc mà bây giờ thì. . . . .
Chỗ của Okomi và anh thì. . . .
_ chào thiếu gia ! nghe nói cậu là anh trai của tiểu thư Vũ Điệp ạ ?
Một ông chủ đi lại cung kính nói chuyện với anh
_ à ! con khỉ đó thì cần gì mà phải gọi là tiểu thư ?
Anh cười nhẹ rồi hớp một chút rượu
_ chào thiếu phu nhân ! không biết cô là tiểu thư nhà nào ạ ?
Ayako và tên chồng hống hách của Okomi nói khích cô
_ à ! cô ấy là con gái cưng của ngài Komanchi Hotomo đó
Anh nhìn hai người kia rồi cười nhết miệng
_ cái. . . . cái. . . cái gì ? Ko. . . . Ko. . .Komanchi Hotomo ?
Một anh chàng hét lên
_ đúng ! thôi tôi có chuyện đi trước
Nói rồi anh ôm eo Okomi đi ra cửa
_ khoang đã ! anh là khách mà không biết tôn trọng chủ sao ?
Hắn ta la lên với anh
_ chủ ? nếu là chủ thì tại sao anh lại phải làm tiệc ở đây mà không làm ở khách sạn của mấy người ?
Anh nhìn mấy người kia rồi lạnh lùng nói
Mấy người dự tiệc cũng bắt đầu thắc mắc nhìn người con trai kia
_ xin anh nên nhớ ! cái công ty cỏn con của anh tôi có thể cho nhập cái bang đó
Anh cảnh cáo hắn ta rồi dắt Okomi đi
Khi anh bước đi ra khỏi buổi tiệc thì lại không dẫn Okomi đi về nhà mà lại dẫn cô đi về khách sạn của anh . anh dẫn cô đi vào căn phòng lác chiều mà cô đã vào
_ anh dẫn em về đây chi ?
Cô nhìn anh nhưng có vẻ sợ sệt
_ đừng nghĩ anh vô lại thế chứ !
Anh cười nhẹ với cô rồi lấy chai rum ra
_ em không biết uống
Cô nhìn chai rượu rồi nói
_ anh sẽ pha với nước ép ! chắc chắn em sẽ uống được ! đợi anh !
Nói rồi anh bước đi
Căn phòng rộng lớn bây giờ chỉ còn mình cô . Cô không hiểu sao cô lại cảm thấy ấm áp khi ở bên anh , cảm giác này thật huyền diệu đối với cô , không lẽ cô yêu anh ? cô cứ ngồi yên trên ghế một lúc lâu . Một lát sau không kìm nỗi tò mà nên cô liền đi đến chiếc bàn làm việc của anh , nơi đó có một tấm hình . Khi vừa nhìn thấy tấm hình ấy cô không khỏi ngạc nhiên vì cô ấy không khác cô là bao . . . . .
Sau khi thấy tấm hình ấy cô sẽ sao nhỉ ? anh sẽ nói sao? Hai người có yêu nhau không ? chuyện gì sẽ xảy ra ?