XtGem Forum catalog

Các bạn truy cập vào HIM18.COM để đọc truyện MỚI nha. Mong các bạn ủng hộ website mới này!

Cuộc Chiến Giữa Các Pháp Sư Và Hai Cõi Âm Dương - Phần cuối

Tứ những ngày sau ,hai ông thầy liên tục bốn thời mỗi ngày ,ngồi nhận những kiến thức từ Vũ trụ truyền về ,thông qua các đường kênh Năng lượng và được truyền qua đường Ha ra .Nếu Trường Sinh học liên quan đến năng lượng của con người thì đường Ha Ra liên quan đến những ý định của nó .Nhiệm vụ của sự hiện diện mội người chúng ta trên Hành tinh này và các mục đích tạo dựng mọi hành vi của mỗi người tại mọi Thời điểm đều xuất phát từ cấu trúc Ha Ra.

Đường Ha Ra xuất phát từ một điểm trên đỉnh đầu gọi là Thiên Điểm ,đi qua Trung Điểm trên ngực ,tiếp đó xuống Huyệt Đan Điền và phóng sâu vào vỏ trái đất . Thiên điểm có hình dạng hình phễu ngược ,nó là sự cá thể hóa đầu tiên của con người khi tách ra khỏi Vũ trụ .Qua Thiên Điểm này ,con người liên hệ được với những thực thể thiêng liêng nhất của mình trong Vũ trụ .Nó là con đường mà con người có thể xử dụng để trở lại nguồn gốc thiêng liêng của mình qua bao nhiêu đời kiếp ,trở lại chính bản thể của mình mà câu hỏi :ta từ đâu đến ?luôn luôn day dứt trong tâm trí mỗi người.

Trung Điểm của đường Ha Ra giống như một ngọn đèn khoảng 40 W .Đó là cấu trúc của xúc cảm .Nó mang theo sự khao khát Tâm linh mãnh liệt của con người ,một sự khao khát thiêng liêng định hướng hoạt động của mỗi người trong suốt cả cuộc đời .Nó mang sự say mê sâu xa nằm bên trong cơ thể ,cần thiết để thực hiện những việc lớn trong cuộc đời .Đây chính là điểm tựa của Linh hồn con người . Huyệt Đan Điền là một điểm Sinh lực của con người ,nó liên quan chặt chẽ đến Mệnh Môn Hỏa ,là nguồn gốc của những năng lượng trong con người .Thông qua Huyệt Đan Điền ,con người gắn liền với đất Mẹ của mình .Khi đường Ha Ra càng cắm sâu vào lòng đất bao nhiêu thì con người ta càng nhận được nhiều năng lượng từ lòng đất bấy nhiêu.

Cơ chế tiếp nhận kiến thức của VÔ VI ĐẠO PHÁP ,khiến cho hai ông thầy chỉ trong một thời gian ngắn đã có một kiến thức vô cùng phong phú và tinh tế ,một nguồn nội lực cực kỳ hùng hậu .Thấm thoát đã hai mươi ngày trôi qua kể từ khi xuống lòng hang ,mà hai ông thầy tưởng như đã bao nhiêu đời kiếp ,lão Quái nhân gọi hai người ra căn dặn:

- Các ngươi đã đến lúc phải đi làm nhiệm vụ của mình ,những gì mà HỒNG BÀNG TIÊN MẪU đã truyền cho các ngươi ,các ngươi ráng làm cho tròn phận sự .Thôi , đã đến lúc hai chúng ngươi phải dời đây rồi.

Nói rồi lão Quái nhân phất tay dợm lui vào trong .Từ trên miệng hang ,bỗng nổi lên một làn gió lạnh đầy tanh hôi và tiếng kêu khóc than oán vang vọng .Hai ông thầy vội quay ra nhìn .Lúc này linh hồn hai mẹ con cô Lan đang quỳ dưới nền hang và kêu khóc như mưa .Tiếng kêu khóc ai oán não nề u uất khiến cho lão Quái nhân tưởng như sắt đá cũng không còn lạnh lùng được nữa .Tiếng kêu khóc muôn sầu muôn thảm lúc này đang vang vọng khắp không gian .Lúc đó lão Quái nhân chợt ngân nga một câu chỉ điểm của ĐẠI BI SÁM PHÁP:

Nếu con hướng về nơi non đao

Non đao tức thời liền sụp đổ

Nếu con hướng về lửa, nước sôi

Nước sôi ,lửa cháy tự khô tắt

Nếu con hướng về cõi Địa ngục

Địa ngục liền mau tự tiêu diệt

Nếu con hướng về loài Ngạ quỉ

Ngạ quỉ liền được tự no đủ

Nếu con hướng về chúng Tu la

Tu la tâm ác tự điều phục

Nếu con hướng về các Súc sanh

Súc sanh tự được trí huệ lớn.

Đọc xong lão lại cúi đầu lững thững bước vào hang.


Khi lão Quái nhân vừa khuất sau những vách đá ,hai ông thầy vội vàng đến bên vong hồn hai mẹ con cô Lan kêu dậy .Cô Lan vẫn quỳ dưới đất và nức nở nói đứt quãng:

- Về ngay đi hai thầy ơi ,ở nhà có chuyện to rồi...hu hu.

Ngạc nhiên cả hai thầy vội nói:

- Có chuyện gì vậy ,nói ngay đi xem sao.

Cô Lan kể trong tiếng nấc nghẹn ngào:

- Ngày hôm qua ,nhân thấy hai thầy đi vắng đã lâu chưa thấy về ,lão thầy Chà đã tung toàn bộ lực lượng ,đánh thần tốc vào nơi ông bà Bảy đang sinh sống và thờ phụng .Chắc có lẽ lão thầy Chà hận ông thầy Bảy tiếp tay cho thầy Chàm chống lại hắn .Bà Bảy cùng toàn thể các sư ,huynh đệ trong môn phái hết sức chống trả ,nhưng công lực của lão thầy Chà quá mạnh .Bà Bảy bị lão thầy Chà đánh trúng một đòn trọng thương ,người trưởng Tràng là một Đệ tử yêu quý nhất của ông bà Bảy bị cặp rắn Thần cắn chết tươi ngay tại sân nhà ông Bảy .Hầu hết những Đệ tử của ông bà Bảy đều trúng thương người nặng ,người nhẹ.

Toàn bộ bàn thờ Tổ qua bao nhiêu năm ông bà Bảy thờ phụng trang nghiêm là thế bị lão thầy Chà dùng chưởng đánh cho đổ sập tan nát .Hiện nay mọi người đang thay nhau trị thương và dọn dẹp chiến trường .Lũ Thiên linh và hai mẹ con con cũng bị lũ Thiên linh của lão thầy Chà đánh cho sất bất sang bang .May mà hai mẹ con trốn đi kịp ,tìm khắp nơi mới thấy hai thầy ở đây .Các thầy về mau ,bà Bảy nguy lắm.

Nói rồi hai mẹ con lại ôm nhau nức nở .Hai ông thầy nín lặng mà thấy đắng trong miệng .Mãi một lát sau bình tĩnh lại ,họ cùng ra trước vách đá của thầy Tổ Vô Vi thưa chuyện và xin phép được về nhà gấp .Sau khi được chuẩn y ,họ cùng lạy tạ thầy Tổ và lão Quái nhân chuẩn bị cùng hai mẹ con cô Lan ra về .Lần này , vách hang cao thăm thẳm không còn là chướng ngại đối với hai ông thầy nữa .Cả hai ông thầy dùng thuật khinh công mà họ học được ,phóng băng băng từ vách hang này sang vách hang kia .Chả mấy chốc họ đã lên đến cửa hang . Ngoài kia bóng chiều đang mờ dần ,chỉ ở phía tít đằng xa phía Huyện Châu Thành ,ông mặt Trời đang từ từ chìm xuống sau màu xanh mịt mù của rừng già biên giới.

Tối hôm đó ,khi bốn người (thực ra chỉ có hai người và hai ma) về đến nhà .Bước vào tới cửa nhà ,nhìn bàn thờ Tổ bị đổ nát tan hoang ,tượng Phật,tượng Thần vỡ tan nát ,chiếc khăn Ấn màu đỏ bị cháy quá nửa .Bà Bảy trùm mền nằm trong góc nhà ,mặt bà sạm đen và có những lằn xanh chạy như những lằn roi trên thái dương .Cả khu nhà trước nay đồ sộ như vậy ,nay mái lá ,kèo cột đổ nát tan hoang .Ngoài sân chiếc quan tài màu đỏ gác lên hai chiếc ghế ,đèn nhang sáng quắc .Một vòng hoa rừng làm vội được đặt ở phía đầu quan tài .Hơn một chục Đệ tử của ông thầy Bảy , hỉ còn một hai người bị thương nhẹ ,cố gắng gượng dậy để lo việc nhà .Số còn lại đều phải nằm trên võng hoặc trên giường để mọi người trị thương .Ông Bảy lúc này khuôn mặt đen sạm ,lầm lỳ không nói một câu nào .Còn thầy Chàm đang ứa hai dòng nước mắt đầy hận thù.

Hai ông thầy liền bước đến chỗ bày Bảy ,đỡ bà ngồi dậy .Bà Bảy nhìn ông Bảy cũng ứa lệ .Hai người đỡ cho bà Bảy ngồi theo thế kiết già ,một người đằng trước ,một người đằng sau ,họ cùng xòe cả hai bàn tay hướng về bà Bảy vận công .Giọng ông Bảy trầm hùng đọc chú:

- Thoái ra tít ra ,Mặc ca rây ,Ô ra ca rây ,La mít tặt lô mít ,cạc si sê ,Mạc mo rây tóc tít ,Say ti phu mi na sát nát.

Phía bên kia ,ông thầy Chàm cũng sang sảng:

- Phật Tổ Lục độ chứng minh ,Vận chuyển ,Chuyển vận -,A ca rây danh năc ,A lăng phăng mắc mắc.

Đó là hai ông thầy đang vận chân khí ,dùng Vô Vi Pháp gọi là Phật Khí Công để tụ nội ngoại lực Khí ,đả thông kinh mạch và trục chất độc ra cho bà Bảy .Một lát sau ,toàn thân bà Bảy mồ hôi đổ ra như tắm ,trên đầu một làn sương trắng cứ bốc cao dần lên gần tới nóc nhà .Những đường gân xanh trên mặt bà Bảy mất dần , mặt bà đỏ hồng trở lại .Mãi một lúc sau hai thầy mới thu chân khí và ngồi điều tức .Bà Bảy đã khỏe hẳn trở lại.


Suốt đêm hôm đó hai thầy liên tục vận chân khí ,trị thương cho các Đệ tử của mình .Khi người Đệ tử cuối cùng trị thương xong ,vừa lúc ánh mặt trời ló rạng ở hàng tre trước mặt .Một lúc sau phường Bát âm lục tục kéo đến ,tiếng đờn cò , tiếng mõ ,tiếng nỉ non của cây nhị tạo thành một dàn hợp xướng đầy bi ai thống thiết .Người ta đi kéo về một chiếc thuyền Bát Nhã và khênh quan tài người Trưởng Tràng đặt lên đó .Một chén cơm trắng vun đầy ,có quả trứng và cây đũa bông đặt ở trên .Dàn nhạc lễ đi trước ,mọi người lầm lũi đi sau thuyền Bát Nhã .Không có một tiếng khóc ,chỉ có những làn môi mím chặt và những ánh mắt rực lửa căm thù.

Khi những viên đất đầu tiên được ném xuống mộ ,thầy Bảy thay mặt tang gia nói với mọi người:

- Thưa tất cả các bà con cô bác ,các anh chị em .Thằng Đệ tử ruột của tôi vì bảo vệ bàn thờ thầy Tổ và các huynh đệ đồng môn ,đã phải ngã xuống vì sự ác độc tột cùng của lão thầy Chà .Vẫn biết oán thù nên cởi chứ không nên buộc .Song tôi thiết nghĩ ,lão Chà đã gây ra nhiều tai họa cho mọi người .Oán thù ngút ngàn .Lão đáng ngàn kiếp phải đọa vào tam đồ ,để khỏi gây tang tóc cho mọi người .Vì cuộc sống bình yên của mọi người ,nay tôi quyết trừng trị Lão.

Lúc này tất cả mọi người đều đồng thanh:

- Quyết tâm tiêu diệt lão thầy Chà.

Những cánh tay giơ lên trời cao ,hứa hẹn một lời thề quyết tử .Bỗng nhiên từ trên không trung ,một tràng sấm nổ ,ánh sáng xanh lè ,phóng qua phóng lại trên bầu trời ảm đạm .Người và Trời đã tương thông với nhau .Từ đầu đến giờ ,ông thầy Chàm vẫn lặng thinh bất tận .Tiếng sấm làm ông như chợt tỉnh lại .Đốt nguyên cả bó nhang ,cắm lên mộ người Trưởng tràng ,ông đọc bài văn tế ướt đẫm nước mắt:

Vui mộng đêm qua chợt trở mình

Như còn phảng phất mấy lời kinh

Tan hồn muôn kiếp bơ vơ khóc

Xin được quỳ nghe kể hữu tình

Muôn vàn hồn đau lớp lớp về

Oan từ xa lắm khổ lê thê

Theo mây chẳng chở ,nhà không chứa

Phảng phất đêm nay khóc tỷ tê

Nếu chết cho người được mến thương

Cũng vui trong định luật Vô thường

Còn hơn gửi xác đời vô nghĩa

Cô độc oan hồn lạnh thấu xương

Tất cả về đây nguyện một lời

Cầu xin siêu độ cõi chơi vơi

Xin tình thương xót làm hơi ấm

Là phép mầu vi xóa hận đời

Có những oan hồn đến với ta

Ngậm ngùi khóc kể chuyện đời qua

Xin thương dìu độ cho con trẻ

Trong cảnh trầm luân lạc nẻo tà

Cũng có hồn oan muốn hiện hình

Đền ơn báo oán ứng oai linh

Nghiệp nhân chứng quả ta khai ngộ

Nhờ đức từ bi xóa tội hình

Từ đấy khi ta muốn xuất thần

Tiêu dao hồn phách hiện chân thân

Một vui với cõi đời vô hiện

Còn một lo siêu độ với trần.

Đọc xong bài văn tế ,ông khóc rống lên thảm thiết... Nhìn ông thầy Chàm nức nở khóc ,không một ai không bùi ngùi ,xao xuyến vì cảnh đời éo le trong cõi vô thường này .Một cái Tết nữa sắp đến trên đất Tây Ninh .Khác với miền Bắc ,càng gần Tết ,trời càng nắng chang chang và vì đang ở giữa mùa khô nên cái nắng lại càng gay gắt .Trên vùng đất Châu Thành lúc này đang rộn ràng vào mùa thu hoạch mía , mì và các loại cây ăn trái khác Các lò đường mở ra khắp nơi và hoạt động hết công suất Những chảo nước mật mía vàng óng đang sôi sùng sục phả ra một mùi thơm thật quyến rũ.

Những cặp trâu kéo máy ép mía vẫn đi chậm rãi thành những vòng tròn bất tận , những núi xác bã mía trắng xóa phơi đầy các con đường đá đỏ .Từ sáng sớm tinh mơ ,những chiếc xe lôi chở công chặt mía đầy lặc lè thi nhau chạy vào những động mía ngút ngàn .Những cô gái mặt bịt kín khăn che mặt ,xách theo những cặp lồng cơm và cây rựa ,can nước uống cười đùa rúc rích trên xe .Thông thường , những người đi chặt mía là làm công đứng ,tức là làm liền một lèo từ sáng sớm cho tới gần hai giờ chiều mới nghỉ .Do vậy họ phải thức dậy từ ba giờ sáng , nấu cơm ,ăn vội vàng chập chuội ,rồi tay dao ,tay cầm cơm nước ra điểm tập trung để xe lôi chở vào động mía.

Thường là từ nhà đến nơi chặt mía phải đi hơn chục Km .Nắng Tây Ninh và những lá mía sắc như dao ,đầy lông ngứa tha hồ hành hạ những người làm công .Chính vì vậy ,người nào người ấy phải mặc quần áo dài và bó kín chân tay .Tây Ninh nắng cháy da người. Cả một ngày làm quần quật như vậy ,nhưng họ chỉ được trả công với giá cực kỳ rẻ mạt .Những lúc khỏe và có việc làm thì còn đỡ ,những lúc ốm đau ,không việc làm là họ phải đi vay với giá cắt cổ để mua gạo ,mua thuốc . Đây chính là thời cơ cho những người cho vay cắt cổ thiên hạ hút máu của họ . Lãi suất thường là 30% tháng ,nếu tháng nào không trả lãi là lãi mẹ chồng tiếp lãi con .Chả thế mà dù lao động cực kỳ vất vả ,nhưng nhà cửa của họ vẫn xơ xác, cuộc sống của họ vẫn đói nghèo triền miên.

Tận cùng của một trảng mía khu vực Bến Trường là một cánh rừng chồi mọc vòng vèo ven một con suối nhỏ .Mùa này dòng suối chỉ còn là một vệt nước bé tí ,cố ngoi ngóp ra khỏi cánh rừng .Tại một khoảng đất lớn của rừng chồi ,người ta thấy có ba cái lán bằng cây lợp tranh khá vững chắc .Ba cái lám quay đầu vào nhau tạo thành một chữ U ,mà ở giữa là một cái sân đất nện rộng .Vì là ở tận cùng của động mía ,nên khu vực này hầu như không có mấy người ghé thăm .Năm thì mười họa ,một vài công chặt mía ,ghé vào xin can nước mà thôi .Có lần một người thanh niên sau khi xin nước ,tò mò đi ra dòng suối phía sau lán ,vừa băng qua mấy vạt cây trồng thành hàng giống như những bụi giềng ,chợt sùi bọt mép và ngã lăn ra đất.

Những người đi theo vội đỡ lên cõng về nhà .Chỉ trong vòng ba ngày sau ,thân thể anh ta trương lên đầy ứ nước vàng chảy ra từ những lỗ chân lông .Từ thân thể anh ta bốc ra một mùi xú uế ,khăm khẳm và anh ta phải chết trong đau đớn với những tiếng gào thét cuồng điên .Từ sau cái chết đó ,những người chặt mía , tuy không biết rõ nguyên nhân ,song không ai bảo ai đều tránh xa khu vực lán quái dị đó .Các ông thầy ở khu vực đến xem và đều bảo anh ta chết vì Khí Ngải . Có những thầy hiểu biết nói rằng ,anh ta đã vô tình đi qua những bụi Ngải cực độc mà từ xưa nay ở khu vực Tây Ninh không hề có.

Trong đêm đen của rừng già Tây Ninh ,tại khu vực rừng chồi của Bến Trường ,hai bóng đen lầm lũi đi trong yên lặng .Thoảng đâu đó tiếng cú rúc ,tiếng rì rào của cành lá chạm vào nhau trong cái giá lạnh của những ngày giáp Tết .Hai bóng đen phóng rất nhanh như dùng thuật khinh công ,lướt nhẹ trên những thảm cỏ , qua những lùm cây .Sau khoảng tàn một tuần nhang ,họ đã đến khu vực có ba cái lán dựng chữ U trong khoảng rừng chồi.


Hai người dừng lại nho nhỏ bàn tính .Tới đây chắc các bạn cũng đoán ra hai cái bóng đen đó là ai rồi .Thật vậy họ chính là ông thầy Bảy và ông thầy Chàm đang thực hiện nhiệm vụ mà họ từng ấp ủ bao lâu nay .Từ chiều bà Bảy và lũ Đệ tử đòi theo ,nhưng hai người dứt khoát không đồng ý .Họ muốn dùng chính những tuyệt học của mình đã nhận từ lão Quái nhân trong động để tiêu diệt lão thầy Chà .Bà Bảy và lũ học trò chỉ còn biết im lặng và ngồi nhà lo lắng cho trận chiến cuối cùng này .Một linh cảm bất an dâng đầy trong lồng ngực bà .Chậm rãi bà Bảy thắp mấy nén nhang trên bàn thờ Tổ cầu xin cho hai người được bình an ,thắng trận trở về.

Tại bản doanh của lão thầy Chà (đến đây chắc bạn đọc cũng đã biết khu vực ba cái lán hình chữ U ,chính là nơi lão thầy Chà cư ngụ) ,không một ánh đèn ,tất cả như chìm vào trong một lớp sương mù ma quái .Ẩn sau cái vẻ yên ắng đó là một cơn cuồng phong đầy chết chóc sắp sửa bùng phát .Hai ông thầy dùng Khinh công phóng vọt vào khu đất giữa hình chữ U và nhẹ nhàng đáp xuống .Chân vừa chạm đất ,bỗng nhiên hai thầy thấy cả khu đất như rung chuyển và xoay tít .Ngay sau đó là những mũi tên lửa từ ba cái lán bắn ra sáng rực cả Trời đêm .Một tràng trống trận lập tức dồn vang và những tiếng đọc chú từ các ngôi lán vang ra:

- Cam Cò Cây, Cam Manh Manh, Cam Hanh Phanh, Cam Mành Mảnh, Cam Mây Nghanh, Cam Manh Nganh, Cam Sắc Xi, Cam So Rẹc, Cam Chuốt, Cam Phược...Bờ Ri Ti Ti Tích Nặc, Bờ Ri Tích Ti Na Nặc, Phac Cu Bờ Rích Nặc, Sắc Phịch Phổ Nặc, Ô Mạc Ten Ka Bơ Ra, Quýt Sơn Manh Manh Lơn...

Hai thầy vội vàng mượn một gốc cây cụt ,đề chân Khí vọt thẳng lên không trung . Thật là Phúc bất trùng lai họa vô đơn chí ,khi hai thầy đang lơ lửng trên không thì một làn khí hôi tanh như điện sẹt từ phía đầu họ giáng xuống .Thấp thoáng trong ánh lửa ,hai con rắn Thần nhe hàm răng nhọn hoắt phóng thẳng xuống đầu họ .Không một giây chậm trễ ,ông thầy Chàm phóng đôi kiếm cổ cắm thẳng xuống nền đất ,và hai người liền mượn chuôi kiếm làm điểm tựa phóng thẳng ra ngoài trận chiến.

Một hồi cồng nữa lại vang lên ,những luống Ngải bên hông nhà từ nãy giờ vẫn im lìm ,bỗng như đứng dựng cả dậy ,chúng xoay quanh cuộc đất hai ông thầy đứng và phun ra một làn sương độc dày đặc .Hai thầy vội bế chân khí ,không để những làn hơi độc xâm nhập vào lục phủ ngũ tạng của mình .Thầy Chàm dùng một ngón tay trỏ ,điểm vào đám Ngải đang xoay cao giọng đọc chú:

- Tả đồ càn ,Khôn động ,Hữu chuyển Nhật ,Nguyệt linh ,Nhất họa lan yểm sấm , Nhất điểm Quỷ ,Thần kinh ,Ngô thỉnh Lỗ Ban lệnh ,cấp cấp kỳ trợ linh...

Thật lạ lùng chỉ sau có mấy chữ ,đám Ngải bỗng héo rũ nằm rạp xuống đất ,xác xơ .Từ phía trong lán một hồi cồng nữa vang lên cùng nhịp đọc chú dồn dập:

- Ề hế mê brây cô ma dăn mặc mặc...Ề hế no ni quăn sắc nha thô...Mô ni cô mô ni ra ma bud kinh ni bud thăn ,băn bách săn khăn băn bách...Ề hế má ná bà tá ,Nặc mô pút thia dắc...Mê bá rá ú.

Ngay lập tức từ trong một căn lán vọt ra hình bóng lão thầy Chà .Lúc này trông lão thật đáng sợ ,hai con mắt đỏ vằn phóng ra những ánh hào quang xanh lét ,tay lão cầm hai thanh đoản kiếm cổ có hình thù kỳ quái ,ánh thép xanh đến lạnh người .Lão cất lên một tràng tiếng cười u ám và cao giọng:

- Bộ các ngươi chán sống rồi hay sao mà dám xâm nhập vào địa phận của ta .Ngày này sang năm là này giỗ đầu của hai nhà người đó.

Vừa thấy bóng lão thầy Chà ,ông thầy Chàm liền tung mình vọt lên đứng chặn trước mặt lão .Xòe rộng đôi bàn tay đẩy lên phía trước ,một làn sóng xung kích ào ạt tuôn ra từ hai bàn tay ông .Sửng sốt lão thầy Chà vội nhẩy sang bên cạnh ,theo đà luồng sóng xung kích bắn thẳng vào một căn lán .Rầm...lập tức cả cái lán to là thế vỡ tan tành ,lả tả rơi xuống .Thất sắc lão thầy Chà lâm râm đọc:

- Bís mi la hia rọt mal nia rọt him Ol Lót hùm mà so ly ,A la xây di đi na Mô Ham Mách.

Ngay lập tức đôi kiếm cổ rời khỏi tay lão ,nhằm hai ông thầy phóng tới .Và cũng gần như tức thì ,một luồng lực từ lòng bàn tay thầy Chàm phóng vào đôi kiếm trận còn đang đóng đinh từ ban nảy trên sân .Luồng công lực này nhổ phăng đôi kiếm và phóng chúng đón đầu hai thanh kiếm của lão thầy Chà .Một tiếng xoảng cực lớn ,hai cặp kiếm đập vào nhau và bắn tung lên không trung .Bây giờ ông thầy Bảy mới phóng vào trận và chặn đứng trước mặt lão thầy Chà.

Người ông Bảy xoay tít như chong chóng tiếp cận lão thầy Chà ,dùng một đòn cận chiến hai bàn tay ông Bảy vung ra .Một làn kình phong cuốn thẳng vào ngực lão thầy Chà ,vì cự ly quá ngắn không kịp trở tay lão thầy Chà bắn tung lên không . Bên kia ông thầy Chàm cũng phát một luồng khí ,điều khiển cặp kiếm cổ phóng thẳng vào lão thầy Chà. Xoạt ,sắc như nước ,đôi kiếm cổ bay ngang qua người lão thầy Chà còn đang lơ lửng trên không .Đường kiếm sắc ngọt ,cắt lão thầy Chà làm ba mảnh ,hai chân rơi xuống trước ,rồi đến đôi tay ,cuối cùng là cái thân cụt lủn của lão đè gọn lên trên .Hai người vội phóng lại gần xem lão chết chưa.

Thầy Bảy dùng hai tay lật ngửa thân lão thầy Chà lên xem .Chỉ một tích tắc bất cẩn ,đôi mắt lão nhắm nghiền bỗng mở ra độc ác ,đôi môi lão mấp máy đọc chú lần cuối:

- Na mô buô tha dá thá ú so há mạ mạ ú da sa mi pí.

Lập tức thanh kiếm của thầy Chàm vừa rơi cạnh lão bỗng bay vút lên nhằm thẳng ngực của thầy Bảy đâm tới và cũng gần như tức thì ,ông thầy Chàm gạt thầy Bảy sang một bên .Xoạt ,đường kiếm sắc lẹm đi qua cánh tay của thầy Chàm đang đẩy thầy Bảy .Ông thầy Chàm gục xuống ,trên cánh tay lặc lìa máu tuôn xối xả .Bên kia lão thầy Chà cũng giật lên mấy cái và nằm bất động .Trên môi Lão còn như vươn một nụ cười ác độc .Ngoài kia phía lòng hồ Dầu Tiếng ,ánh mặt Trời đang từ từ dâng lên...


Ông thầy Bảy vội vàng phóng đến bên thầy Chàm, nâng bạn mình dậy. Một cánh tay của ông bị đường kiếm chém gần như đứt hẳn, ( Truyện được đăng miễn phí tại Haythe.US - truy cập ngay để đọc nhiều truyện khác nhé. ) Lạc lia bên thân hình. Thầy Bảy vội ngưng tụ một luồng khí chân, dùng lưỡi họa một hình Phù cầm máu và đọc chú:

Nhựt xuất đông phương nhut điểm hồng

Tả trừ đao kiếm đáo kỳ dài

Huyết tinh chung hồng huyết tâm bất

Thủy quán tảo hồng huyết bất ly

Ngô Phụng Thái Thượng Lão Quân

Cấp cấp như luật Lịnh.

Chỉ một chút sau, dòng máu đang tuôn xôi xả đã dần dần ngưng lại. Đặt nhẹ ông thầy Chàm ngồi dựa vào vách của lán, thầy Bảy ra sân nhặt mấy thanh kiếm, đeo vào trong mình niệm và bài chú Thỉnh Tứ Đại Thiên Vương.

Kỉnh cầu Tứ Đại Thiên Vương

Nay con hữu nhờ sự nương quí Ngài

Cầu bậc đủ sức giúp ngay

Đặng mau thành tựu việc này đội ơn

Nam mô Bút đa da

NaCalti

Lakuuttaro

Nương theo căn bản chọn ngôn

Pháp lành ban rải phù hộ chúng sanh

Tâm thành tưởng đến như chầu

Trước sau chú nguyện chẳng lâu ứng cùng

Nay con lễ vật Phụng cung

Thỉnh cầu cho Đặng theo trung thuật trần

Cầu xin Tứ Đại Thiên vương

Oai thần chuyển hóa tùy phương giúp thành

Nam mô trì Quốc Thiên Vương

Nam mô tăng trưởng Thiên Vương

Nam mô quảng mục Thiên Vương

Nam mô đa văn Thiên Vương.

Hai tay cầm hai thanh kiếm cổ của ông thầy Chàm, thầy Bảy bắt và Quyết chọc thẳng hai cây kiếm lên Trời hô:

- Mau.

Một tiếng sét vang vọng trong không trung và thật là kỳ lạ, từ trên không trung, xác của cặp rắn Thần bị chém vụn, rơi lả tả xuống đất. Từ phía đằng xa đã thấy lố nhố một đám người kéo đến, thì ra là bà Bảy cùng lũ đệ tử sốt ruột đã bất chấp lệnh của ông Bảy, kéo đến trợ chiến. Tất cả cùng đưa thầy Chàm lên một cái xe Tà rec có chất cỏ khô để ông thầy Chàm nằm cho êm ái. Mọi người phóng hỏa đốt hết căn cứ của lão thầy Chà và đem chôn xác lão ngay bên bờ suối.

Tất cả những chuyện trên, dienbatn lần lượt được nghe bà Bảy, ông thầy Bảy và kể cả ông thầy Chàm kể lại trong những ngày dưỡng thương.

Chuyện thật là dài và nhiều tình tiết, dienbatn cũng cố gắng dung hình và biên tập lại để các bạn thưởng thức một bản anh hùng ca trong giới Huyền Môn Tây Ninh. Khoảng nữa tháng sau ngày từ bệnh viện đa khoa Tây Ninh về, một đàn Tràng cầu siêu cực lớn được dựng lên tại nhà ông thầy Bảy. Suốt ba ngày đêm, người ta làm lễ cầu siêu cho vong linh hai mẹ con cô Lan, vong linh của các tử tù và những Thiên linh cái là tù binh của lão thầy Chàm được sớm siêu sanh tịnh độ.

Om! Amogha Đại Nhật Như Lai Maha-Mudra Mani Padma jvala pravartaya Hum.

Om! Amogha Đại Nhật Như Lai Maha-Mudra Mani Padma jvala pravartaya Hum.

Om! Amogha Đại Nhật Như Lai Maha-Mudra Mani Padma jvala pravartaya hum...

Lời chú Tỳ Lô Giá Na cầu siêu cho các vong linh hồn vang vọng khắp không gian và sau đêm thứ ba, mẹ con cô Lan cùng các tử vong tù đã thoát siêu được. Cũng trong những ngày này, một lễ nhập môn cho dienbatn được thiết lập. Từ đó là những bước đầu tiên chập chững bước vào cánh cửa Huyền môn của dienbatn là ba vị ân nhân: Ông bà Bảy Tây Ninh và ông thầy Chàm hướng dẫn. Xin hồi hướng công đức này cho thầy Tổ và ba vị thầy mà dienbatn kính trọng.

OM - Samanta - Samanta - VIMANANG - SARA - Maha - CHAC CRA - VAHUM.


Tết năm đó là một cái tết thật là vui, công ty chúng tôi đã hoàn thành vượt mức kế hoạch, trồng được một ngàn năm trăm ha cao su mới. Các tuyến đường đi Bổ Túc, Suối Ngô, chín mươi lăm, Sóc Con Trăn, lên Rạch Xá, lên Tân Bình, Sa Mát được bộ phận cơ giới chúng tôi làm cho phẳng phiu. Công ty thưởng cho mọi người được thêm lương tháng thứ mười ba. Tuy lương của người trồng những cao su không được là bao, nhưng chắc cũng thêm chút thịt cá trong những bữa ăn ngày tết. Kiên cố chương trình làm nhà cho công nhân cao su cũng đã thực hiện được một phần. Công ty cấp những bộ cột, kèo nhà bằng bê tông, mái phebro xi măng và làm nền, phần còn lại công nhân tự túc.

Từng hàng nhà cấp bốn như vậy đã lần lượt mọc lên tại các nông trường. Tại công ty bọn bộ chúng tôi cũng rất phấn khởi tính ăn một cái tết rình rang. Cái tết đầu tiên mà chúng tôi ăn tết tại đất Tây Ninh. Chúng tôi phân công lịch trực ban tại công ty, nhất là đội xe và đội sửa chữa máy vì ngày tết, tại các vườn ươm giống cao su, máy bơm vẫn làm việc. Từ ngày nhập môn, tôi luôn cảm thấy thiếu thời gian, ngoài các ngày thường việc tại công ty, các tối thứ bảy và gần hết ngày chủ nhật, tôi đều phóng xe sang Châu Thành nhận bài học. Thật tức cười, cả ba vị thầy của tôi, đều tranh nhau dạy tôi trước, không ai chịu nhường cho ai. Cuối cùng, tôi và ba vị thầy thống nhất là tôi đồng thời học cả ba thầy một lúc. Thầy Chàm nhìn tôi lom lom rồi gật gù bảo với ông bà Bảy:

- Tôi ngó coi bộ cái thằng tướng này cũng chơi được đây, nó là thằng Bắc Kỳ chịu chơi, với lại nó có bằng Đại học, lại qua chinh chiến, trông cũng không ngu lắm, thôi thì tất cả chúng mình cùng dạy. Phước nó được đến đâu thì nó được nhờ đến đấy. Chúng ta cứ mỗi tuần một người dạy nó, ưu tiên cho bà Bảy dạy nó tuần đầu tiên.

Ông bà Bảy cũng nhất trí như vậy. Nghe nói vậy tôi cũng lo lo vì biết không có học nổi không. Tuy nhiên, đang còn trẻ máu hiếu thắng nổi lên, tôi nghĩ: Chắc, học Đại học, đến khi thi học kỳ chỉ có bốn ngày là tôi đã thuộc như cháo cả những cuốn giáo trình cơ khí dầy cộp, ăn nhằm gì ba cái lẻ tẻ. Từ ngày đến nhà thầy Bảy, tôi đã được ngó qua những cuốn vở chép tay của các Đệ tử thầy Bảy, có lẽ chúng chỉ khoảng trăm trang là cùng. Thế là tôi chấp nhận học theo cả ba vị thầy.

Bà Bảy như phần đầu đã nói, dạy cho tôi các môn chuyên về tấn công như các loại thư, ếm và nhất là việc xử dụng độc dược, các cách phòng và chữa trị những loại trên. Pháp môn của bà phần thì của người Miên, phần thì của Thượng, phần của Chà, của Thái, Xiêm...Theo bà bảy, Bùa chú thực ra là một loại hình tướng có một sức mạnh phi thường. Bùa chú được tạo ra nhờ ý chí cao độ và tình cảm bộc phát của người thực hiện lúc làm Bừa. Ý chí, tư tưởng chính là chiếc chia khóa của Bùa chú. Theo cách hiểu của tôi thì việc đó chính là việc người thầy truyền một nguồn năng lượng vào những lá Bùa.

Năng lượng của người thầy càng cao được tích lũy trong tập luyện quá trình càng mạnh, thì những lá Bùa càng linh nghiệm. Trong khi làm Bùa, người thầy phải tập trung cao độ, phải dùng nhiều loại thuốc vẽ nhưng thông thường là dùng châu sa hòa vào dầu mè (dầu vừng) để vẽ. Có những loại Bùa phải viết bằng máu của chính người thầy. Ngoài ra khi vẽ Bùa, người ta cũng dùng nhiều loại và chú Ấn quyết kèm theo. Loại nào đi theo bộ đó như bộ ba: Tướng Sĩ Tượng, hay bộ Xe Pháo Mã vậy. Thông thường Bùa được vẽ trên giấy trắng, vàng, hồng điều, nhưng khi đã đạt được một trình độ cao hơn, người ta có thể vẽ Bùa bằng nhang (gọi là khoán Bùa) vào không khí, hoặc dùng ấn họa Bùa vào không khí cũng tương tự.

Tới đỉnh cao hơn nữa, người ta có thể vẽ Bùa bằng mắt, bằng lưỡi. Cách này khiến kẻ địch không kịp trở tay. Còn khi luyện tốt tới cùng, người ta sẽ không họa Bùa nữa mà dùng ý để đặt chính xác lá Bùa trong tư tưởng vào chỗ cần đặt. Về sau này đi ta bà, dienbatn thấy một số thầy thường dùng những lá Bùa cấp sẵn cho thân chủ, làm sao mà có được linh nghiệm. Bùa chú là một thứ vũ khí của người xưa để lại, có sức mạnh thật là khủng khiếp. Bùa chú có thể hại người và cũng có thể làm lợi cho con người. Bùa làm lợi cho mọi người như cầu tài, có thể mua bán đắt, trục người đi xa về, chữa bệnh, trừ tà, làm cho vợ chồng thương yêu nhau, trấn mồ mả hay cuộc đất xấu, trấn trùng...

Trong những trường hợp đặc biệt, Bùa chú còn có thể dùng để trừng trị những kẻ bất lương, độc ác, xảo quyệt, khi mà vì một lý do nào đấy, pháp luật không thể động tới hắn. Lúc này cách trừng trị duy nhất có lẽ là Bùa chú của Huyền môn. Thường những thầy Bùa phải luôn luôn luyện tập để nâng cao trường Khí của mình, nâng cao nguồn năng lượng nội lực để những lá Bùa ngày càng linh nghiệm. Khi luyện Bùa là không phải không có mặt trái của nó, khi thầy lười biếng luyện tập, không đủ lực hay năng lượng do rượu chè, trác táng... hoặc là vận số thầy quá kém, những lá Bùa có thể quật ngược trở lại như những lực phản lực. Lúc đó, nhẹ thì thầy ốm xiểng liểng, nặng thì hộc máu mồm chết tại chỗ.

Việc hóa giải Bùa, thư, ếm cũng tương tự như khi người ta thực hiện vẽ Bùa. Tức là cũng phải cấp cho những lá Bùa giải một nguồn năng lượng và phải mạnh hơn khi vô Bừa. Điều đó có nghĩa là người có khả năng hóa giải những loại Bùa ác, phải có công lực cao hơn người thầy đi hại người. Như vậy đồng nghĩa với việc: Không phải thầy nào cũng được giải Bùa của người khác. Người yếu hơn công lực mà dám hóa giải Bùa của người công lực cao hơn thì hậu quả thật khó lường. Khi hóa giải Bùa ác, thay vì những ý nghĩ đen tối, xấu xa, độc ác được đưa vào lúc thầy Bùa làm ác, người thầy thiện phải phóng tâm của mình vào lá Bùa với ý nghĩ từ bi, bác ái, tình thương bao la cao độ. Hai chiều ngược nhau của tư tưởng thiện, ác sẽ hóa giải nhau như nước với lửa.

Khi chữa bệnh cũng vậy, bà Bảy chỉ cho tôi nhận biết và phân biệt các sắc Khí trên đầu bệnh nhân. Thường những bệnh nhân trúng thư, ma hay thuốc, tà nhập, trên đỉnh đầu thường có những luồng Khí màu đen kịt như lúc khói xe ô tô bị sa lầy. Khi ta phát công lực, tức là truyền năng lượng vào với tất cả lòng bao dung, bác ái và tình thương mênh mông, cái luồng Khí đen đó từ từ trở thành sắc tía, cuối cùng là một quả cầu sắc trắng tự xoay quanh đầu người bệnh, lúc đó bệnh đã khỏi hẳn. Mỗi một lần chữa trị như vậy, người thầy phải chấp nhận tổn hao rất nhiều năng lượng, khiển cho người mệt lả.

Như vậy ta biết rằng, Bùa thiện hay ác chỉ cách nhau một ranh giới thật mong manh. Tất cả đều do tư tưởng và năng lượng của người luyện Bùa. Bùa chú như là một loại vũ khí, dùng bảo vệ Tổ Quốc hay là dùng đi ăn cướp cũng đều là do tâm ý của con người. Bà Bảy rất tận tình chỉ bảo cho tôi trong những bước đầu chập chững vào Huyền môn. Những điều đối với tôi tưởng như rất dễ, hóa ra thật là khó. Những câu chú bằng tiếng Pali tưởng như đơn giản lại cực kỳ khó thuộc, nhưng chữ Bùa trông loằng ngoằng thế mà khó ra phết. Phải vẽ những chữ Bùa như thế nào để chúng có hồn và gần như là chúng là một sinh vật sống thật vậy.

Phải nói thật là nhiều lúc tôi phải nghi ngờ cái IQ của mình, sao mà dốt thế, học mãi mà không thuộc. Những hàng chữ Pali luôn đeo đuổi, theo cả vào trong những giấc ngủ của tôi. Bắt chước người xưa học chữ Hán, ở đâu tôi cũng có thể vẽ Bùa được, trên đất, trên nước, trên không khí, ngay cả trên lòng bàn tay mình tôi cũng không tha. Một thời gian sau, tôi mới dần dần quen được với chúng. Khi đã quen rồi thì bắt đầu thấy mê, tôi luôn thúc dục bà Bảy cho thêm bài mới. Những lúc rảnh rổi ngồi một mình, tôi nhớ lại những lời của bà Bảy đã dạy và tự suy luận theo hiểu biết riêng của mình.

Theo tôi, mọi thứ Bùa, thư, ếm, lời nguyền đều có chung một bản chất là những sóng điện từ và là những vùng tập trung năng lượng. Năng lượng này tốt hay xấu, giết người hay cứu người đều do cái tâm của người thực hiện. Thực ra, trong cuộc sống của chúng ta nhiều người vô tình làm chuyện thư người khác mà em không biết. Tôi xin dẫn ra đây một vài ví dụ:

Người đầu bếp, nhất là phụ nữ khi nấu cơm nước cho chồng con ăn, tinh thần phải thực là vui vẻ, sảng khoái, có như vậy thức ăn được nấu mới ngon và bổ. Ngược lại, khi đang lúc bực bội, không vừa ý trong lòng, hoặc đang thù ghét ai, vô tình khi nấu, tất cả các năng lượng xấu do những cơn tức giận, buồn chán nhập cả vào thức ăn. Lúc đó thức ăn sẽ trở thành thuốc độc. Hoặc có người thù hận người khác, không đủ sức để đánh lại người ta, suốt ngày ngồi nhà nguyền rửa kẻ thù của mình, một thời gian sau kẻ thù bị tai nạn hay chết thật. Tất cả những trường hợp đó là do bộ não con người vì lòng hận thù, bực tức phát ra những nguồn năng lượng xấu, có thể làm hại người khác.


Có một câu chuyện tôi đã nghe ở đâu đó về người thợ rèn. Câu chuyện như sau: Có một chàng trai ở xa đến, làm quen và yêu cô con gái của bác thợ rèn Sau một thời gian, cô gái con bác thợ rèn đó có mang ,thấy vậy chàng kia liền tìm cách quất ngựa truy phong, cô gái buồn lắm khóc suốt ngày bỏ cả ăn ngủ. Bác thợ rèn hận chàng trai kia lắm, trong việc làm lúc, bác quai búa mà tâm cứ tưởng tượng ra cái đầu kia của chàng. Mỗi nhát búa gõ xuống bác lại cộng thêm một câu rủa độc. Ở địa phương xa chàng trai kia tự nhiên đau đầu như búa bổ, đau đến không chịu nổi bệnh của chàng ta mỗi nặng, một ngày khi chàng trai sắp chết, người nhà mới đi coi bói và biết rõ nguyên nhân vì đâu. Cha mẹ chàng trai kia mới vội vàng sắm sửa lễ vật đến nhà bác thợ rèn ta xin lỗi và xin cưới cô gái. Từ đó căn bệnh của chàng trai thuyên giảm dần rồi khỏi hẳn.

Dienbatn chỉ nhớ đại khái như vậy, song sự thù hận của con người có thể biến cốc nước lạnh bình thường trở thành thuốc độc là hoàn toàn có thật. Do vậy, khuyên các bà nội trợ, khi thấy trong người không được thoải mái về tinh thần hay đang có chuyện buồn phiền, xin đừng làm cho cơm gia đình keo lại lợi bất cập hại. Người Trung Quốc thường xử dụng những hình nhân bằng vải hay gỗ, ghi tên người cần hại, dán vào đó một lá Bùa và đọc Thần chú để cho người bị hại đau bệnh hay chết. Có một số trường hợp người ta dùng cung dâu, bắn vào hình nhân, dùng kim đâm vào tim của hình nhân và nhỏ vào đó các giọt máu. Một cách khác là họ chọn thời gian nữa đêm, các giờ Sát tử, giờ Trùng tang liên táng mà kêu tên tuổi của người cần hại, rồi đọc chú sai những Linh hồn vất vưởng mà họ đã luyện phép đi hại người.

Trong các nghề, có nghề thợ mộc cũng hay dùng ếm các nhà của người ta. Khi gặp chủ nhà nào đối xử tốt không, họ dùng cách đeo lộn đầu kèo nhà, vẽ hình nhân trên đầu cột cái, hoặc đóng đinh vào trên đấu cột cái. Người Chàm ếm thường dùng là cách dùng một mảnh giấy đỏ, viết tên tuổi kẻ định hại và đặt dưới chân ông Táo sau đó đọc câu Thần chú nhất định. Người sẽ bị ếm cảm thấy nóng này, điên cuồng mà chết. Người Việt thi đơn giản hơn là dùng ngay hinh ảnh của kẻ đó mà đọc chú và yếm dưới chân ông Táo. Ngoài ra con người Chàm cách dùng: Lấy hình của kẻ ếm cần, nhét vào bụng một con cá lóc và đọc chú rồi đem thả xuống sông.

Bất cứ Môn phái nào cũng có cách ếm đối, trù rủa của họ, chuyện thiện làm thì cần công sức nhọc thân chứ chuyện ác thì dễ lắm, cứu người thì khó mà hại người thi dễ quá cũng như xây cái nhà lên thi tốn thời gian chứ đập nó xuống thi chỉ Tíc Tắc thôi, vì Hưng thần lúc nào cũng ở gần ta hơn Phúc, Hỷ thần. Phái hội (Lâm ấp, Chiêm thành) ở Phan Rang, Phan Rí... có môn ếm rất ghê rợn và linh nghiệm, khi muốn giết hết nhà người nào đó thì họ đếm coi bao nhiêu người trong nhà tất cả, sau đó chạng vạng tối họ ra rừng kiếm một nhánh cây có số lá tương xứng với số đó có người nhà, sau đó cầm nhánh cây đó hướng về hướng nhà kẻ thù có cùng họ đó mà niệm chú nguyền rửa bằng những lời vô cùng độc địa tàn khốc bảy lần hoặc chín lần, rồi nín thở dùng tay tuột nhánh lá cây đó, bao nhiêu cái lá rụng là bấy nhiêu người chết, nếu rụng là hết không còn người nào sống sót. Phái Lổ ban sát thần phù khi muốn ếm chết (tử sát em) thi ông thầy đó phải cắt lấy máu mình vẽ Bừa, rồi chôn trước nhà người đó hay ếm vô họng kèo, đơn vòng...hoặc kiếm cách nhét dấu kín trong nhà.

Về phần thư, thuốc đa số người Miên (kho-me krom) và Chà châu giang ở miền tây và miệt bảy núi đều tinh thâm, ở miệt Thất sơn từ núi Bà (núi Sam) qua ông Cấm, ông Tô, núi Tượng, núi Dài...Tri tôn, và tấn Xà tiên xuống cả Hà miền, Lục sơn qua Miên đều có xử dụng. Bùa phép của người Khơ-me dùng tiếng Nam Phạn (pali) bắt nguồn từ miền Nam Ấn độ, làm ảnh hưởng du nhập của Phật giáo nguyên thủy giống như các nước lân bang: Lào, Thái, Tích lan... và cộng thêm tín ngưỡng balamôn giáo thời các vương quốc Phù Nam, Champa nên huyền thuật của họ rất đa dạng, kỳ bí và lắm tông nhiều phái được người Miên gọi chung nôm na là Bà Lây (pali). Những chuyện như: nuôi một cái râu cọp cắm măng vào mục trong khắp da bò chôn dưới đất thời gian sau vài tuần sẽ biến thành con sâu rồi lấy nó làm phân thuốc độc, hoặc lấy ba con hơn lan đục thân cây đu đủ bỏ vào đọc thần chú nhét lại thân cây sau trăm ngày đến lấy tán bột phơi khô dùng làm thuốc độc giết người trong vô sắc vô vị quả là có thật, và còn nhiều và rất nhiều cách thức trong thiên nhiên có thể giết người cũng như cứu người, có người còn sai được con ruồi, lan xanh chân tẩm độc dược bay đến nhà kẻ mình muốn giết mà đậu vào đồ ăn mà đầu độc kẻ ấy...

Còn rất nhiều loại khác như: Bùa thương thi các phái đều như nhau Chà, Miên, Xiêm, Mẹ sanh, Lổ ban, Lào, Mới, Hội (Chăm pa) đều có phép thương và bí phương bản môn tu luyện, ông thầy nào chịu khổ luyện thi sắc, ví dụ như bữa thương phái Chà luyện trăm ngày, sau đó dùng lưỡi họa bóng vô tay đến nắm tay cô nào thì cô say đắm đó mà theo, nếu luyện cao hơn nữa chỉ cần vẽ vô giấy vo lại Liệng thì trúng nàng nàng nào đó cũng cuốn gói đi theo luôn, còn Bừa thương phái Mẹ sanh luyện trăm ngày đọc vuốt con gà mái đang ấp mê ổ cũng chạy theo mình huống gi con gái.

Tuy nhiên, theo bà Bảy, không phải ai cũng chịu ảnh hưởng của các việc Thư, Trù, ếm. Những người có chân mạng là vĩ nhân, những người tu hành Đạo cao đức trọng, những người thật thà lương thiện có bầu Phước lớn thì mọi việc Thư, Trù, ếm đều không có kết quả. Người bình thường, vốn trong Nghiệp Duyên đã có cái kết cục vay trả, thì việc bị trúng những cái đó cũng là một cách phải trả nghiệp. Còn những người tu hành Đạo cao đức trọng, những người thật thà lương thiện có lớn bầu Phước, người có chân mạng là vĩ nhân...thường là có Long Thần Hộ Pháp đi theo hộ trì. Lúc đó, tác hại độc ác của Thư, Trù, ếm giống như một quả bóng quăng vào bức tường, phản lực sẽ khiển quả bóng bật ngược trở lại, nếu ném lực mạnh sẽ phản càng mạnh. Lúc đó người lãnh hậu quả lại chính là người thực hiện các việc xấu trên.

Dù với ai cũng vậy cái chữ Nghiệp Duyên luôn luôn theo đuổi trong suốt cuộc đời và vô vàn kiếp về sau này. Gieo gió thì phải gặt bão. Người có tâm địa làm điều ác, trước sau cũng phải gánh chịu những hậu quả do mình gây ra. Và cái lãi suất phải chịu đựng khi vay để làm ác thật là kinh khủng. Có thể không chỉ riêng người đó, mà nhiều khi cả con cháu, dòng họ của người đó cũng phải chịu sự trả Quả một cách thê thảm. Lưới Trời tuy thưa nhưng không thể thoát được. Có thể những việc làm ác của mình không ai biết được, nhưng có Trời Đất và vô số các cảnh giới khác đều biết, làm sao chạy được đây????


Sống là động mà không xáo động

Sống là thương mà lòng chẳng vấn vương

Sống hiên ngang danh lợi chẳng màng

Tâm bất biến giữa dòng đời vạn biến.

(Bảng thư pháp của Tuệ Chiếu)

Ngày Giỗ Tổ của môn phái sát vào dịp Tết Nguyên Đán. Cách ngày giờ của ngày tổ chức, đám Đệ tử của ông bà Bảy đã lục tục kéo về. Người nào người ấy tay xách nách mang đủ thứ đồ lễ, chất gần kín cả một căn phòng. Những người hàm ơn cứu mạng của ông, bà Bảy từ khắp các tỉnh thành cũng kéo về đông như hội khay. Lúc này, tất cả các cây cột trong nhà đều kín giăng những tấm võng dù, la liệt. Người ta phải chôn ngoài vườn thêm những cây cột để thêm mắc võng mà vẫn còn thiếu. Những người đến sau phải sang ở đậu những nhà kế bên.

Gần Tết, lại đang vào mùa khô, Tây Ninh nắng chang chang như đổ lửa. Từng nhánh điều nặng trĩu những chùm quả đỏ chót lúc lỉu trên cành đong đưa theo những cơn gió. Người ta dựng tạm một lan can bằng khung tre và những tấm lợp lên tăng khách để làm tiếp chỗ. Chỉ những dịp như thế này, người ta mới có thể đánh giá hết những công đức mà ông, bà Bảy hành thiện trong suốt những năm qua. Đang lui cui kê những chiếc bàn tròn trong lan để làm chỗ đãi tiệc, bỗng nghe thầy Bảy cao giọng:

- Hòa ơi, lên đây thầy biểu.

Tôi ngơ ngạc một chút mới biết là thầy Bảy gọi mình. Nhớ lại ngày đầu nhập môn, thầy Bảy đặt cho tôi cái tên theo họ của thầy là: Lê Văn Hòa. Thầy bảo tôi:

- Tao thấy ánh mắt của mày còn nhiều sát khí lắm, mày gặp gì cũng hung hăng, nông nổi là dễ thất bại ơi con lắm. Ta đặt tên cho con Hòa là luôn muốn con lấy hòa làm đầu. Phải biết nhịn con ạ.

Tôi nghe thầy kêu vội chạy lên trên nhà, thấy ông, bà Bảy và thầy Chàm, cùng trưởng Tràng vị đang ngồi bàn tính. Thì ra họ đang lên kế hoạch mời khách trong dịp Giỗ Tổ. Thấy tôi lên, thầy Bảy bảo tôi cùng ông và vị trưởng Tràng đi mời các vị trưởng môn trong ngày vùng nhân về Giỗ Tổ của ông. Chúng tôi cùng lên chiếc Zeep lùn tôi chạy từ Công ty sang từ sớm. Ông Bảy và vị trưởng Tràng xúng xính trong bộ quần áo vạt hò mới cáo, cứ thấy ngưỡng ấy ngưỡng thế nào. Bình thường, tôi chỉ thấy ông bận có cái quần xà lớn màu nâu muôn thủa, nay thấy ông bận đồ lớn tôi chợt bật cười. Ông Bảy cũng như hiểu ý tôi, chỉ lầm bấm trong miệng:

- Thằng mắc dịch, cười chi mà cười.

Thế là tất cả cùng phá lên cười như vỡ chợ. Nơi chúng tôi ghé đầu tiên là Miếu thờ Quan lớn Trà Vong tại Suối Vàng, ngay chân của Núi Bà Tây Ninh. Tại Tây Ninh có nhiều nơi lập Miếu thờ Quan lớn Trà Vong. Tham khảo các sách viết về Tây Ninh thấy viết như sau:

Ngôi mộ ông Huỳnh Công Giản, tức Quan Lớn Trà Vong, được nhân dân chôn cất tại ấp Trà Hiệp xã Trà Vong, Tân Biên. Đền thờ ông được nhân dân xây dựng ở nhiều nơi như: Tân Phong, Trà Vong, Tân Biên, Cay Xiêng, Đồng Khởi, Châu Thành, Thái Vĩnh Đông, Phường một (Thị xã), Thạnh Tân, Hoà Thành. Huỳnh Công Giản là một vị võ quan có tài, quê ở làng Nhật Tảo. Năm 1749 Kỷ Tỵ. Triều đình Huế cử ba anh em nhà họ Huỳnh: Huỳnh Công Giản, Huỳnh Công Thắng, và Huỳnh Công Nghệ là các quan đại thần vào trấn nhậm vùng đất Tây Ninh. Ba ông cùng với đội binh mã của Triều đình thực hiện việc di dân khai hoang lập ấp và giữ gìn an ninh ở vùng đất biên cương.

Vùng Tây Ninh vào thế kỷ mười bảy còn hoang vu, người Miên đến đây đầu tiên, sau người Việt đến. Cao Miên lúc đó còn là thuộc địa của Xiêm, họ không chỉ thích chung với người Việt. Do đó họ nổi dậy đánh nhau với người Việt nhiều lần giữa thế kỷ mười bảy. Lúc đó đền đài của vua Miên là Nạc Ông Chân đóng tại xã Thanh Điền, huyện Châu Thành, gần ngọn Rạch Tây Ninh ngày nay, dân chúng địa phương quen gọi là Phủ Cũ. Sau nhiều lần đánh, quân Miên đã bị đẩy lui.

Huỳnh Công Giản đã cùng em trai là Huỳnh Công Nghệ lập căn cứ kháng Miên, đóng đồn tại Bến Thứ, Rạch gần ngọn Sóc Om, xã Hảo Đước, huyện Châu Thành. Ông chiếm một cánh đồng rộng cứ gọi là đồn Trà Vong, xã Thái Bình. Bờ thành vô cùng kiên cố. Bây giờ, những trận đụng độ giữa người Việt và Miên diễn ra kéo dài suốt mấy mươi năm với vũ khí rất thô sơ: gươm, đao, giáo mác, cung tên.

Một buổi sáng, quân Miên dùng chiến thuật biển người ồ ạt tấn công tại đồn Trà Vọng. Bị tấn công bốn mặt nhưng quân của ông Huỳnh Công Giản cũng kịp thời phản công mãnh liệt. Tuy nhiên vì quân địch quá đông, ông đã cho quân liên lạc với Huỳnh Công Nghệ kêu viện binh. Huỳnh Công Giản tướng tả xung hữu đột dưới vòng vây của kẻ địch. Khi ông đã thấm mệt, nhìn lại thì số quân sĩ hy sinh quá nhiều, trong lúc viện binh chưa đến kịp. Ông chiến vung gươm tử cùng quân Miên đến lúc kiệt sức rồi quay guom tự cắt đầu tuẩn tiết.


Đền ở Suối Vàng huyện Hòa Thành. Đây là khu lòng chảo nằm sát chân núi Bà Đen, tương truyền đây là nơi tập luyện tập binh mã ngày xưa của Quan Lớn Trà Vong. Đền xây dựng khá lâu, đến năm 1995 để mở rộng lộ giới tỉnh lộ bốn, nhân dân địa phương đã xây dựng ngôi đền mới khang trang tường gạch, cột bê tông, mái lợp ngói, kiến trúc theo hình chữ tam. Đây là ngôi đền ông lớn Trà Vong lớn nhất hiện nay so với các đền hiện hữu thờ ông lớn Trà Vong trên đất Tây Ninh.

Ngoài ra còn có các đền thờ ông Huỳnh Công Nghệ và ông Huỳnh Công Thắng ở những nơi khác. Tại Vàm Bảo, Bến Thứ Rạch Vịnh xã Hảo Đước, huyện Châu Thành có mộ và đền thờ ông Huỳnh Công Nghệ nằm cạnh khu dân cư thưa thớt hiện đang xuống cấp nặng. Tại thành Bảo Quang Hoá, xã Cẩm Giang, Gò Dầu có ngôi đền thờ ông Huỳnh Công Thắng. Ngôi đền kiến trúc hai lớp hình chữ nhị, tường gạch, mái lợp ngói có diện tích 8m×16m. Trong đền thờ bài vị và tượng Huỳnh Công Thắng.

Trên vùng đất phía Tây Bắc Tây Ninh nhân dân xây dựng nhiều đền thờ Quan Lớn Trà Vong. Tuy nhiên, do chiến tranh kéo dài nên nhiều ngôi đền bị tàn phá mà nhân dân chưa có điều kiện xây dựng lại. Hàng năm vào các ngày 16 và 17 tháng 3 âm lịch tại các đền nhân dân địa phương tổ chức lễ cúng tưởng nhớ đến ông lớn Trà Vong rất trang trọng. Nhiều nơi tổ chức cả hát bội và các hình thức sinh hoạt văn hoá dân gian phong phú mang đậm đà bản sắc văn hoá dân tộc.

Theo thầy Bảy cho biết, tại những nơi có đền thờ Quan lớn Trà Vong, các cao thủ của các môn phái hay về tụ tập rất đông, vừa là lấy chốn nương thân, vừa là nơi họ tu luyện và truyền Pháp cho nhau. Chúng tôi đến nơi đã thấy rất nhiều người đang hành lễ tại đây. Thầy Bảy biểu chúng tôi mang đồ lễ vào bàn thờ trên bày và quỳ tại hàng cuối cùng hành lễ cùng mọi người. Mãi hơn một tiếng sau, việc hành lễ mới chấm dứt, tất cả ra ngoài hàng ba ngồi uống nước. Thấy cái mặt tôi lạ hoắc, mọi người nhào nhào hỏi ông Bảy. Bây giờ ông thầy Bảy mới điềm nhiên bảo:

- Cái thằng đó là thằng con nuôi của bà nhà tôi.

Chỉ mới nghe đến đó, tôi thấy mấy cậu thanh niên trạc tuổi tôi nhấm nháy nhau và một cậu bưng ra cho tôi một tô chè nấu bằng mè đen. Đang vừa đói vừa khát, thấy tô chè thơm phức, tôi điềm nhiên làm một cái đánh xoạt hết nhẵn. Chỉ sau khi tất cả tô chè vào tới dạ dày tôi mới chú ý cái nhìn cau có của thầy Bảy và cái ngón tay ngoắc ngoắc của anh trưởng tràng. Không hiểu mọi người muốn nói gì, vả lại không tiện hỏi trong đám đông, tôi ra xe, bật ghế nằm chờ. Chỉ độ mười lăm phút sau, tôi bất thần thấy người choáng váng và cha mẹ ơi, đau bụng thì quặn và sôi như một cái lẩu, vớ một tờ báo trên xe tôi phóng như bay vào một bụi cây gần đó và gần như tíc tắc xổ gần như hết tất cả những chất lỏng chứa đựng trong người, miệng nôn trôn tháo tôi gần như muốn ngất xỉu đi. Cố lê về đến xe tôi nằm thiếp đi giữa trời nắng chói chang.

Khi đầu óc bắt đầu hoạt động lại, tôi mới hiểu thái độ của thầy Bảy và anh trưởng tràng. Thì ra, nghe tôi là con nuôi của bà Bảy, một cao thủ chuyên về hạ độc, mọi người đùa rỡn muốn thử tài tôi. Nhớ lại những gì bà Bảy đã dạy, tôi đoán chắc họ cho tôi ăn chè có pha nước của lá cây Dầu Bóng. Dầu Bóng loại cây này mà ăn phải một chút nước vắt ra từ lá của nó sẽ bị Tào Tháo đuổi chạy không kịp. Lục tìm trong chiếc ba lô để trên xe, tôi lấy ra hai cái lọ nhỏ xíu mà bà Bảy đưa cho từ trước để phòng hờ. Một chiếc màu xanh lá cây, tôi trút cả vào miệng. Khi chất lỏng vừa qua khỏi cổ, một làn hơi ấm từ Huyệt Đan Điền bốc lên, nóng và rực ngay lập tức cơn đau biến mất.

Ngồi điều Khí một lúc, thấy vòng Châu Thiên vẫn hoạt động trơn tru, tôi mới thở đánh phào một cái. Máy vẫn chạy tốt. Tuy nhiên, cái điều mà mấy cậu thanh niên gây ra cho tôi thì không thể tha thứ được, mặc dù biết họ chỉ đùa và muốn thử tài học trò của bà Bảy theo thói quen trên giang hồ. Lại khạp nước mưa múc một chén đầy nước, bưng ra bộ ván mấy cậu thanh niên ban độ này đang ngồi uống nước, tôi cố làm ra vẻ từ tốn và nói:

- Tôi mới nhập môn, chưa có học hành chi cả. Cảm ơn các anh đã mời tôi chén chè vừa rồi. Nay lấy nước thay rượu, xin các anh uống với một chén nước gọi là làm quen.

Từ lệnh cấm này, tôi đã lấy móng ngón tay út nhúng vào lọ chất lỏng màu trong vắt mà bà Bảy đã đưa. Lúc để chén nước trước mặt mấy cậu thanh niên, tôi dùng móng tay ngón út đó vạch một đường ngang qua bát nước đó. Thật kỳ lạ, chén nước trong vắt là vậy, bây giờ một bên đỏ như máu, một bên vàng như mật ong. Tôi nâng chén nước mời lại câu lệnh cấm thanh niên độ này đưa chén chè cho tôi. Lúc này mặt cậu ta tái dại và cúi xuống luống cuống. Các cậu khác nhìn vào chén nước hai màu người nào người nấy sững sờ. Lúc này đám người lớn mới để ý và lần lượt kéo sang xem chúng tôi tỷ thí.

Tôi bảo cậu thanh niên:

- Tôi mời cậu uống trước, cậu muốn uống nữa nào cũng được, còn lại bao nhiêu tôi xin cạn chén.

Sở dĩ tôi dám làm vậy là tôi đã có uống thuốc giải trước mà bà Bảy đã cho. Lúc này thấy phần thắng đã nghiêng về mình tôi hết sức khoan khoái. Đám người già bên ngoài xì xầm về sự tuyệt độc ngón nghề của bà Bảy. Mọi người thấy vậy lo lắng ra mặt. Bình thường, nếu chỉ là chơi đùa thì không nói làm gì, nhưng ở đây là sự hơn thua, cao thấp giữa các môn phái nên tất cả đều phải cẩn trọng. Danh dự của môn phái là cao hơn hết, thậm chí có phải chết, người ta cũng phải bảo vệ danh dự của môn phái mình. Tuổi trẻ ngông cuồng, vô tình tôi đã đẩy các môn phái khác vào thế phải mất mặt.

Từ nãy giờ thầy Bảy vẫn giả tảng ngồi uống nước, bây giờ vội đến bên tôi vờ giả lả:

- Cái thằng nhóc này, bày đặt làm cái trò ảo thuật làm chi cho anh em sợ.

Nói rồi, ông bung tiếng đánh một cái tách từ hai ngón tay, cái chén nước bể ra làm đôi, chất lỏng trong chén chảy ra ngoài đất bốc lên một làn khói xanh cho phép. Tôi nhìn thấy rất rõ những cái rùng mình của mọi người. Thật ra, động tác của thầy Bảy đơn giản nhưng một phát tên bắn trúng hai cái đích. Thứ nhất là tránh cho các môn phái khác khỏi cái thế mất mặt bầu cua, thứ hai là nâng cao uy tín của bà Bảy.

Một thằng nhóc mới nhập môn như tôi đã thế, nếu gặp phải bà Bảy thì còn đến nước nào... Tất cả gần như thở phào nhẹ nhõm và tôi thấy trong ánh mắt mọi người một sự trọng thị thấy rõ. Mọi người lại quay về chỗ của mình. Tôi ra ngoài xe nằm, kệ để cho thấy Bảy và anh trưởng tràng ở trong mời mọi người đến ăn Giỗ Tổ. Ngồi ngoài xe, tôi lâng lâng như vừa mới uống rượu. Lần đầu ra quân toàn thắng, tôi đã tự khẳng định mình được trước cả đám quần hùng. Bây giờ mỗi khi ngồi nhớ lại, tôi thấy thật mắc cỡ cho cái tính hiếu thắng của mình ngày ấy.

↑ Trên cùng
Trang chủ
Copyright © Thich123.net
Liên kết © Uhm123.net - HIM18.COM