XtGem Forum catalog

Các bạn truy cập vào HIM18.COM để đọc truyện MỚI nha. Mong các bạn ủng hộ website mới này!

Chap 52

Anh khóc vì giờ đây anh đã mất em thật rồi.

Anh khóc vì giờ đây em đã xa thật rồi.

Anh nhớ lời hẹn ước ta không xa rời mà giờ đây sao chỉ anh lẻ loi.

Anh cứ cố gắng tại sao vẫn cứ xa vời.

Anh và em dường như ta đã hết yêu nhau rồi.

Em hãy nói cho anh nghe đi hỡi người yêu ơi.

Tại sao giờ đây chúng ta lìa đôi.

Tâm trạng tôi lúc này được thể hiện rõ nhất qua bài hát này. Trang bước đi bỏ lại tôi bơ vơ lẻ loi. Sau khi khi giải quyết xong vụ đánh nhau trong sân bay thì tôi với anh L và thằng ôn Ps được thả. Sau khi ra ngoài sân bay thì anh L định cho thằng ôn Ps một bài học nhưng tôi bảo thôi vì dù sao Trang cũng đi rồi, giờ có để anh L đánh thằng ôn Ps thì cũng chẳng giải quyết được vấn đề gì chỉ làm xấu hình ảnh của tôi trước mặt bố Trang mà thôi.

Tôi với anh L đi về trong tâm trạng không thể nào buồn hơn được nữa.

-Mày đi đâu đấy? -Vừa thấy tôi thì chị Hiền hỏi ngay.

-Chị gọi điện bảo anh T không cần đi tìm Trang nữa đâu.

-Hả, sao vậy?

-Trang vào Sài Gòn rồi. Có thể không bao giờ quay lại nữa đâu.

-CÁI GÌ? Mày nói cái gì?

-Em lên phòng ngủ đây, chị ngủ ngon.

-KÚN....

-......

Tôi không nói gì mà cứ tiếp tục đi lên phòng để tự kỉ. Mỗi khi có chuyện buồn thì em muốn tự kỉ một mình hoặc tìm đến những nơi ồn ào ngồi tự kỉ. Sau khi ngồi ngắm lại những bức ảnh chụp với Trang còn lưu trong máy tính thì điện thoại tôi rung lên. Là tin nhắn của Linh.

-Mình xin lỗi.

-Xin lỗi vì việc gì?

-Tại mình mà cậu với Trang.....

-không sao đâu. Mình với Trang kết thúc lâu rồi. -Dù đau lắm nhưng tôi vẫn phải tỏ ra mạnh mẽ trước mặt Linh. Con trai mà, thằng nào chẳng có tý sĩ diện.

-Cậu đừng buồn nữa nha.

-Ừh, cám ơn.

Cả đêm hôm đó Linh ngồi nhắn tin an ủi tôi cho đến tận 2h sáng. Chưa bao giờ tôi nhắn tin lâu như vậy. Mà kể ra thì nhắn tin với Linh cũng hay hay. Hết chém gió chuyện quốc gia thì chuyển sang quốc tế.

Cuộc sống cứ tiếp tục trôi qua một cách bình thường chỉ khác một điều là bây giờ tôi đã học được cách sống mà không có Trang. Và người có công lớn nhất trong việc giúp tôi học được

cách sống đó không ai khác chính là Linh.

Mua hè trôi qua cũng thật vội vã, cuối cùng ngày tựu trường sau mấy tháng xa cách cũng đã đến. Trong những ngày ít ỏi còn lại của mùa hè tôi đã được bố tôi dậy cho cách lái xe, tuy tay lái chưa cứng nhưng cũng đủ để đánh xe đi chơi. Chị Hiền với chị Thúy cũng đã bay rồi.

Giờ đây chỉ còn mỗi mình tôi. Bố mẹ tôi cũng đã đi công tác. Căn nhà lại trở lên yên lặng, không còn tiếng cười đùa của chị em tôi, không còn tiếng quát tháo của mẹ tôi khi tôi hay chị Hiền làm vỡ cái gì đó. Không còn những tiếng bình luận chuyên sâu của bố tôi với cái tivi. Đến bao giờ tôi mới lại được sống trong không khí gia đình đây. Haizz

Và rồi ngày đầu tiên sau nhiều tháng không tới trường đã gây nhiều bất ngờ cho tôi. Điều bất ngờ gì thì hồi sau sẽ rõ.

Reng.... Reng.... Reng. -Tiếng báo thức đồng hồ đánh thức tôi dậy sau một đêm dài. Như thường lệ thì tôi đánh răng rửa mặt rồi làm vòng Hồ ngắm mấy em khũng long. Có lẽ cái máu thích ngắm boobs đã ngấm sâu vào trong người tôi rồi. Chỉ mong rằng cứ mỗi sáng thức dậy lại được ngắm mấy em như Bà Tưng là hạnh phúc lắm rồi.

Sau khi đã thoả mãn được nhu cầu của mình (Chạy bộ nha các thím, nhưng em thích cách các thím suy nghĩ rồi đấy :v) thì tôi về nhà chuẩn bị cho buổi học đầu tiên của năm học mới. Xuống nhà nhảy con xe huyền thoại đã đi cùng năm tháng với tôi phóng đến trường khi đã giải quyết xong các vấn đề linh tinh.

-Chào buổi sáng. -Vừa bước vào trường đã gặp ngay bạn Thảo yêu dấu. Thế này chắc khổ dài dài rồi.

-Ừh, chào. -Tôi cố nặn ra một câu mà mặt nhăn nhó như khỉ ăn ớt.

-Cậu ăn sáng chưa?

-À, Chưa.

-Mình có mua 2 hộp xôi này, ăn không?

-Thôi, cậu cứ ăn đi, mình ra mua cái bánh mỳ.

-Cầm đi, đỡ phải mua.

-Mình bảo không mà.

-Thế bây giờ có cầm không. -Thảo buông lời cay đắng.

-Haiz, cám ơn. -Tôi đành phải cầm hộp xôi của Thảo không thì không còn xác mà lết lên lớp để ngồi học nữa.

-Lên lớp nào.

-À ừ.

Tôi với Thảo cùng nhau lên lớp. Vào đến lớp thì cũng đã có khá đông học sinh rồi. Hội thằng Hoàng thằng Hải với mấy đứa khác đang ngồi chém gió với nhau. Xu thì đã ra chỗ các bạn nữ để buôn dưa lê bán dưa chuột rồi. Tôi từ từ bước đến chiếc bàn thân quen của mình. Chiếc bàn của tôi và Trang. Nhìn vào chiếc bàn thì tôi nở một nụ cười nhếch mép rồi ngồi gục xuống bàn. Tất cả chỉ là quá khứ mà thôi.

-Dậy đi, cô vào lớp rồi kìa. -Thằng ôn Hoàng gọi tôi.

-Hả, ờ ờ. -Tôi trả lời mà miệng vẫn ngáp. Kiểu gì chẳng được nghe bài ca muôn thủa về nội quy. Haiz....

-Chào tất cả các em abc.....xyz. -Bà chủ nhiệm nói một thôi, một hồi. Tôi đảm bảo là chẳng ai nghe đâu, không ngáp ngắn ngáp dài thì cũng ngồi nói chuyện.

-Và sau đâu cô sinh giới thiệu lớp mình có học sinh mới. Mời 2 em.

-Wow, con nhỏ kia xinh dữ ta. -Thằng A nói.

-Tao là tao kết cái con đứng bên cạnh. -Thằng B.

-Tóm lại là kết cả 2 em. Ok. -Thằng C.

-Chuẩn, thằng này thế mà khôn ra phết.

Tôi nghe bọn nó bàn tán là có 2 học sinh mới nên cố mở mắt ra để ngắm dung nhan của 2 bạn. Nhưng rồi tôi tý thì giật mình mà chết.

-Xin tự giới thiệu, mình tên là Ngọc. Mình là học sinh mới nên mong các bạn giúp đỡ ạ.

-Còn mình tên là Thanh, mình cũng mong các bạn giúp đỡ ạ.

Vâng, người làm tôi giật mình không ai khác chính là cái người có cái tên rất đẹp. CAO THỊ HỒNG NGỌC. Nếu các bạn để ý thì tôi đã nhắc đến cái tên này ở mấy chap trước. Cái người con gái ngày xưa với tôi có thể gọi là đôi tri kỉ nhưng chỉ vì một hiều nhầm nhỏ đã đánh mất tình bạn với nhau.

-Trang chuyển đi rồi thì em Ngọc xuống ngồi với HA đi, còn em Thanh thì ngồi bàn đầu này.

-Em thưa cô, cô có thể đổi chỗ cho bạn kia xuống đây ngồi được không? -Tôi chỉ vào nhỏ Thanh.

-Đm thằng HA ngu thế, ngồi với gái xinh không thích. -Tiếng bàn tán ở xung quanh.

-Thanh bị cận em ạ. Mà em lại ngồi cái bàn cách xa bảng thế cô sợ sẽ ảnh hưởng tới Thanh. Em có vấn đền gì à?

-Dạ, vậy thì thôi ạ. -Tôi ngồi xuống mà buồn đếu chịu được.

-Vậy thì các em ổn định vị trì, chúng ta bắt đầu tiết học.

Sau khi nghe giáo viên chủ nhiệm nói câu đó thì Ngọc bước xuống chỗ tôi chào mọi người rồi ngồi xuống cái chỗ đã từng là của Trang. Tôi thỉ chẳng quan tâm lên ngồi nhìn ra ngoài cửa sổ mặc cho cô chủ nhiệm muốn nói gì thì nói và Ngọc muốn làm gì thì làm, chỉ cần tôi chép bài đầy đủ là Ok.

Rồi cuối cùng tiếng trống báo hiệu giờ ra chơi cũng đã đến. Tôi, thằng Hoàng, thằng Hải, Xu và thêm một cái đuôi nữa là Thảo đi xuống căngtin.

-Hôm nay mày sao thế? -Thằng Hoàng hỏi tôi khi đã ngồi yên vị trong căngtin.

-HẢ? Sao là sao?

-Cả buổi chỉ thấy mày nhìn ra ngoài cửa như thằng mất hồn. Mà đéo hiểu được sao trên đời có thằng ngu như mày, được ngồi với gái xinh mà còn không thích.

-Mày thì biết cái đéo gì? Thật ra tao với Ngọc có quen nhau.

-Ngon. Thế sao còn muốn đổi?

-HẢ, HỒNG NGỌC đây à, nhìn khác quá, chắc em mới gặp một hai lần lên không nhận ra. -Xu nói.

-Ừh, em giải thích cho thằng não ngắn kia hiểu đi, nhưng cấm nói cái điều bí mật của anh ra đấy.

-Thật ra thì abc....xyz.. -Xu nói cho mấy người kia biết về mối quan hệ giữa tôi và Ngọc nhưng nhất quyết không nói về sự hiểu nhầm giữa tôi và Ngọc. Nếu để chuyện này lộ ra thì em chỉ có nước "DU LỊCH SÔNG HỒNG" mới hết nhục.

Ban đầu em cũng không muốn nhắc đến "sự hiểu nhầm" này đâu. Nhưng muốn các thím hiểu thêm về mối quan hệ giữa em và Ngọc em sẽ kể.

Vào một ngày chủ nhật đẹp trời khi tôi học lớp 6. Cũng như bao chủ nhật khác, tôi theo bố mẹ và chị tôi đến nhà Ngọc. Tôi với chị Hiền đến để đàm đú với Ngọc, bòn bố mẹ tôi đến để làm việc. Và rồi trong khi đàm đú với Ngọc thì tôi mót đi vệ sinh thế là tôi chạy vào nhà vệ sinh. Sau khi giải quyết xong nhu cầu của mình thì tôi có đi qua phòng Ngọc. Vì cửa phòng không mở nên cái tính tò mò trong tôi nổi dậy. Tôi vào phòng Ngọc và phát hiện một quyển sổ ở trên giường, đó chính là sổ nhật kí. Cầm quyển sổ lên đọc thì tôi phát hiện ra một điều đó là Ngọc thích một thằng ôn cùng trường Ngọc. Ngày đấy trẻ con nên ghen với thằng ôn đấy. Thế là tôi nhờ anh T giải quyết hộ. Nhưng và rồi đời đếu như mơ, tôi bị Ngọc phát hiện và Ngọc cạch mặt. Bị Ngọc cạch mặt nên tôi cũng cạch theo. Thế là tình bạn tri kỉ "SHUT D0WN"

Chap 53

-Thế giờ tính sao đây? -Thẳng Hải lên tiếng.

-Đéo biết, tùy cơ ứng biến. -Tôi nói.

-Vụ này kệ cmm. Ai bảo đào hoa cơ.

-Đm, anh kiểu mày đấy.

-Đéo nói chuyện với mày nữa. Tiền nước hôm nay thằng HA giả nhé, anh em lên lớp thôi. -Thằng ôn Hải vừa nói xong thì thằng Hoàng với Xu đứng nên đi luôn. Bọn này chắc chắn đã thông đồng với nhau để hại tôi rồi. HAIZzz

-Ơ kìa, sao lại là tao?

-Ai bảo mày đi cuối cùng. Kaka. Ngu thì chết.

-Cái đệt...

-Thôi để mình gửi cho. -Thảo nói.

-Thật hả?

-Ừh.

-Vậy cậu có lòng thì mình có dạ. -Ngu gì mà từ chối

-Hihi.

Sau khi thanh toán tiền xong tôi và Thảo đi lên lớp. Trước khi đi tôi còn mua thêm một chai c2. Free mà, tội gì mà không lấy. Nhà người ta là nhà có điều kiện.

-2 con chó, tao giết chúng mày. -Vừa vào lớp là tôi đã truy sát thằng ôn Hoàng với thằng ôn Hải.

-Ấy, đại ca đừng nóng, tất cả là tại thằng Hoàng.

-Không phải em, thằng Hải nó bầy mưu hại đại ca đấy.

-Thằng Hoàng ạ.

-Thằng Hải ạ..

-Thằng Hoàng.

-Thằng Hải.

-Đm 2 con chó. Tao giết hết, không tha cho đưa nào cả. -Sau câu nói đấy thì đến lượt màn truy sát của tôi. Mà công nhận chúng chạy nhanh quá tôi không đuổi được. Và rồi tôi nảy ra một ý kiến có thể tóm sống thằng Hoàng.

-Hìhì... -Tôi vừa cười vừa xoa tay tiến đến chỗ Xu. Nhìn bộ dạng tôi lúc này thì rất chi là đểu.

-Anh Kún, anh định làm gì em? -Xu nhìn thấy tôi thì lùi lại.

-Có phải em cũng có công trong việc gài bẫy anh trả tiền nước đúng không?

-Em... Em....

-Có hay không?

-E...m....c....ó....

-Mày làm gì Xu thế? -Thấy tôi bắt nạt Xu nên thằng ôn Hoàng không chịu được đã mắc bẫy. Em là em thông minh có hạn, thủ đoạn có thừa.

-Chết chưa con chó? Định chuồn à? -Tôi bất ngờ bỏ Xu ra mà quay ra bắt thằng Hoàng.

-Kìa anh, làm người ai làm thế.

-Này thì ai làm thế này. -Tôi lấy củ trỏ thúc liên tục vào nưng nó (Thúc đùa thôi nhé). Trong lúc nó không để ý tôi đã lấy được cái ví của nó rồi. Nhanh như cắt tôi bỏ nó ra rồi chạy về phía cuối lớp lấy 20k từ trong ví nó ra nhét vào túi mình rồi vất giả nó cái ví.

-Cái này là tiền nước nha cưng, định bùng à? -Lấy tiền của thằng ôn Hoàng như kiểu "Vừa được tiếng, vừa được miếng" ý vì tiền nước Thảo trả mà giờ tôi lại lấy tiền của nó mà nó không dáo ho he gì.

-Đm con chó nha. Thù này bố sẽ trả.

-Trả hay không tao không cần biết. Nếu mày động đến tao thì bức ảnh đôi tình nhân trẻ ôm hôn nhau sẽ được cho cả trường biết. Kaka.

-Mày...mày...

-Ai bảo chúng mày ngu, dám ôm hôn nhau trước mắt tao à?

Đúng lúc này thì cô giáo vào lớp, chúng tôi về ổn định chỗ ngồi. Thằng ôn Hoàng không giám ho he thêm câu gì. Hôm nay coi như thằng Hải nó thoát nạn. Mà từ sáng đến giờ chưa thấy Ngọc nói câu nào. Thế cũng tốt đỡ phải đau đầu.

Và rồi 4 tiết học cũng trôi qua vội vã. Công nhận là ngày đầu tiên đi học sau nhiều tháng ngồi nghỉ mệt vãi. Ngồi trong lớp chỉ muốn bác bảo vệ làm nhiệm vụ cao cả của mình là đánh trống thôi. Sau khi nghe thấy tiếng trống thì tôi là người chạy ra khỏi lớp nhanh nhất với vận tốc ánh sáng để thoát khỏi bạn Ngọc yêu dấu. Và quan trọng hơn là hôm nay tôi có hứa đèo Linh về.

Tôi ra lấy xe rồi phóng thẳng đến trường của Linh, từ trường tôi tới trường Linh cũng không xa lắm, phóng xe bình thường khoảng 5p là tới nơi nên vẫn kịp đón Linh. Tôi đỗ xe trước trường Linh chờ Linh ra mà bị đám học sinh nhìn như sinh vật lạ ý. Nếu đoán không nhầm thì đám nữ sinh đang nhìn tôi với ánh mắt là "Ôi! Tại sao anh kia đẹp trai thế, men thế, ước gì mình được làm bạn gái anh ý" còn đám nam sinh thì "Đm, sao thằng ôn kia đẹp trai thế, chúng mày đâu? Chuẩn bị thông ass nó cho tao" (Cho em CDSHT tý )

-Cậu đợi lâu chưa? -Linh bước từ cổng trường ra và tiến đến xe tôi nói.

-Nửa tiếng rồi. Nhanh lên mẹ.

-À ừ. Mình xin lỗi, mình bận làm công tác đoàn nên ra hơi muộn tý.

-Thế giờ có lên xe không hay đứng đây giữa trời nắng?

-Hihi, cậu cầm hộ tớ để tớ đeo cái mũ. -Linh đưa tôi đống giấy tờ trên tay.

-Ừh.

-Sao cái mũ này qoai chặt thế, mình gỡ mãi không ra.

-Haizz. Cầm lấy tập giấy đi, đưa đây tôi làm cho. -(Bạn đang đọc truyện tại wapsite: Haythe.US, lưu lại và giới thiệu cho bạn bè nhé) Tôi đưa cái tập giấy cho Linh rồi cầm lấy cái mũ bảo hiểm. Công nhận là cái quai mũ này chặt thật, Linh chân yếu tay mềm không gỡ được thì cũng là chuyện bình thường thôi.

-Xong rồi, đưa cái đầu ra đây.

-Để làm gì? -Linh ngây ngô đáp.

-Bảo đưa ra đây thì cứ đưa ra đi. Hỏi nhiều làm gì.

-NÀY...

Khi Linh đưa đầu ra thì tôi đội cho Linh cái mũ bảo hiểm để cho mấy đứa con trai đang nhìn tôi phải chết vì GATO .

-Đội xong mũ rồi thì lên xe đi, còn đợi gì nữa?

-À Ừ. -Có vẻ Linh hơi ngạc nhiên về hành động của tôi.

-Giờ về nhà hay đi đâu? -Tôi hỏi.

-Về nhà chứ còn đi đâu. Hôm nay nhà tớ có việc.

-Rồi rồi. Hôm nay có được ăn ké cơm không vậy? -Tôi hỏi Linh vì hôm trước qua nhà Linh chơi mà thằng em Linh cứ bắt tôi ở lại ăn cơm. Đến khổ..

-Cái này phải hỏi ý kiến thằng An nhé.

-ỀU, Chán thế, cứ tưởng lại được ăn cơm ké.

-Mơ đi cưng.

-Haizz...

Đoạn đường từ trường Linh về nhà Linh khá xa, khoảng hơn chục cây một tý nên Linh toàn đi xe bus đi học. Chính vì có vụ xe bus mà tôi mới quen Linh chứ. Không biết quen Linh là điều tốt hay xấu đây. Về đến nhà Linh thì đã 11h30, thấy nhiều xe trước cửa nhà thì tôi hỏi Linh.

-Sao có nhiều xe trước cửa nhà thế.

-Cậu cứ phóng xe vào đi, hôm nay là giỗ cụ tớ, bố mẹ tớ bảo gọi cậu xuống ăn cơm.

-HẢ? Con Lợn Gợi Tình? Sao không nói gì với tớ vậy?

-Thì...

-A, anh Kún, mẹ ơi anh Kún với chị Linh về rồi. -Đang định đánh bài chuồn thì bị thằng An (Em Linh) phát hiện.

-Linh, sao không mời bạn vào nhà con? HA vào nhà đi cháu -Mẹ Linh nói giọng từ tốn.

-Dạ vâng ạ. -Quả này thì chết tôi rồi. Phải yết kiến các vị tiền bối nhà Linh, không khéo họ hiểu nhầm mối quan hệ giữa chúng tôi thì chết.

-Cậu vào nhà đi.

-Biết làm thế nào bây giờ , thôi thì tùy cơ ứng biến vậy

Tôi vào trong nhà Linh ngồi mà chả dám ho he câu gì. Sợ vãi cả linh hồn.

-Anh Kún chơi xếp hình với em đi. -Đang ngồi uống nước thì thằng An ra kêu tôi chơi trò xếp hình.

-Anh không biết xếp, cưng chơi với con Mic đi.

-Ứ ừ, em muốn anh xếp hình với em cơ. -Nó nhõng nhẽo.

-Rồi rồi, mang hình ra đây rồi anh em mình xếp.

-Hìhì, đây nè anh. Bây giờ thi xem ai xếp xong trước nhé. -An đưa tôi cái tấm xếp hình (Các thìm đừng hiểu xếp hình theo nghĩ khác nhé. Đây là trò chơi xếp hình )

-Ok, hai, ba, Let Go. -Tôi với thằng An bắt đầu xếp hình. Mà công nhận là nó có kinh nhiệm trong việc xếp hình quá. Kết quả là tôi thua một cách thảm hại không thể tả được. Lần sau nhất quyết không xếp hình với thằng này.

-Anh thua rồi, cưng chơi đi, để anh xuống bếp phụ chị Linh.

-Ứ ừ, em muốn anh ở đây chơi với em cơ.

-Ngoan đi, tý anh mua kem cho.

-Oh yeah! Hoan hô anh Kún.

-Cưng ngồi ngoan nhé, anh đi đây.

-Vâng ạ.

Tôi đi xuống bếp giúp đỡ các cô dì chú bác việc làm cỗ. Mà em khuyên các thím nào có gấu mà đến nhà gấu ăn cơm thì cứ đến thật sớm vào. Đến sớm ngồi chém gió với bố gấu xong vào giúp mẹ gấu làm cơm là kiểu gì cũng lấy được điểm trong mắt họ.

-Cháu là người yêu cái Linh à? -Một bác hỏi tôi.

-Dạ không ạ. Chúng cháu là bạn thôi.

-Thế à, từ bé đến lớn bác chưa bao giờ thấy Linh dắt bạn trai về nhà chơi cả. Cháu là người đầu tiên đấy.

-Dạ...

-Mà công nhận cháu ga-lang thật, chẳng bù cho thằng con bác, suốt ngày cắm đầu vào cái máy tính.

-Dạ...

Tiếp theo là một màn hỏi cung tôi như kiểu công ai hỏi phạm nhân ý. Giờ nghĩ là còn dựng hết cả tóc gáy :(

Chap 54

Tôi giúp Linh dọn cơm nên nhà trên để mời các cô dì chú bác trong ánh mắt nhìn tôi như kiểu sinh vật lạ ý. Biết thế tối qua k nhận lời đón Linh còn hơn. Ngại đếu chị được.

-Cháu ra đây chú hỏi. -Một chú vẫy tay tôi.

-Dạ, cháu nghe ạ.

-Ngồi uống nước đi cháu, có hút thuốc không?

-Dạ, cháu không ạ.

-Thế cháu tên gì?

-Cháu tên HA. Bạn của Linh ạ.

-Chúng mày yêu nhau lâu chưa?

-Chú cứ thích nói đùa, cháu với Linh chỉ là bạn bè bình thường thôi.

-Thế mà chú cứ tưởng...

-Mấy chú cháu xuống ngồi ăn cơm. -Mẹ Linh mời mọi người xuống ăn cơm đã vô tình vất cho tôi một cái phao cứu sinh.

-Vâng....

-Dạ. -Tôi đành phải lẽo thẽo ngồi xuống ăn cơm mà trong lòng cảm thấy ngại ngại kiểu gì ý. Đây phải giỗ của người thân mình mà vác cái mặt mo đến ăn cơm. Đã thế còn không có tý lễ để đặt lên cái ban thờ...

-Cháu uống được bia không?

-Cháu uống được chút chút ạ.

-Thế làm cốc nhé.

-Vâng ạ.

Thành thật mà nói thì bia rượu đối với tôi là chuyện nhỏ nhưng ngồi đây phơi mặt ra ăn cỗ mới là chuyện lớn.

-Tự nhiên đi cháu. -Bố Linh nói.

-Vâng.

-Ăn miếng thịt gà này đi, gà nhà nuôi lên ngon lắm. -Linh gắp cho tôi miếng thịt gà.

-Cám ơn.

-Thôi, Chúc sức khoẻ các cô gì chú bác. Chúng ta cạn cốc phát. -Bố Linh nói.

Sau đó là màn đánh bay két bia của gia đình nhà Linh. Phải công nhận là nhà Linh toàn cao thủ. Tôi phải cố gắng lắm mới trụ được đến tận cuối cuộc chơi.

-Thằng này thế mà khá. -bố Linh khen.

-Dạ, cháu cũng bình thường thôi ạ.

-Thế là giỏi rồi.

-À, Cháu không biết hôm nay là nhà ta có giỗ lên cháu không kịp chuẩn bị gì, cháu xin lỗi ạ. Đây là cháu có ít tấm lòng gửi biếu coi như là góp giỗ ạ. -Tôi cầm trong ví ra tờ 500k đưa cho bố Linh mà lòng đau như cắt, nước mắt đầm đìa. May là hôm qua anh L mới giả lương.

-Thôi cháu, cháu đến đây với gia đình bác là vui lắm rồi. Không cần thế đâu.

-Thế sao được ạ. Bác cầm cho cháu vui lòng.

-Thế thì bác cám ơn nhé...

-Dạ, không có gì đâu ạ.

Mà cho em thắc mắc tý. Tại sao người Việt Nam khi được người ta cho tiền dù muốn nhận mà cứ phải từ chối mà trong lòng muốn nhận lắm nhỉ. Đấy theo em là những con người sống giả tạo. Chứ em mà được ai cho tiền là em nhận luôn, không phải từ chối gì cả.

-Cậu kiếm tớ chỗ nào ngủ được không? Hình như tớ say rồi. -Tôi hỏi Linh.

-Hay cậu vào phòng tớ ngủ đi.

-Ừh.

Thế là tôi vào phòng Linh ngủ. Phòng Linh thì rất là đậm chất con gái, tường sơn màu hồng, trên tường thì toàn là hình ảnh nhân vật hoạt hình trong truyện phù thủy mặt trăng, và doreamon. Mà phải công nhận là phòng con gái có mùi đặc trưng riêng thì phải. Cái mùi rất quyến rũ mà không phải mùi nước hoa. Tôi tiến tới chiếc giường của Linh để tìm kiếm một giấc ngủ thật ngon lành.

-Nhanh đi anh...

-Từ từ... Anh sắp ra rồi.

-Vậy thì nhanh đi, em cũng sắp ra rồi.

-Anh ra rồi.

-Em cũng ra rồi.

Trong giấc mơ thì kí ức của tôi với Trang ùa về. Kí ức về việc chúng tôi giải thi một bài toán mà không ai chịu nhường ai, và kết quả là chúng tôi hoà. (Các thím cứ suy nghĩ linh tinh :3)

Đang ngủ phiêu thì cảm thấy có cái quái gì đang đặt lên phần eo của mình. Tôi từ từ mở mắt ra thì thấy 1 cánh tay người đang ôm người tôi. Vâng, không ai khác vào đây được, đó chính là tay của thằng An. Không thể nào sai được. Thằng này còn bé mà đã có ý đồ thả dê anh rồi à, phen này nhất định anh sẽ cho mày một bài học.

Tôi từ gỡ bàn tay nó ra thật nhẹ nhàng để không đánh thức nó, rồi từ từ tôi kéo cái quần đùi rộng như cái thùng phi của nó ra để bắt đầu hành vi đồi bại .

-A, Đau tờ rym quá, huhuhu. -Nó đang ngủ cũng phải bật dậy để ôm tờ rym sau phát búng của tôi.

-An, ai cho mày vào đây ngủ hả?

-Chị Linh ạ, hứxhứx.

-Thế sao mày dám ôm anh ngủ, còn chảy cả nước dãi ra áo anh nữa hả.

-Em...em....em xin lỗi ạ.

-Xin lỗi là xong á, giờ anh sẽ xử tội mày.

-Reng...reng...reng.. -Đang định búng tờ rym nó phát nữa thì điện thoại reo, tôi đành phải bỏ nó ra để nghe điện thoại.

-DÂM XÊ Ố (Câu này mới được bà chị Thúy thân thương dậy cho)

-Ố ố cái mả cha nhà mày, mày có đi làm không? Biết mấy giờ rồi không?

-Á, EM QUÊN, Đại ca đợi em tý, em đến ngay.

-Tao cho mày 10 phút.

-Em đang ở xa, 20 phút nữa em có mặt.

Tôi không để anh L nói thêm câu nào mà tắt máy ngay rồi chạy vào trong nhà tắm để rửa qua cái mặt.

-Thôi, anh phải đi rồi. Mai anh đến chơi với mày sau. -Thấy tôi chuẩn bị đi thì thằng An nũng nịu để tôi không đi.

-Ứ ừ, em muốn anh ở đây chơi với em cơ.

-Thôi cưng, cầm lấy tiền để mua kem này, (Bạn đang đọc truyện tại wapsite: Haythe.US, lưu lại và giới thiệu cho bạn bè nhé) giờ anh phải đi làm, mai anh qua chơi với cưng.

-Em không biết đâu. Hứxhứx.

-Thôi, nín đi, giờ anh phải đi làm thật mà.

-Anh đưa em đi làm cùng đi. Hứxhứx.

-Làm thế sao được. Hay cưng xin phép bố mẹ đi, nếu đồng ý thì anh cho đi.

-Vâng, để em đi xin phép.

-BỐ ƠI -Thằng này vừa chạy vừa nói. Nhìn 2 quả mông lắc lư của nó mà buồn cười thôi rồi.

-Cái gì?

-Bố cho con đi với anh Kún nhé.

-Đi đâu.

-Đi làm ạ.

-Dạ, giờ cháu phải đi làm mà nó cứ bắt cháu đưa đi chơi

-Thế cháu làm gì?

-Cháu làm phục vụ trong quán cafe ạ.

-Ừh, thế thì đưa em đi cẩn thận nha, nếu có điều kiện thì nó bưng bê cũng được.

-DẠ.

-Mà Linh đâu rồi bác.

-Nó cùng mẹ vào viện lấy thuốc rồi.

-HẢ, ai bệnh thế bác?

-À, Không có gì, cháu đi đi kẻo muộn.

-Vâng, cháu chào Bác, cháu đi ạ.

Tôi đành phải trở cái của nợ này theo tới quán anh L. Mà công nhận thằng này nói khoẻ thật, ngồi sau xe mà nói nhiều như chim hót ý.

-Đại ca. -Tôi chào anh L khi tới quán.

-Đại đại cái cmm. Mày biết mấy giờ rồi không? -Tôi ăn ngay một cái cốc từ anh L.

-Đại ca...a..a tha cho em. Hôm nay em có việc bận thật mà.

-Bận mà không báo cho tao một tiếng, đm. Mà đây là ai? -Anh L quay sang phía thằng An.

-À, đây là em Linh, hôm nay anh cho nó ngồi ké tý nhé.

-Rồi, mày cút mm đi.

Tôi đành phải lui vào làm việc để cho An với anh L chém gió. Xem ra thằng An chém gió cũng thành bão đấy chứ. Hầu được một cao thủ trong việc chém gió như anh L cũng là cả một vấn đề nan giải đấy.

-Hôm nay đi đâu mà đến muộn thế? -Mai hỏi tôi.

-Có chút việc bận thôi. Tý lại phải xin anh L về sớm.

-Ừh, mà sao buổi sáng cậu lại xin đổi chỗ thế, không thích ngồi với gái đẹp à?

-Thằng nào là thằng không thích ngồi với gái đẹp? Chẳng qua là có một số việc giữa tớ và Ngọc thôi.

-Cậu với Ngọc quen nhau à?

-Không những quen mà ngày xưa còn là đôi tri kỉ.

-Thế thì sướng quá còn gì.

-Haiz.. Ngày xưa khác, bây giờ khác.

-Thế giữa cậu và Ngọc có chuyện gì vậy?

-Không có gì đâu, làm việc đi. -Tôi lái câu chuyện sang hướng khác.

-Có việc gì thì nói cho mình nghe này. Mà dạo này cậu có liên lạc với Trang không?

-Không, cô ấy đổi số rồi. Yahoo thì nhắn tin không thấy trả lời. Từ khi cô ấy bay chẳng có cách nào để liên lạc cả. Haizz

-Ừh. Mà hôm qua tớ có nhận được mail từ Trang đấy.

-HẢ, Trang bảo gì? Nói cho tớ nghe đi.

-Thì Trang hỏi thăm sức khoẻ của cậu với mọi người. Trang còn nhờ tớ chăm sóc cậu, bla...bla...

-Haizzz.. Cám ơn nha. Thôi, tớ ra đây, có khách vào.

Tôi bước ra ngoài mà lòng buồn man mác. Nếu có một điều ước tôi sẽ ước thời gian quay trở lại để tôi có thể sửa sai. Công nhận là tình đầu là tình đắng và khó quên nhất.

Phải làm sao để quên đi hết những kí ức năm xưa.

Dù anh đã cố níu kéo bước em trong mưa.

Thôi thì ôm riêng mình anh.... Nỗi xót xa... Từ.... Đây

Đọc tiếp: Vợ Yêu - Phần 17
Home » Truyện » Truyện Teen » Vợ Yêu
↑ Trên cùng
Trang chủ
Copyright © Thich123.net
Liên kết © Uhm123.net - HIM18.COM