Pair of Vintage Old School Fru

Các bạn truy cập vào HIM18.COM để đọc truyện MỚI nha. Mong các bạn ủng hộ website mới này!

Chương 34 : Chiến đấu – Đằng sau lớp mặt nạ !

Tổ chức nó đã tuyên bố khiêu chiến với DeBay . Chỉ sau 2 ngày nữa . Chính xác hai ngày nữa . Giới hắc đạo sẽ có tình trạng đầu rơi máu đổ . Nó thì vẫn chưa ổn định được tinh thần vì nó còn yêu hắn rất nhiều . Sao hắn lại bỏ nó ra đi ? Để nó bơ vơ một mình ? Nó cảm thấy nhớ khuôn mặt lạnh như tiền của hắn . Nụ cười ấm áp của hắn . Vòng tay dịu dàng của hắn . Nó đã hạ sốt . Đang đi trên đường nó lại gặp anh ta . Mỗi khi gặp anh ta . Nó có cảm giác người đang đứng trước mặt nó là hắn chứ ko phải Trần Nhất Nam . Người nó muốn gặp là Lí Nhất Nam cơ mà . Cớ sao ông trời lại bắt nó gặp Trần Nhất Nam hoài thế ?

– Sao anh cứ bám theo tôi ? – nó nhăn nhó

– Tôi ko bám – anh ta lạnh lùng trả lời

– Vậy 2 ngày nữa anh có chiến đấu với tổ chức ko ? – nó hỏi

– Có nhưng tôi sẽ ko lộ mặt – anh ta lạnh lùng nói rồi đi qua nó . Về tổ chức được một lúc nó lại rời đi . cũng con đường quen thuộc ấy . Tới thẳng ngọn đồi . Nó ngồi xuống cạnh gốc cây . Hai tay vuốt ve Kin . Nó khẽ nhắm mắt . Từng cơn gió thổi vào mặt nó . Nó đã quyết định . Sau khi giải quyết xong DeBay nó sẽ về lục địa Australia . Miệng ngậm kẹo mút . Ko biết từ bao giờ nó đã có thói quen này . Thời gian thấm thoát đi qua .

2 ngày sau . Lúc 7h00 tối . Nó , nhỏ và Ân hôm nay diện một bộ đồ từ trên xuống dưới đen hết . Một cái áo cộc tay kèm theo cái áo khoác tay dài màu đen . Cái quần bó màu đen kèm theo cái váy bó cũng màu đen . Đôi giày vừa cao cổ vừa cao gót màu đen . Tóc tụi nó buộc gọn lại ra đằng sau . Hai bên hông hai khẩu súng lục . Bên trong áo tụi nó còn rất nhiều vũ khí khác . Đương nhiên có nhỏ và Ân thì cũng có anh và Nhân . Hai người hôm nay cũng diện một cái quần màu đen . Áo thun đen kèm theo áo khoác cũng đen nốt . Nói chung cả đám bây giờ chỉ có một từ để tả : ĐEN . Leo lên xe phóng thẳng tới địa điểm giao đấu . Vừa tới nơi , nó đã khẽ lườm cha con nhà họ Bạch .

– Haha , ko ngờ có ngày chủ nhân của VampireDark cùng với những người khác lại tới đây tự tay hành động chứ ? – Bạch Tiểu Long cha của Bạch Tiểu Hoàng vừa vỗ tay bước ra nói ( ai ko nhớ mời xem lại chương 1 và chương 6 )

– Vậy tôi ko ngờ bọn hạ lưu như các người lại có thể sống tới ngày hôm nay – nó khẽ nhếch môi cười khinh bỉ

– Tôi nghe nói Nam chủ nhân đã bị chết ? – Tiểu Hoàng nói

– Vậy thì đã sao ? – Nó khẽ nhói trong tim nhưng vẫn lạnh lùng hỏi

– Tôi vẫn ko ngờ Nam chủ nhân lại lìa đời nhanh đến như vậy , haha . Vậy càng tôi . Tên đó chết đi cho trời nó xanh – Tiểu Long nói giọng mỉa mai

– Vậy thì các người cũng sắp chết rồi đây – nó nói rồi rút sợi dây sắt ra

Cuộc chiến diễn ra . Người nó hận là Bạch Tiểu Long . Ông ta dám sỉ nhục hắn . Dùng hết mọi kĩ thuật mà đấu với ông ta . Còn những người kia đấu với đám thuộc hạ của ông ta và con ông ta . Nó ra rất nhiều đòn hiểm hóc nhưng ko trúng được phát nào . Vướng víu nó cất dây xích vào . Dùng tay ko chơi . Nó thật ko ngờ ông ta mạnh tới vậy .

– AAA – nó la lên vì ông ta cầm con dao nhỏ rẹt ngang hông nó

– Mày chết chắc rồi con ranh – ông ta nói giọng khinh bỉ

– Em sắp gặp lại anh rồi – nó nghĩ

” Bộp ” Ông ta ăn trọn một cú đá của một người che mặt nạ . Nó khẽ mở mắt . Nó nhận ra đó là anh ta . Cố gắng vùng dậy . Nhưng cơ thể nó ko cho phép . Vì mới hạ sốt xong nên người nó rất yếu bây giờ còn thêm một vết thương ngay hông nữa . Anh ta bắt đầu đấm đá . Miệng ông ta bắt đầu chảy ra máu . Một thuộc hạ của ông ta dơ súng lên bắn . Anh ta né được nhưng chiếc mặt nạ và cái nón vô tình rơi ra . Khoảng khắc đó nó ko tin vào mắt mình . Mái tóc màu xanh dương , đôi khuyên tai màu bạc . Khuôn mặt lạnh lùng . Đôi mắt màu hổ phách hững hờ , sau và vô hồn . Tất cả khiến nó nhớ hắn . Nó ko tin hắn còn sống .

– Nhất Nam ? Anh còn sống ? – nó khẽ nói

– Lộ rồi – hắn khẽ nói

– Em ngồi im – hắn nói

– Ko – nó gượng dậy đứng trước hắn – AAAAAAA – nó quỵ xuống trước mắt hắn . Một nhát ngay bụng . Nó nghĩ có lẽ nó ko thể sống cùng hắn rồi

– Tạm …. biệt anh , em đi trước – nó nói rồi ngất đi

Hắn ko dấu nỗi vẻ ngạc nhiên trên khuôn mặt hắn . Người con gái hắn yêu thực sự sẽ rời xa hắn sao ?

– ÔNG CHẾT VỚI TÔI ! LÃO GIÀ KHỐN NẠN – hắn la lên rồi lao vào đánh ông ta tới tấp . Máu từ miệng ông ta chảy ra ngày càng nhiều .

– Ông chết đi – hắn dơ cây súng lên . Mắt hắn hiện lên chữ chết . Giới hắc đạo ai cũng biết . Một khi hắn điên lên thì ko ai có thể sống sót .

” Pằng ” . Ông ta chết ngay tức khắc . Vừa lúc đó cả đám vừa giết xong con của ông ta thì thấy nó nằm ở đó với một vũng máu . Còn hắn thì đang quỳ ở kế bên đau khổ . Nhanh chóng bế nó vào bệnh viện . Trong khi nó đang phẩu thuật thì hắn ở ngoài cứ đi qua đi lại ko yên . Trước khi nó vào phòng mổ hắn còn hăm dọa ông bác sĩ là nếu mà làm nó chết thì ông bác sĩ cũng chết theo . Hắn còn dọa cho nguyên một cái bệnh viện này sập luôn nữa . Cả đám ngu nào người nấy băng bó từa lưa . Hắn kể ọi người nghe mọi chuyện . Nghe xong , mọi người nhất là hai con nhỏ bạn của nó . Nhào vào chửi bới hắn . May mà có anh và Nhân ngăn lại nếu ko xảy ra chiến tranh nội bộ rồi . Sau mấy tiếng phẫu thuật ông bác sĩ đi ra . Hắn chạy nhanh lại ông bác sĩ .

– Cô ấy sao rồi ? – hắn vẫn giữ được vẻ lạnh lùng vố có của mình

– Cô ấy ko sao . Chỉ cần nằm dưỡng vết thương và uống thuốc vài ngày là khỏi – ông bác sĩ run đến toát mồ hôi nhưng vẫn bình tĩnh nói

– Vậy tôi vào thăm – nói rồi hắn đi thẳng vào trong

Thấy nó nằm trên giường . Mắt nhắm nghiền trong lòng hắn vô cùng đau đớn . Ko ngờ một chủ nhân lạnh lùng nhất trong giới hắc đạo lại có ngày đau vì một cô gái .

” Anh xin lỗi vì ko bảo vệ được em . Em hãy mau tỉnh lại đi . Anh xin em . Ko có em , anh ko biết sống làm sao . Em hứa với anh là sẽ ngắm sao băng với anh mà ? Sao bây giờ lại thế này ? . Anh biết anh sai rồi . Đáng lẽ anh ko nên lừa dối em như vậy . Anh đã làm em khóc . Nhưng khi thấy em khóc lòng anh đau như cắt . Xin em hãy mở mắt ra . ” Từng giọt nước mắt nam nhi chỉ xuống . Ai nói đàn ông sẽ ko khóc , chỉ là họ sẽ khóc trước ai thôi . Cứ ngỡ … lạnh lùng là sẽ ko đau . Nhưng sao … hắn lại đau khi yêu nó ? Phải chăng nó quá quan trọng đối với hắn ? Một thứ mà hắn ko thể làm mất ?


Chương 35 : Hạnh phúc !

Trong khi nó nằm dưỡng bệnh thì hai con nhỏ bạn nó cũng nằm dưỡng bệnh vì hai người họ cũng bị thương ở những phần có thể nguy hiểm đến tính mạng . Hai nhỏ bạn nó đã tỉnh từ mấy ngày trước , bây giờ chỉ còn có mỗi mình nó . Hắn ngày đêm chăm sóc nó . Ko ăn cái gì .

– Mày nên ăn cái gì đi – anh nó lo lắng

– Tao ko ăn – hắn lạnh lùng

– Mày ko ăn để tới lúc em tao tỉnh dậy nó thấy mày như ma cây càng khiến nó đau lòng hơn à ? – anh quát hắn

– Vậy tao đi – hắn lạnh lùng nói

Ko lâu sau , pama nó và pama hắn chạy vào . Mẹ nó chạy tới bên giường bệnh của nó , nắm tay nó khóc

– Huhu , con ơi , sao con lại như thế ? – mẹ nó đau khổ

– Thôi , dù gì mọi chuyện qua rồi , chị đừng khóc nữa . Con bé sẽ tỉnh thôi – mẹ hắn an ủi mẹ nó

Trong tiềm thức của nó

Nó đang ở trong một ko gian trắng toát . Kế bên nó là một người con trai có tỉ lệ hoàn hảo đến tuyệt vời

– Nhất Nam ? Em chết chưa ? – nó khẽ hỏi hắn

– Em chưa chết , em phải sống để quay về bên anh . Nhất Nam kia đã xin lỗi em và mong em tỉnh lại tới quên ăn , quên ngủ mấy ngày rồi – hắn trả lời dịu dàng

– Umk – nó mỉm cười

Hiện tại

Ngón tay nó khẽ động đậy , đôi mắt thiên thần màu xanh dương long lanh của nó từ từ mở ra . Mọi người nhào đến nó .

– Mọi người ! Nhất Nam đâu rồi ? – nó vừa tỉnh dậy thì hỏi tới hắn ngay

– Nam đi ăn rồi , anh mới vừa kêu nó đi đấy . Mấy ngày nay lo ngồi mong em tỉnh lại nó chả ăn gì hết – anh nó nói

– Mày tỉnh rồi à ? – nhỏ nằm giường kế bên hỏi

– Umk , mày cũng phải nằm à ? – nó châm chọc

– Mới tỉnh lại đã chọc rồi – Ân lên tiếng

Cánh cửa phòng bệnh khẽ mở . Hắn bước vào với vẻ mệt mỏi . Mọi người hùa nhau ra ngoài . Anh và Nhân thì kéo cửa phòng ngăn cách lại . Phòng tụi nó là phòng đặc biệt . Nằm chung một phòng nhưng có 3 cửa . Một là cửa ra vào , hai là cửa ngăn cách phòng nó và nhỏ , ba là cửa ngăn cách phòng Ân và nhỏ .

– Em tỉnh rồi hả ? – hắn ko dấu nổi vẻ vui mừng trên mặt

Nó ko nói gì chỉ quay lưng vào về phía hắn làm mặt giận

– Anh xin lỗi , anh có lí do mà – hắn nói giọng năn nỉ . Đây là lần đầu tiên hắn đi năn nỉ một đứa con gái

– Ko biết , anh dối em – nó nói giọng hờn dỗi nhưng trong lòng rất vui vì hắn đã xin lỗi nó

– Anh có lí do thiệt mà – hắn khẽ cười vì hắn biết khi nó thật sự giận hắn nó đã ko xưng hô anh em với hắn hoặc là ko nói chuyện với hắn rồi

– Vậy anh nói đi , lí do là gì ? – nó quay người lại nói , mặt vẫn còn nét giận

– Lúc phẩu thuật xong thì anh nhận được một tin nhắn của nhà họ Bạch . Ông ta nói nếu anh mà gặp lại em thì ông ta sẽ làm mọi cách cho em chết trong đau đớn . Nên anh mới ko gặp em và nói với bác sĩ rằng nói với em là phẫu thuật ko thành công . – hắn kể một lèo nhưng vẫn có sự lạnh lùng vốn có của hắn trong đó

– Em ko ngờ , một người tài giỏi như anh mà lại bị hai cha con đó ăn hiếp – nó mỉm cười chọc hắn . Có lẽ cơn giận của nó đã thật sự nguôi ngoai

– Nếu ko làm vậy em sẽ bị chết , lúc đó anh cũng chẳng muốn sống . Khi thấy em bị thương tim anh đau lắm – hắn dịu dàng nói

– Vậy trước khi phẫu thuật em nhớ là có người nói yêu em á ? – nó mỉm cườ nói

– Umk , anh yêu em , được chưa cô nương ? – hắn cốc iu nó vào trán rồi mỉm cười . Một nụ cười tỏa nắng và hiếm hoi . Một nụ cười ít ai thấy được này

– Hì , em cũng yêu anh – nó mỉm cười – mà …. – nó chưa nói hết thì đã bị đôi môi của hắn phủ lên . Một nụ hôn chứa đựng sự ngọt ngào .

– Bắt quả tang – anh và Nhân mở cửa thông phòng ra

– Á – nó lấy tay che mặt

– Tụi bây …. – mắt hắn lóe lên một tia chết chóc , tay hắn bẻ răng rắc

– Nam , bình tĩnh mày ơi – Nhân nói

– Tụi tao ko muốn nằm viện đâu – anh nói

– Bỏ qua lần này , nhưng …. – hắn nói nửa chừng

– Phải khao tụi này đi ăn – nó tiếp lời

– Khao em đi ăn chắc tụi anh phá sản – anh nói

– Anh ơi , ảnh ko khao em kia – nó nhõng nhẽo với hắn . Hắn đưa đôi mắt giết người liếc qua anh và Nhân

– Rồi – Nhân hết cách

– Săn tiện cho bọn em luôn – Ân và nhỏ đồng thanh nói

– Chết tui mất – anh và Nhân đồng thanh nói

Vài ngày sau , tụi nó được xuất viện . Anh và Nhân cũng khao tụi nó một chầu . Ăn xong chầu đó . Mỗi cặp một hướng .

– Ái ơi – anh dẫn nhỏ tới một vườn hoa và nói

– Gì anh ? – nhỏ bước đi cùng anh trả lời

Anh bỗng dừng lại đặt hai tay lên vai nhỏ

– Em à !!!

Anh không giỏi Tiếng Anh nhưng vẫn đủ để nói ‘I love you’

Anh không giỏi Lịch Sử nhưng đủ để nhớ ngày ta nói lời yêu

Anh không giỏi Địa Lý nhưng biết rõ vị trí của em trong trái tim anh

Anh không giỏi Hóa Học nhưng đủ để thấy phản ứng mạnh mẽ khi thấy em cười

Anh không giỏi Văn nhưng đủ để nói ‘Anh yêu em nhiều lắm’

Và anh không giỏi mọi thứ nhưng sẽ là thủ khoa nếu toàn bộ chủ đề là về em . – anh nói hết mọi tâm sự trong lòng mình ra

– Em cũng vậy , em mong ngày này lắm – nhỏ ôm chầm lấy anh

Anh đặt lên môi nhỏ một nụ hôn nồng thắm . A(Bạn đang đọc truyện tại wapsite Haythe.US - Chúc bạn đọc truyện vui vẻ) Anh đã luôn sợ nhỏ sẽ từ chối anh . Sau khi hôn xong nhỏ vui vẻ mỉm cười .

– Em thấy hình như lời tỏ tình của anh sao sao í nhỉ ? – nhỏ đưa ngón tay lên cằm ra vẻ suy tư

– Sao là sao ? – anh ngạc nhiên hỏi . Bộ anh tỏ tình với người con gái anh yêu là điều sai sao ?

– Em thấy anh nói anh ko giỏi tiếng anh , lịch sử , địa lí , hóa học và văn hoàn toàn sai . Với câu cuối , anh nói anh ko giỏi mọi thứ thì nó sai trầm trọng hơn nữa – nhỏ nói với vẻ châm chọc

– Bó tay em luôn – anh cốc iu nhỏ . Đúng là anh ko giỏi tiếng anh , thì sao anh lại đi khắp thế giới ? Anh ko giỏi lịch sử , làm sao anh vượt qua được kì thi lịch sử thế giới ? Anh ko giỏi địa lí , sao anh có thể là người xác định vị trí cho tổ chức VampireBlack ? Anh ko giỏi hóa học sao anh có thể phát minh ra thuốc độc kích thích làm tê thần kinh ? Anh ko giỏi văn , sao anh có thể kím ra lời tỏ tình hay như vậy ? Đúng , anh giỏi mọi thứ . Từ ngoài vào trong , từ trên xuống dưới , từ phải qua trái , từ nấu ăn cho tới thể thao và tỉ tỉ thứ khác . Thấy anh im lặng suy nghĩ . Như đọc thấu được suy nghĩ của anh nhỏ nói :

– Em nói đúng ko ? – nhỏ cười nói

– Rồi , em nói đúng – anh nói rồi nắm tay nhỏ đi về . Còn về phía Nhân và Ân . Nhân chở Ân tới một bãi biển . Ân tháo đôi giày cao gót của mình ra . Hít thở không khí trong lành của biển

– Ân nè – đang đi thì Nhân đứng lại nói

– Hả ? – Ân nhẹ nhàng trả lời

– ” EM ” … là người duy nhất anh yêu

” ĐỒNG ” … hành với anh trong suốt cuộc đời này nhé

” Ý ” … trời đã định chúng ta thuộc về nhau

” LẤY ” … trái tim của em đặt trong lồng ngực của anh

” ANH ” … sẽ mãi ôm em thật chặt

” CHỨ ” … không để em vụt mất khỏi tầm tay

Em đồng ý lấy anh chứ ? – Nhân quỳ xuống nói

– Em … em đồng ý – Ân vui sướng đến phát khóc

– Ngoan , ko khóc – Nhân dỗ Ân rồi đi về

Còn hắn với nó thì đang ở ngọn đồi hạnh phúc . Một tay nó vuốt ve Kin , một tay nắm tay hắn . Hắn cũng một tay vuốt ve Ken , một tay nắm tay nó .

– Anh có biết lúc em tưởng anh chết em đã tới đây một mình và rất cô đơn ko ? – nó khẽ nhắm mắt nói

– Anh xin lỗi – hắn dịu dàng nói

– May mà còn có anh ta – nó nói

– Anh ta ? Là anh ấy hả ? – hắn vẫn nhớ cách nó nói chuyện với hắn lúc hắn cải trang thành Trần Nhất Nam

– Lúc đó , em ko hề biết đó là anh – nó khẽ cười

– Umk – hăn chỉ gật đầu

– Anh ác lắm – nó nói như sắp khóc

– Thôi mà . Chúng ta … lấy nhau nhé ? – hắn nói tỉnh bơ

– Sao anh ko cầu hôn em ? – nở mắt ngạc nhiên

– Ko thích – hắn khẽ nhíu mày

– Ko chịu đâu – nó nhăn nhó

– Vậy có cưới hay ko ? – hắn dứt khoát

– Ơ , cưới thì cưới – nó bĩu môi

1 tuần sau . Tại trung tâm tiệc cưới B.I . Nó , nhỏ và Ân đang trong phòng trang điểm

– Tao lo quá , nhỡ tao nói bậy sao ? – nó nhăn mặt

– Mày chỉ cần nói con đồng ý – Ân khẽ cười nói

– Đám cưới ko mặc đồ bộ được à ? – nó hỏi một câu hết sức ngây ngô

– Tao lạy mày – nhỏ cũng phải bó tay với nó

Nó hôm nay rất đẹp . Một cái váy cô dâu màu trắng tinh hở vai . Mặt nó được trang điểm nhẹ . Tóc nó được mấy chị nhân viên uốn cho cụp vào trong . Cái mái cũng cụp vào trong , rất dễ thương . Hắn bước vào trong . Nó khẽ liếc mấy tên bảo vệ bên ngoài . Nằm cạp đất ăn hết

– Người ta ko à – nó nhăn

– Anh nghe nói em ko thoải mái ? – hắn dịu dàng nói . Hôm nay hắn diện một bô ple màu đen , mái tóc được vuốt keo . Trông hắn ngày thường đã đẹp rồi . Nay còn đẹp hơn

– Hì , em sợ lên đó em nói bậy – nó mỉm cười

– Thật là … – hắn nói rồi đi ra ngoài

Từng tiếng chuông vang lên . Nó và hắn bước ra , theo sau là nhỏ và anh , theo sau nữa là Ân và Nhân . Hôm nay mặt ai cũng tươi cười .

– ….. Ta xin tuyên bố các con thành vợ chồng – cha sứ nói

– May mà cha ko nói chú rể có thể hôn cô dâu – nó nghĩ

Như đọc được suy nghĩ của nó hắn khẽ cười làm bao cô gái trong bữa tiệc ngất ngây nói :

– Cha ko nói ko phải là anh ko làm – hắn nói rồi cúi xuống đặt lên môi nó một nụ hôn . Hai chàng kia ko thua cũng cúi xuống t cho cô dâu của mình một nụ hôn nồng thắm . Đám cưới xong . Cả đám thu xếp đi về lục địa Australia để quản lí công ti và tổ chức . Trên máy bay . Tụi nó khẽ nở một nụ cười hạnh phúc .

• Tình yêu đích thực …

• Giống như âm thanh của chuông gió …

• Tuy mong manh và khó nắm bắt.

• Nhưng nó lại chẳng bao giờ bị mất đi …

Chỉ cần có gió …

• Thì chuông gió sẽ lại kêu …

Chỉ cần có niềm tin …

• Thì yêu thương sẽ lại đến … !!!


Ngoại truyện 1 : Tuần trăng mật !

Tới nơi , cả đám nghỉ lại một ngày ở tổ chức . Ngày hôm sau , cả đám bận rộn chuẩn bị đi hưởng tuần trăng mật . Tiến thẳng tới máy bay . Địa điểm chính là Hawaii . Tới nơi , nó tháo bỏ đôi giày cao gót hít thở không khí trong lành của thiên nhiên ban cho . Hai nhỏ bạn nó cũng vậy . Tụi hắn đứng nhìn cô vợ đáng yêu của mình .

– Anh à , biển đẹp quá nhỉ ? – tụi nó đồng thanh hỏi

– Ừ , nhưng ko đẹp bằng một người – tụi hắn đồng thanh nói

– Người nào – tụi nó khẽ cười

– Một người nào đó rất đẹp … – hắn nói

– Dễ thương … và … – anh nói

– Đáng yêu – Nhân chốt lại

– Tụi em đói bụng – nó chạy lại kế bên hắn xoa bụng ám hiệu

– Đi ăn – hắn lạnh lùng

Cả đám kéo nhau tới nhà nhà . Ngồi vào phòng vip 1 . Trước cửa một đống con trai , con gái bu lại . Rồi từ từ họ tiến vào trong . Con gái thì tụi nó ko nói . Vì tụi hắn đã đuổi thẳng từ lúc họ chưa kịp vào . Còn con trai thì cứ thi nhau chọc ghẹo tụi nó . Nó ko biết phải ứng xử sao cho phải . Vì dù gì họ cũng là khách quý của nhà hàng này . Mà nhà hàng này là của một người trong họ hàng nó . Chưa kịp làm gì . Thì nó cảm nhận được một luồng sát khí ko hề nhỏ chỉa thẳng về phía nó .

– Get out – một ngữ diệu mang khí chất lạnh lùng vang lên khiến đám con trai lạnh sống lưng mà nhanh chóng bước ra ngoài

– Thôi , bỏ qua chuyện đó đi – nó ngăn ko cho hắn tức giận

– Hừ – hắn hừ lạnh một tiếng

Ăn xong cả đám về resot ở . Ân và Nhân đi mua đồ lưu niệm cho bà con quê hương

Trong khi đó ở trong khách sạn phòng 2749 .

– Cưới nhau 2 ngày rồi mà tới cái móng tay cũng ko cho đụng là sao ? – hắn nhăn nhó nói

– Anh đụng cái móng tay rồi im dùm em – nó đưa bàn tay ra , mắt vẫn dán vào quyển manga

– Anh hết chịu nỗi rồi – hắn nói rồi nhảy lên giường

May nó biết trước nên lăn qua . Hắn đập luôn khuôn mặt đẹp trai của mình vào cái giường .

– Em nói ko là ko – nó nói dứt khoát

– Hừ – hắn chỉ hừ lạnh một cái

Ko phải là nó ko muốn . Mà nó vẫn còn tiếc cho cái trinh trắng nó giữ bao nhiêu năm qua . Ko lẽ bây giờ lại mất vào tay hắn ?


Ngoại truyện 2 : Rồi anh sẽ ” chiếm ” được em !

Từng đợt gió thổi vào mặt nó . Từng cơn sóng trào vào lại đi ra . Ném đôi giày cao gót cho hắn , nó đi hít thở ko khí biển . Cơn gió nhẹ nhàng thổi qua từng hàng dừa xanh làm chúng rung động , tiếng sóng biển ào ạt , ánh mặt trời đỏ chói và dần khuất ở phía xa. . . .

Hắn và nó đang đi dọc theo bờ biển , tâm trạng rất tốt nên hai người đã đi ra đây hóng mát còn hai cặp kia thì đi mua sắm một ít đồ . Từng cặp , từng cặp tình nhân nhẹ lướt qua họ , hắn cảm thấy ghen tị với mấy người đó vì họ có thể hôn nhau còn hắn thì sao nào ? mỗi lần định hôn nó thì nó đều né tránh , thế là sao chứ ?

– Anh ơi , đưa tiền – nó gọi hắn vì thấy có cà lem . Gì chứ kem là nó ko thể bỏ qua . Hắn đưa nó tờ 50k .

– Anh ăn ko ? – nó vừa hỏi vừa vén tóc lại

– Ko – hắn lạnh lùng trả lời

Đi trên biển mà hắn cũng bị soi mói . Bây giờ hắn mới biết đẹp trai là một cái khổ . Vừa đi vừa ăn kem . Sắc mặt hắn thay đổi .

– Em uống rượu ko ? – hắn khẽ cười gian

– Ko , em uống để anh làm chuyện đó à ? – nó nói

– Ko phải rượu này là rượu ba anh tặng cho tụi mình . Ba tặng tới 2 thùng lận . – hắn cố tìm lí do

– Uống thi ? – nó khẽ nhíu mày

– Ừ – hắn gật đầu

– Vậy về uống – nó kéo hắn về . Có thể nó sẽ thắng hắn trong phần này . Vì trước giờ nó toàn thua hắn

– Em phải chờ anh , đi làm cái này – hắn nói ngắn gọn rồi để nó ở trong phòng . 30 phút sau hắn quay lại . Nhìn vào phòng thấy nó đã uống hết 1 thùng và chuẩn bị uống thùng thứ 2 .

– Thật là … anh nói là chờ anh về mà ko nghe – hắn lắc đầu

– Chào anh , chồng yêu – mặc dù ” kho ” tửu lượng của nó cao . Nhưng rượu nhà hắn pha mang chất say cao hơn mấy rượu thường lên tới gấp mười mấy lần và đặc biệt còn có chất kích thích .

– Chào em , vợ yêu – hắn khẽ cười , xem ra kế hoạch ” chiếm ” lấy nó đã thành công

Hắn tiến lại thùng rượu thứ hai . Trong vòng 15 phút hai thùng rượu hết sạch . Hắn vẫn chưa say hẳn . Lúc này , cơ thể nó đang nóng dần lên . Đè hắn xuống người mình . Hôn tới tấp . Hắn chuyển thế bị hôn sang chủ động hôn . Chỉ trong phút chốc cả hai người ko còn mảnh vải nào . Hắn từ từ chu du , tận hưởng cơ thể nó . Mùi hương của nó xộc vào mũi hắn làm hắn thêm phần đê mê . Ánh trăng sáng chiếu vào phòng . Làm cho đôi nam nữ nay thêm phần hấp dẫn . Xong đâu vào đấy . Nó nhẹ nhàng kê đầu lên tay hắn nằm ngủ như một con mèo .

Tại một căn phòng khác

Cũng có đôi nam nữ đang đùa giỡn , quấn quýt với nhau ko rời . Dưới sàn thì quần áo của họ khắp nơi . Người con trai nở nụ cười mãn nguyện rồi chìm vào giấc ngủ chung với người con gái . Đó ko ai khác là Ân và Nhân

Cũng tại một căn phòng khác

Ánh đèn mập mờ cũng như khung cảnh hiện tại vậy . . . . .

Trên giường , có hai người đang làm chuyện mờ ám với nhau . . . . những cơn gió nghịch ngợm đang làm tung tấm màn lên để những ánh sao có thể nhìn lén hai người ấy . . . .

Người con gái thì nét mặt ửng hồng và có chút ngại ngùng còn người con trai thì nhìn nét mặt không cũng biết là anh đang rất là sản khái tinh thần . . . . . hai con người cứ thế mà quyện vào nhau . . . . . .

Sáng ngày hôm sau

– AAAAAAAAA – nó la lên và lấy chăn vhe người lại

– Chuyện gì vậy ? – tiếng la của nó làm hắn chợt tỉnh dậy

– Anh … – nó nhéo vào tay hắn

– Em làm gì vậy ? – hắn nhăn mặt nói

– Tối qua …. anh … – nó chỉ vào mặt hắn

– Ko sao . Chứ ko lẽ cưới nhau về ko ai nối nghiệp anh à ? – hắn kéo nó vào lòng , khẽ cười

– Trời ơi , cái trinh trắng em giữ hai mươi mấy năm coi như mất vào tay một kẻ như anh – nó vùi đầu vào ngực hắn

Còn ở bên phòng Ân và Nhân thì Ân đang một tay giữ chăn che người . Một tay lấy gối ném vào Nhân . Nhân thì bị gối ném vào mặt nên ….. cứ cười như điên . Ở một căn phòng khác . Căn phòng ko ồn ào như hai căn phòng trước , nó rất yên tĩnh . Một người con trai mặc một cái áo lông bạc . Anh đang đọc báo cùng với li trà trên bàn . Còn nhỏ thì cuộn tròn mình cùng với cái chăn trên giường như một chú mèo con .

Đọc tiếp: Tôi thề tôi phải bắt anh mỉm cười và nói yêu tôi ! Lí Nhất Nam , hãy nhớ câu nói đó - Phần 8
Home » Truyện » Truyện Teen » Tôi thề tôi phải bắt anh mỉm cười và nói yêu tôi ! Lí Nhất Nam , hãy nhớ câu nói đó
↑ Trên cùng
Trang chủ
Copyright © Thich123.net
Liên kết © Uhm123.net - HIM18.COM