XtGem Forum catalog

Các bạn truy cập vào HIM18.COM để đọc truyện MỚI nha. Mong các bạn ủng hộ website mới này!

Khi Hoàng Tử Băng Yêu Công Chúa Tuyết - Phần 7

Chương 58: Ngoại Truyện 1: Sự Trở Lại Của Nhã Phương

Một ngày đẹp trời nữa lại đến, động trời là hôm nay cả hai vợ chồng nhà nó đều đưa Minh Hoàng đến lớp. Gia đình ba người, con cầm tay ba mẹ đi ở giửa, họ cười nói với nhau, thi thoảng lại lấy tay véo má con thơ.

Họ đi trước, phía sau vẫn thấp thoáng một bóng người phụ nữ

- Hai người hạnh phúc rồi, tôi cũng không ân hận! – Người phụ nữa ấy lẩm bẩm

Một chú nhóc, nhìn cũng trạc tuổi với Minh Hoàng thôi. Cậu bé nhìn mẹ mình vậy bèn thắc mắc

- Mẹ ơi, mẹ quen cô chú trước mặt sao? Có cả Minh Hoàng nữa!

- Không có gì con à! Minh Hoàng, ý con nói chú bé nảy sao?

- Dạ, Hoàng là bạn thân của con đó mẹ ạ!

“ Bạn thân, trùng hợp thật. Mà cũng phải, mong là tụi nhóc sẽ không giống mình và Bảo Hân!” – Người phụ nữ buồn rầu suy nghĩ và dắt con vào trường học

- Con này, con đưa tờ giấy này cho bạn Minh Hoàng giùm mẹ nhé! – Người phụ nữ hôm qua dặn con mình

- Dạ!

- Hoàng ơi.. Mẹ tớ đưa tờ giấy này cho mẹ cậu! – Quân nhẹ nhàng đưa cho Minh Hoàng

- Đưa cho mẹ tớ sao?

- Ừm, đúng vậy

- Được rồi, về tớ sẽ đưa cho mẹ!

Buổi học lặng lẽ trôi qua… Minh Hoàng lại lon ton cùng cô bạn Thảo về nhà

- Mẹ, ba con đi học mới về! – Hoàng thưa

- Con cưng của mẹ!! – Nó yêu đứa con này

- Mẹ này, có cô gì đó gửi cho mẹ ạ! – Hoàng đưa tờ giấy lúc nảy cho mẹ mình

- Con gặp cô ấy khi nào?

- Dạ con cô ấy học chung lớp với con đưa cho con ạ!

- Ừ, con thay đồ đi!

Nó mở tờ giấy ra đọc, bấy giờ cũng có hắn ở đó

“ Hân, Huy à… Bây giờ có lẽ hai người hạnh phúc rồi. Nhìn hai người như vậy tôi cũng yên tâm, không cắn rứt nữa! Tôi nhờ sự khoan hồng của Quốc Huy đã xin vào làm ở một công ty lớn và có một gia đình hoàn thiện! Quân con tôi và bé Hoàng con hai người là bạn thân của nhau, tôi hy vọng hai người sẽ không cấm cản tụi nhỏ. Hy vọng tình cảm bạn thân này sẽ bền vững, không đấu đá nhau như tôi và cô! Một lần nữa tôi xin lỗi cô! Câu xin lỗi này tôi đã tính nói lâu rồi nhưng không có cơ hội, mong là sẽ không trễ khi nói câu nói này!

Nhã Phương kí bút!”

- Nhã Phương? – Nó thốt lên

- Có lẽ là vậy! Lúc trước khi em sang Anh, anh đã nể tình bạn bè tha cho Nhã Phương một con đường sống, bây giờ chắc cô ấy đã hối hận! – Hắn chêm vào

- Không được, cô ấy phải gặp mặt em! – Nó một mực muốn gặp lại người bạn này

- Nhưng làm sao? Chắc cô ta không muốn!

- Em có cách. Minh Hoàng ơi, xuống đây mẹ bảo này! – Nó cười với hắn và gọi cậu con trai xuống

- Con làm theo mẹ nói nhé! […]

- Sao vậy ạ? – Minh Hoàng chưa đủ khả năng hiểu

- Con cứ việc thực hiện, yên tâm đi!

Hôm sau, Hoàng vẫn đến lớp như ngày nào, chỉ khác một điều là Hoàng không nói chuyện cũng không cười với Quân nữa. Quân rất buồn mà không hiểu lí do, Quân nhất quyết phải hỏi cho kĩ

- Này Hoàng, cậu sao vậy? – Quân lo ngại hỏi

- Tớ không muốn chơi với cậu nữa – Hoàng lạnh lạnh

- Tại sao?

- Về hỏi mẹ cậu đi! Có gì thì đến nhà tớ

Nói rồi Minh Hoàng một mạch bỏ đi, bỏ lại đằng sau một gương mặt buồn. Quân buồn rầu về nhà hỏi mẹ mình, tại sao tình bạn tốt đẹp như vậy lại vì một tờ giấy hôm qua đánh cắp?

- Mẹ , mẹ đã làm gì mẹ Minh Hoàng? – Quân hơi khó chịu

- Mẹ đâu làm gì đâu!

- Vậy tại sao Minh Hoàng lại không chơi với con nữa, tất cả là tại mẹ, tại mẹ - Quân chui vào lòng mẹ

- Mẹ… - Nhã Phương nói không nên lời

- Hay là mẹ đến nhà Minh Hoàng đi! – Quân đề nghị

- Mẹ không thể đến đó được

- Sao chứ? Con không chơi với mẹ nữa! – Bé Quân giận lẫy bỏ lên phòng khách

Mặt ngoài Nhã Phương nói là không đi nhưng cô không thể nào để tình bạn của con mình bị ảnh hưởng bởi tầng lớp trước. Nhã Phương quyết định đến nhà Bảo Hân

“ Kiinh Koong…King koong”

-Anh à, thấy em đoán đúng không? – Nó cười với hắn

-Bà xã đúng là.. – Hắn cũng khá vui

Nó ra mở cửa, vẻ mặt lạnh tựa như không biết gì

- Nhã Phương, cô đến đây làm gì? – Nó nói bằng vẻ mặt oán hận, trách móc

- Chẳng lẽ cô chưa đọc tờ giấy đó? – Phương hơi ngạc nhiên

- Đọc rồi thì sao?

- Vậy cô vẫn không tha thứ cho tôi?- Nhã Phương chút buồn

- Không. Hơn nữa tôi không cho con mình chơi với con cô – Nó vẫn lạnh

- Tôi ở đây, cô muốn làm gì cũng được, miễn sao đừng bắt tụi nhỏ phải cách xa nhau – Vẻ như Nhã Phương rưng rưng khóc

- Không bao giờ- Câu trả lời vẫn chỉ có một

Đến mức này, Nhã Phương biết mình sai nhiều, nó chắc không tha thứ được. Nhã Phương định bụng xin lỗi nó thật nhiều mà vẫn vô dụng, hết cách, cô bèn khụy chân xuống…

Hành động này của Nhã Phương khiến nó không thể tiếp tục diễn vở kịch này nữa. Nó đỡ lấy người Nhã Phương ngăn cô quỳ xuống

“ Bốp…bốp” – Tràn pháo tay từ trong nhà tiến ra, đó là của Quốc Huy

- Vợ à, em diễn giỏi thật, vẫn giống như ngày nào! – Hắn hình như nhắc đến chuyện cũ

- Ông xã quá “khen” – Nó nhấn mạnh chữ khen

- Diễn gì vậy? Hai người diễn kịch sao? – Nhã Phương thắc mắc

Hai vợ chồng mỉm cười với nhau, nó lên tiếng nói rõ với Nhã Phương

- Phương à, tớ đã không giận cậu nữa đâu, chỉ là tớ muốn cậu xuất hiện nên bày trò thôi – Mặt nó bây giờ đã không còn lạnh nhạt nữa

- Còn chuyện Hoàng không chơi với Quân cũng là do cậu bày trò?

- Đúng rồi!! – Hắn chen vào luôn

- Quốc Huy, cảm ơn cậu đã cho tớ cơ hội để có được hạnh phúc! – Ánh mắt biết ơn hiện lên trên gương mặt Nhã Phương

- Không có gì, chuyện qua rồi mà! – Hắn mang chút vui vẻ

-…

Ba người nói chuyện phiếm với nhau một lúc lâu, kể về chuyện của Nhã Phương và chồng cô, Nhã Phương có người chồng rất yêu thương cô, đứa con ngoan, rất hạnh phúc

- Cháu chào cô! Ba mẹ à con sang nhà Quân nhé! – Bé Hoàng chạy từ trong nhà ra

- Nhớ nói rõ mọi chuyện nha con! – Nó dặn Hoàng

- Dạ, mà lát chắc con sang nhà bạn Thảo ăn cơm luôn ạ!

- Lại nữa, không biết đây là nhà của con hay bên kia là nhà con nữa – Hắn xiên xỏ con mình

- Cả hai ạ! Thưa cả nhà con đi! – Hoàng thưa tất cả rồi chạy đi

Minh Hoàng chạy lon ton đến nhà Quân – bạn thân của cậu

- Quân ơi, cậu đâu rồi – Hoàng tìm khắp căn biệt thự

- Hoàng hả, tớ nè! – Quân vui mừng

- Sao cậu lại không chơi với tớ vậy? – Quân tiếp tục hỏi

- Không có đâu! Để tớ kể cho nghe […] – Hoàng từ từ giải thích

- Ra là vậy. Chúng mình vẫn là bạn?

- Tất nhiên rồi! – Hoàng cười

Hai người bạn tốt, hai bậc nam nhi ưu tú. Họ đã kết thân, hy vọng cho tình bạn này sẽ trường tồn mãi mãi.

Khi Hoàng Tử Băng Yêu Công Chúa Tuyết

Tác giả: Ngọc ExO

Chương 59: Ngoại Truyện 2: Con Ngủ Riêng, Ba Mẹ Nhanh Có Em Nhé!

Xong cuộc trò chuyện với cậu bạn Quân, Minh Hoàng bén lẻn sang nhà Thảo – người mà cậu cho là “vợ tương lai”.

Minh Hoàng vừa vào nhà, trong nhà Thảo đã phát ra những lời nói cùng với những tiếng cười giòn tan

- Wow, Thảo sắp có em rồi nha! – Thảo xoa xoa bụng mẹ - Em à, em nhớ chị tên Thảo nhé!

- Thảo ơi, em nó không nghe con nói đâu! – Anh Duy xoa đầu Thảo

- Con tin em sẽ thông minh như con nè! – Thảo vỗ vỗ ngực tự hào

- Con bé này! – Đến lượt Anh Thư xoa đầu Thảo

Gia đình ba người hình như đang nhắc đến thành viên thứ 4 sắp ra đời. Từ ngoài Hoàng đã nghe vội chạy vào trong

- A, mình sắp có em vợ ^^ - Cậu vừa cười vừa nói

- Hoàng ơi là Hoàng – Duy bó tay

Hoàng đang cười mặt bổng phụng phịu

- Cô chú ơi, sao ba mẹ con không sinh em cho con?

- Cô hỏi nhé! Thế con ngủ chung với ba mẹ hay ngủ riêng? – Thư cười

- Dạ chung ạ, Minh Hoàng yêu mẹ lắm! – Mắt Hoàng sáng rực

- Thế là không có em đúng rồi – Thư xoa đầu nhóc con

- Vậy làm sao ạ?

- Cô dặn Hoàng nhé! Hoàng phải ngủ riêng một phòng nè, thế sau này Hoàng mới có em được!

- Hoàng ơi, đúng rồi đấy! Lúc trước ba tớ dặn là tớ phải ngủ riêng nên bây giờ tớ mới có em này! – (Truyện bạn đang đọc được đăng tải miễn phí tại wapsite Haythe.US - Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ) Thảo vô tư nói quên mất ba dặn chuyện này giữ bí mật

Anh Thư trợn mắt nhìn Duy, ban đầu Thư tưởng con bé tốt đột xuất ai ngờ do baba yêu quý này ép. Mà thôi cũng kệ, nhờ vậy mà mới có đứa nữa ^.>

Ăn cơm với gia đình Thảo xong, Hoàng xin phép về nhà thật nhanh để kêu ba mẹ sinh em

- Thưa ba mẹ con đã về!

- Út cưng của mẹ về rồi đấy hả?- Nó nhéo má con

- Con không muốn làm út cưng đâu! – Hoàng lắc lắc cái đầu

- Sao vậy? – Hắn hỏi

- Con muốn có em ạ! – Hoàng phụng phịu

- Em bé á? – Hai vợ chồng ngạc nhiên, chẳng phải trước kia Hoàng đã từng đòi hỏi

Suy nghĩ một lát, Minh Hoàng lấy lời của cô Thư vừa nảy nói với ba mẹ

- Ba mẹ yên tâm , con sẽ sang phòng khác ngủ. Ba mẹ muốn làm gì thì làm!

Sau câu nói này, nó với hắn bật cười, mặt cũng có chút ngượng

- Ai bảo con vậy? – Hắn hỏi

- Bạn Thảo cũng ngủ riêng phòng khác, vì vậy nên bạn ấy sắp có em rồi ạ! – Hoàng vô tư trả lời

- Cô Thư có em bé? – Nó ngạc nhiên

- Đúng ạ!

- Con này không nói với tụi mình! – Nó giận

- Vậy nha baba, con đi lên phòng đây. Hihi – Minh Hoàng chạy lên tầng trên để lại vợ chồng trẻ

Đêm khuya đến, hắn tăng ca ở công ty nên thường thì hôm nay sẽ ngủ lại ở công ty luôn. Chỉ còn mình nó ở nhà với chiếc giường rộng êm. Nó lăn dài ngủ, tư thế ngủ thì đẹp và quyến rũ mê người rồi!!

Cử phòng mở ra, một người bước vào, nó vẫn say giấc vẫn không hay biết gì. Người đó bước đến bên giường, vén tóc lên tai nó để lộ gương mặt đẹp tựa thiên thần ấy.

- Dậy đi! – Giọng nói này vừa quen thuộc vừa ấm áp

Nó trong mơ màng nghe tiếng ai gọi mình, mắt nhắm mắt mở kêu rên:

- Minh Hoàng, để yên cho mẹ ngủ, con quậy quá!

- Vợ - Người đó chính là hắn, hắn thì thầm vào tai nó

- Con đừng phá nữa, đừng học theo ba con! – Nó vẫn xua xua tay không chịu mở mắt

- Hoàng Lê Quốc Huy – Hắn lớn tiếng đọc tên mình

- Đó là tên ba con, mẹ biết!

- Phạm Trương Bảo Hân, em dậy ngay cho anh! – Bây giờ giọng nói không đùa nữa, pha chút giận hờn, chồng yêu dấu mà cũng nhận không ra!

Đúng là có hiệu nghiệm nha! Giọng nói lạnh lạnh này thì Hoàng không có được, có mỗi Huy sở hữu thôi. Nó ngồi dậy, dụi dụi đôi mắt, mở to tròn nhìn người trước mặt

- Anh, sao anh lại về giờ này? – Nó ngơ ngác

- Về xem em có ngoại tình với thằng khác không thôi! – Hắn trêu

Nó giận quay mặt sang chỗ khác, vợ mình vậy mà còn nghi ngờ, thật là quá đáng mà!

Hắn quay sang ôm eo nó

- Heo ngốc, anh đùa mà!

- Anh đùa kì quá! – Nó uất ức

- Mà sao anh về giờ này? – Nó vào vấn đề cũ

- Về thực hiện nghĩa vụ - Hắn mặt nghiêm

“ Nghĩa vụ?” – Nó suy nghĩ mãi mà không ra ý nghĩa của hai từ này

- Nghĩa vụ gì vậy anh?

- Yêu cầu của bé Hoàng – Hắn cười

- Hoàng? – Nó dùng lại suy nghĩ. Khuôn mặt chóng đỏ vì chuyện lúc sáng mà Minh Hoàng đề nghị

- Sao vậy heo? – Hắn đùa

Nó lắp ba lắp bắp, ông chồng này đúng là bày trò

- Này…em..không… chịu đâu đấy!

- Không chịu? – Hắn nhấn mạnh

- Đúng rồi!

- Em xem nhà người ta sắp có baby đến nơi kìa! – Hắn chút đểu

- Thôi vì Minh Hoàng! – Hắn quay lí do sang Hoàng

- Vì con hay vì anh?

- Vì cả hai – Vừa nói xong hắn vừa đẩy nó nằm trên giường

Một đêm tình ái hạnh phúc giữa ai người…

Thư mang thai đã được 3 tháng, hôm nay hai gia đình cho tụi nhỏ đi nhà hàng ăn một chuyến

Thức ăn được bày biện trên bàn rất thú vị, đầy đủ dinh dưỡng. Và chầu này Duy trả ^^

- Ăn nhiều lên con kia! – Nó gắp thức ăn cho Thư

- Mày cũng vậy! – Thư đút thẳng cho nó ăn, không ngờ

“ Ọe…”

- Này vợ làm sao vậy? – Hắn lo lắng

- Em không biết, dạo này hay vậy!

- Hân, có chưa? – Thư hỏi

Mặt nó ngu ngờ chưa hiểu. Thư bèn lôi nó lại gần thì thầm

Nghe Thư nói xong, nó lắc đầu

- Thôi, mày chắc…

- Chắc gì Thư? – Hắn hỏi vội

- Chắc giống tui! – Thư cười hả hê

- Ý là… - Hắn chỉ chỉ bụng Thư

- Chuẩn rồi!

Hắn vui mừng quay sang vợ, vui vui mừng mừng

- Thật á??

- Em nghĩ vậy!!

- Mai đi kiểm tra. La la la!!

- Hoàng, Hoàng có em kìa!! – Thảo nói

- Hihi.. nhờ cô Thư đấy!! – Hoàng vui mừng

Hai gia đình, gia đình nào cũng có tin vui. Họ đang đón chào thành viên mới sắp hiện diện trên thế gian này!

Khi Hoàng Tử Băng Yêu Công Chúa Tuyết

Tác giả: Ngọc ExO

Chương 60: Ngoại Truyện 3: Viên Mãn (End)

9 tháng 10 ngày trôi qua trong sự cưng chiều của hai ông chồng.

Thư và nó trải qua từng cơn đau đớn đã hạ sinh hai chàng hoàng tử bé bỏng

Duy mừng quá trời, vậy là gia đình có trai có gái vui quá rồi!

Cả hắn và nó cũng vui đều, sao cũng là con họ cả!!

-- 15 năm sau--

Tiếng nhạc du dương trong căn phòng rộng được bày trí đặc biệt. Hôm nay là ngày cưới của Minh Hoàng đó!

Một cậu nhóc ngày nào bây giờ đã trưởng thành, nhóc trở thành một vị hoàng tử trong mắt bao người con gái. Nhưng trong mắt cậu, công chúa của cả cuộc trời vẫn chỉ có một người chính là Thảo

“ Vợ tương lai” – Bao năm qua Hoàng vẫn gọi vậy. Nhưng bây giờ đã khác, Thảo đã trở thành người vợ của cả cuộc trời cậu

Duy nắm tay con gái cưng đi lên thảm đỏ trao cho chú rễ. Hoàng là người mà Duy có thể tin tưởng để giao đứa con gái này

- Chúc hai con hạnh phúc! – Duy cười

- Dạ, cảm ơn ba! – Hoàng kêu một tiếng ba và nắm lấy tay của cô dâu cuộc đời làm lễ cưới.

Họ trao nhau chiếc nhẫn đẹp, trao cả nụ hôn nồng cháy cho nhau…

Ở phía dưới, những bậc sinh thành cùng hai đứa em trai của hai người đang trò chuyện với nhau

Em trai của Thảo là Nam, em trai của Hoàng là Huấn, cả hai cậu sau đều rất điển trai, mỗi người một tài năng riêng. Huấn – nó và hắn đều quyết định lấy tên con bằng chữ H, vậy là có Đại gia đình H !!

Mọi chuyện của công ty H&H đều toàn quyền do Hoàng quyết định. Cổ phần hắn 20% , Hoàng 50%, Huấn 30%. Tuy nhiên Huấn mới 16 tuổi vả lại Huấn không muốn quản lí nên mọi chuyện đều giao cho anh hai.

Đêm tân hôn giữa Hoàng và Thảo thì khỏi bàn !!

Không hiểu đêm qua có chuyện gì mà sáng sớm Thảo mang gương mặt bí xị xuống nhà. Bởi không có con gái nên hắn và nó hết mực thương yêu đứa con dâu này

- Thảo, thằng Hoàng bắt nạt con hả? – Câu hỏi đầu tiên của nó khi thấy mặt Thảo, đi bên cạnh vẫn có Hoàng

- Dạ không có gì đâu mẹ! – Hoàng nhảy vào

- Mẹ không hỏi con. Ngồi xuống nói mẹ đi, mẹ xử cho

Hoàng kéo ghế cho vợ mình ngồi

- Mẹ ơi, con không biết đâu! – Thảo làm nủng

- Chuyện gì con? – Nó

- Hoàng, anh ấy bắt con sinh con!

- Vậy là đúng rồi! – Hắn cười

- Không đâu ba, những 11 đứa, huhu!!

- Vậy càng tốt! – Nó và hắn đồng thanh

- Ba mẹ nữa!!

- Chị à, yên tâm , còn có Huấn đây! – Huấn an ủi Thảo

- Đúng là chỉ có em!

- Ý kiến của em là phải 12 đứa, đá bóng phải có dự bị =)) – Huấn đánh vỡ hy vọng của Thảo

- Huhu- Thảo ăn vạ

- Thôi cả nhà đùa con đó. Vào ăn sáng nào!! – Nó gọi cả nhà đứng dậy vào bàn ăn

Cuộc sống cứ thế từng ngày trôi qua. Nó cùng hắn bên nhau an hưởng hạnh phúc về già ( chưa già đâu, còn tươi ^^). Thảo và Hoàng cũng đã có một mụn con, đích tôn của cả nhà nhé!!

Cậu thương nè, Chú thương nè, ông bà ngoại, ông bà nội thương nè, ba mẹ thương nè! Baby thật sung sướng đó nha!!

Huấn và đã tốt nghiệp đại học, Huấn không nối nghiệp cha mà theo con đường sự nghiệp riêng. Hắn cũng không cấm cản, cứ để con theo đuổi đam mê của bản thân. Huấn trở thành một họa sĩ tài năng, bởi vẻ mà năng khiếu từ nhỏ. Nam thì khác, không theo đuổi được ước mơ trở thành phi công, đành phải quản lí công ty thay ba mình!

Từ ngày Hoàng tiếp quản tập đoàn, mọi chuyện vẫn tốt, vẫn vương tầm phát triển. Nó và hắn hạnh phúc bên nhau, vợ hiền, con ngoan, dâu thảo, cháu hiếu thật là hoàn hảo!

Ngày nghỉ tuần này, đại gia đình cùng nhau đi picnic ngoài trời . Địa điểm vẫn là cánh đồng hoa thường xuân đầy kĩ niệm.

- Cháu, tới đây với bà! – Trông nó cũng không già mà đã lên chức bà!!

Đứa cháu nội lon ton chạy đến ôm ông bà mình.

Về phần Thảo và Hoàng đã giao con cho ba mẹ tách riêng đi hẹn hò riêng…

- Thảo, cái này tặng em! – Hoàng đưa ra một sợi dây chuyền lấp lánh

- Đẹp thật, cảm ơn anh!

Hoàng vòng tay đeo sợi dây chuyền cho Thảo

- Cảm ơn anh về chuyện gì? – Hắn hỏi nhỏ vào tai Thảo

- Vì anh đã ở bên em, đến với em, mang hạnh phúc đến cho em… Cảm ơn anh về tất cả!

- Anh cũng cảm ơn em về tất cả!!

Hoàng kết thúc câu nói bằng một nụ hôn ngọt ngào trên đôi môi xinh đẹp ấy. Nụ hôn nồng nàn cháy bỏng…

- Hoàng, Thảo lại đây chụp ảnh gia đình nào! – Tiếng gọi của hắn kéo hai người về với thực tại

- Dạ, con đến ngay! – Hoàng trả lời

1…2…3… Tách…

Có ngay một tấm ảnh thật ấm cúng, 6 người của một đại gia đình cười típ mắt, người nào cũng mang một vẻ đẹp riêng. Cộng thêm ánh nắng đỏ hung chiều tà khiến cảnh vật thêm mờ ảo

- Ba mẹ, ba mẹ đứng yên con vẽ một tấm nhé! – Họa sĩ Huấn nói với ba mẹ mình

- Đương nhiên rồi! Con của ba là họa sĩ nổi tiếng mà! – Hắn tâm đắc

- Nổi gì đâu ba, con phải học hỏi – Huấn gãi gãi đầu

- Em trai, vẻ cho người mẫu anh đây một tấm đi! Không chừng em bán được khá tiền với vẻ đẹp đó đó, haha! – Hoàng vỗ vỗ ngực

- Thôi ông, nghe gớm! – Thảo xen ngang mơ mộng

- Ai ông, vợ nói lại xem?

- À, ông xã ấy mà!! – Thảo chửa cháy

- Anh đùa thôi, lát vẻ cho gia đình anh một tấm! - Hoàng đề nghị

- Dạ! – Huấn gật đầu

Nó và hắn đứng cạnh nhau, hắn ôm ngang eo nó, trông chẳng khác gì uyên ương!

Ai bảo đã có cháu cơ chứ, nhìn vào cứ như mới một con, vẫn khiến bao ánh mắt ngưỡng mộ như ngày nào!

Với tay nghề của Huấn, không khó để tạo ra một bức tranh hoàn chỉnh như thật. Hai vợ chồng với mái tóc trong gió, ánh hoàng hôn hung đỏ khung cảnh. Phía dưới bức tranh còn có những chữ thư pháp cho chính tay Huấn viết : “Tử hiếu song thân lạc, Gia hòa vạn sự hưng”

Ngắm tuyệt tác của con trai, nó xoa đầu con rồi quay sang nhìn hắn bằng ánh mắt và nụ cười viên mãn.

Về phía gia đình nhỏ của Hoàng

- Ba, trả bánh lại cho con!

- Ba không trả!

- Huhu. Mẹ ơi…

- Đừng đùa con nữa mà!

- Anh dùng miệng đút em ăn bánh nha!

- Anh này, có ba mẹ đằng kia kìa, cả con nữa…

- Thôi kệ họ!

- Ba, con không biết, trả bánh. Huhuhu…

-…

Đứng nhìn gia đình ba người của con trai, hắn và nó càng hạnh phúc viên mãn hơn. Hai người quay về hướng gió núi, đứng nhìn ánh mặt trời từ từ lặn dần…lặn dần

~~

Sống phải biết mình là ai?

- Đừng vì lòng sĩ diện mà làm khổ cha mẹ

- Đừng vì giàu sang mà khinh kẻ nghèo hèn

- Đừng vì tiền mà bán rẻ lương tâm

- Đừng coi mình khôn ngoan để học cách lừa dối

~~

Nhớ rằng: “Cuộc sống rất ngắn. Đừng lãng phí nó bởi một nỗi buồn. Hãy là chính mình, luôn vui vẻ, tự do, và trở thành những gì bạn muốn!” – Ngọc ExO 11/8/2015

↑ Trên cùng
Trang chủ
Copyright © Thich123.net
Liên kết © Uhm123.net - HIM18.COM