Các bạn truy cập vào HIM18.COM để đọc truyện MỚI nha. Mong các bạn ủng hộ website mới này!
2 ,sống chung
Khi nhận ra tình cảnh trước mắt, Oanh Mai vội vã thu về hai dòng nước mắt mà hướng về phía ông hưng và bà hoa.....
- Ba, meeeeeeeeeeeeeeeeeeeeee ẹ............
-tại sao hai người lại có thể đối xử với như thế , con là con gái của hai người cơ mà ......oa oa......
nhìn cô con gái duy nhất khóc đến thương tâm , vợ chồng ông hưng cũng cảm thấy có lỗi . nhưng xết cho cùng ông cũng chỉ thực hiện lời hứa của mình , hơn nữa đây chưa hẳn đã là việc xấu ông tin vào con mắt nhìn người của mình, có lẽ chàng thanh niên nầy sẽ mang lại hạnh phúc cho con gái mình.
-chắc con nên đi thay đồ đã , rồi nói chuyện .
nói rồi bầ hoa đưa cho cô con gái bộ đồ bà đã chuẩn bị sẵn .
-oa ,......
sự thực thì hiện tại cô mới chú ý đến bản thân hiện tại , nên dừng việc khóc lóc lại và ngoan ngoãn đi thay đồ .
************
sau khi thay đồ xong khi bước ra ngoài , oanh mai thấy mọi người đã ngồi chuẩn bị sẵn sàng , và chỉ chờ cô đến để tuyên án tử hình .
-ngồi xuống đi mai , bây giờ chúng ta sẽ nói chuyện nghiêm túc... bà như mở lời .
có lẽ chưa bao giờ mami của mình lại nghiêm túc đến thế nên hoàng nam có chút uồn cười . nhưng kịp kìm hãm lại, mà nghiêm túc lắng nghe , anh cần một lời giải thích.
-bây giờ ta sẽ kể lí do chúng ta làm như vậy với các con .
trước hết , nói về chuện năm xưa ba của nam đã cứu ba mai trong một lần bị thương . hai người đã hứa hôn cho hai đứa , mặc dù biết hiện tại các con cũng không muốn tin hay là thực hiện những lời hứa của người già chúng ta , nhưng với thế hệ của bọn ta , lời hứa là thứ quý giá nhất dành cho nhau . và hiện tại heo lời hứa đúng 15 năm sau , từ ngày đó chúng ta thực hiện theo lời hứa .xin lỗi hai đứa , nhưng đây là cách duy nhất để gắn haai dứa lại với nhau . hơn nữa ta cũng già rồi , thực cũng muốn có cháu bế bồng như người ta . vậy nên mong hai đứa thông cảm ấy ông bà già này.
nói xong bà hoa liền chấm chấm nước mắt ....
- nhưng hiện tại con còn đang học, tại sao không thể để sau khi con học xong chứ.
mai thắc mắc.
- ngày đó chỉ nghĩ 15 năm sau con cũng đến tuổi đôi mươi nên gả ra ngoài được , ta khong nghĩ đến hiện tại lại đến nhanh như vậy , nhưng đã là quân nhân ta không thể nuốt lời .
cuối cùng ông hưng cũng lên tiếng .....
câu chuyện càng thêm dài , và không hí cũng dần trở lại bình thường , chỉ là có một con người vẫn im lặng từ đầu đến giờ . và để ngừng việc kéo câu chuyện đi xa thực tế của mọi người , hoàng nam lên tiếng .
- vậy hiện tại con phải làm sao.
-a.....
mọi người chợt thức tỉnh sau câu nói của Nam.
- bây giờ bọn ta sẽ tùy vào quyết định cua hai đứa , chỉ là thủ tục không thể thiếu là đăng kí kết hôn , còn nếu oanh mai ngại với bạn bè , thì vệc tổ chức có thể chờ con ra trường...
ông tuấn , ba nam hiện tại mới lên tiếng . nhưng một câu này liền có dáng vóc của một người quyết đoán trên thương trường nhiều năm. một câu liền an bài mọi việc , nếu như lời ông nói thì hai người trẻ liền có thể quyết định được gì đây.
- được con đồng ý .
một câu của năm liền khiến tất cả mọi người trong phòng ngạc nhiên .
vợ chồng bà như không tin và những gì mình nghe thấy ,chỉ là đứa con trai ương bướng này chưa bao giờ nghe lời như vậy.lí do là gì chứ .... nhưng vấn đè là kết quả mà hai người mong muốn , vì vậy cũng không ai nói thêm.
về phần oanh mai , khi cô định lên tiến phản , liền bị một ánh nhìn cảnh cáo của bà hoa ... nên chỉ có thể im lặng mà ra về.
đã có sự chuẩn bị sẵn nên 4 vị phụ huynh không quá khó khăn để chuẩn bị thủ tục dăng kí cho hai người , và mọi thứ chóng vánh . khi màn đêm buông xuống cũng là lúc họ trở về nhà......
******************
hôm sau , mai lại tới muộn , và vẫn là tiết chuyên ngành ,nhưng cô không bị phạt , điều này khiến cho nhi hết sức ngạc nhiên ....nhưng nhìn mai có vẻ mệt mỏi nên cô không cố gượng hỏi .
*****8
hết giờ ,tại căng tin trường .
- mai ,sao nay nhìn bồ mệt mỏi vậy..
*im lặng *
-ê ....
*im lặng *....
.......
và kết thúc cuộc trò chuyện cũng chỉ là nhi đọc thoại , còn phía mai , nửa chữ cũng không tiếp thu , bởi lẽ cô còn bận đuổi theo suy nghĩ hôm nay cô sẽ phải chuyển tới sống cùng với tên thầy giáo đáng gét kia .....
****
2.00 p.m
một chiếc xe bóng loáng đã dợi dưới cổng nhà mai , và người trong xe cung đang trầm tư suy nghĩ *********
mặt khác trên nhà ,oanh mai cũng đang đau khổ chia tay ngôi nhà gắn bó mấy chục năm của mình .
****8
một tiếng sau , chuyến xe khởi hành đến địa điểm ..... dó là một căn biệt thự xa hoa ...
chỉ lát sau .
- oa , đẹp thật.....
oanh mai mau chóng bị sự xa hoa của căn nhà thu hút .... cô liền quên đi là mình đang muốn làm mặt lạnh.
ngay sau đó cô bước tới phòng rộng rãi , đẹp đẽ nhất và an tọa trên giường .
- tôi muốn ở phòng này ..
oanh mai ngước ánh mắt ngây thơ nhìn tên sói xám đang đứng ở cửa phòng .
trong nháy mắt , trên khóe môi hoàng nam vương ý cười.
-em có thể ở đó , nếu em muốn.
-oa , oa ... thật sao /
oanh mai nghe thấy lời này bèn vui vẻ ... nhưng đó chỉ là câu đầu tiên.....
- đó là phòng của tôi...
một câu này , anh liền nhìn cô đầy ý vị nụ cười trên môi càng đậm
-a,.....tên biến thái ...
một câu này cuả anh làm cô có chút ,ngượng ngùng , mặt không tự chủ được mà nhiễm một tầng phấn hồng.
- xì, ai thèm , anh đi mà ở , tôi cũng không cần .
nói rồi cô kéo va li ra ngoài , ánh mắt mang theo vài phần tiếc nuối .
nhìn bóng dáng cô nhóc tiến về phía phòng của rich anh liền than không ổn..
nhưng không kịp , cô đã mở cửa,
-oa.... thật đáng iu quá đi ....oanh mai lên tiếng
hoàng nam ngạc nhiên nhìn một màn hòa hợp giữa người và chó.... rich cua anh luôn tấn công người lạ , chỉ là....tại sao cô...dù sao đây cũng là chuyện tốt , anh càng đỡ mệt mỏi ..
*******
anh tên biến thái này , ai thèm chứ
sống chung .. 1.2
Ngay sau khi làm quen với người bạn mới rích , oanh Mai lao vào dọn phòng .
1h sau .
-oa, quá đẹp , xí tên dê xồm kia tưởng ta thèm phòng của hắn chắc , hừm , phòng đã rơi vào tay oanh mai thì sẽ là độc nhất vô nhị... haha
vâng , và sự thực đúng là như vậy đó là căn phòng độc nhất vô nhị , tuy nhiên về mĩ quan mà nói ... thú thực là tác giả không cho ý kến +_+
-em nói ai là dê xồm cơ...
có lẽ do quá hưng phấn mà oanh mai không biết rắng phía cửa kia có một người đang theo dõi nhất cử nhất động của cô , và dĩ nhiên cả câu nói kia cũng được tiế thu không thiếu một chữ .
-haha.... chắc anh nghe nhầm ....
oanh mai cố cười gượng để cho qua chuyện , nhưng tiếc rằng mọi không dễ dàng như thế .
từ phía cửa , hàng nam tiến dần về phía oanh mai, có ẽ do có tật giật mình à oanh mai chủ đọng lùi dần về phía sau , chỉ là phía đó là một bức tường ...
và đến khi , cảm giác thấy khuôn mặt kẻ đối diện dần phóng to trước mặt mình , cô tưởng như sắp có chuyện gì đó sảy ra .... thì một câu nói vang lên ...
-bây giờ muốn tự đi nấu cơm cho tôi ăn hay để tôi ăn ....
hoàng nam chưa dứt câu mai đã vội lựa chọn
-tôi nấu ...
rồi đẩy nhẹ người trước mặt ra lao thẳng về phía phòng bếp ... khuôn mặt không tự giác mà đỏ lên .
nhìn biểu hiện của cô nhóc , anh thoáng chút ngạc nhiên , không hiểu cô nhóc nghĩ gì ... anh chỉ muốn nói , hay là để anh ăn nhà hàng thôi mà.....
rồi một suy nghĩ vụt qua đầu anh , hoàng nam nở nụ cười mờ ám "cô nhóc , em thực thú vị ". có lẽ cuocj sống của anh sau này sẽ bớt nhàm chán....
*****
ngược lại phía phòng bếp , oanh mai đang loay hoay với các món ăn...
dù không phải tài năng nhưng ... ít nhất cô cũng phân biệt được các loại gia vị .......
lấy một chút thịt heo, một chút rau xanh , một chút hành , một chút nấm ,hai đùi gà ... oanh mai bắt đầu chiến đấu với căn bếp của hoàng nam.
và ..
cứ năm phút sẽ có một âm thanh vang lên : hoặc rơi thìa hoặc vỡ bát hoặc đổ rau....tổn thất không hề nhẹ .
may thay cửa phòng cách âm , nếu không chủ nhân của cănnhà chắc chắn sẽ trục xuất cô ra khỏi căn bếp....
*******
2 h sau...
trên bàn ăn là 3 món đầy đủ sắc, hương , vị....
-món thịt lấy sắc đen làm chủ đạo ..
-món gà lấy sắc vàng làm nền ...
-món rau ,... lấy sắc xanh làm chính ...
sắc đã có , còn hương thì không tệ , chỉ là vị có chut ngoài ý muốn ... chỉ llaf oanh mai đã cố gắng hết sức rồi mà .
nhìn ba món ăn độc đáo trên bàn , khóe môi hoàng nam có chút miễn cưỡng , không tự chủ mà giật giật....
gắp thử một miến thit heo xào bỏ vào miệng......
-.............
-ngon không vậy ...
oanh mai háo hức mong chờ nhận xét ...
nhìn cô như vậy anh có chút khong nỡ ..
- haha..... có chút giai gióng thịt bò cô bê ...
lại nói thịt heo , mà dai giống thịt bò ... hẳn là một sự thất bại không hề nhẹ..
nhìn oanh mai có chút thất vọng anh cố gắng an ủi cô bằng cách nếm thử món rau xanh ... có lẽ đây là món ổn nhất ..
- hương vị có vẻ ổn ...
anh lên tiếng.....anh mai vội hào hứng , nhưng...
- sựt .. sựt......
âm thanh vang lên và trong dầu oanh mai lóe lên suy nghĩ ..
- a, xin lỗi ... tôi chưa rửa rau...
vậy là mọt lần nữa món ăn có chút hương vị này , bị đào thải..
chỉ cònf món cuối cùng là đùi gà luộc ,..
nhìn có vẻ sạch sẽ màu sắc ổn ..
hoàng nam môt lần nữa liều mạng nếm thử ...
- phụt ..... nguyên miếng thịt gà bay thẳng ra ngoài ...
khi cắn miếng đầu tiên anh cảm thấy có chút tanh tanh đầu lưỡi .... và sự thực là nó còn đỏ bên trong...
- em dã đông chưa..
đây là câu đầu tiên hoàng nam hỏi cô...
và thức anh nhận dược là một cái lắc đầu....
********
kết thúc bữa tối , và không ai giám tiếp tục ngồi ăn..
đương nhiện chỉ có rich là không chê bai món ăn của cô, nhờ vậy mà anh mai giảm được chút ít tủi thân..
*******8
tối hôm đó.
oanh mai nhẹ nhàng chìm vào giấc nghỉ với một bụng no bánh 1quy .. chỉ khổ thân cho ai đó vì ăn uống không sạch sẽ mà cả đêm lăn lộn trong nhà vệ sinh.
2.2
hôm sau .
khi mặt trời đang dần lên cao , chiếu những tia nắng đầu tiên yếu ớt phía sau tâm rèm cửa , oanh mai lờ mờ thức giấc .
lí do khiến cô ngủ nướng ngon lành mà không lo muộn học là do hôm nay cô được phụ huynh xin phép cho nghỉ học ,nguyên nhân là để đôi vợ chồng trẻ có thời gian làm quen với nhau ... nhưng là điiều đó không có ý nghĩa đối với đương sự cho lắm .
oanh mai vươn vai sau môt giấc ngủ ngon lành và bước ra phòng khách ...nhưng cái hiện tượng mà cô thấy là điều cô khó lòng mà tin được .. người đàn ông được cho là cực kì trang nhã lúc trước hiện tại đang hì hụp ăn mì tôm mà không phải một gói mà là 3 gói , lại nói nhìn nét mặt bờ phờ lại thêm hốc mắt thâm cuồng , trang phục xơ xác , chưa nói trên mặt lại lún phún ria mép....quả thực dọa người nha..
-ack , anh định hóa trang thành ma đói hay sao mà nhìn thảm hại vậy .
oanh mai không ngại tán dương tinh thần nghệ thuật của anh.
-.......*im lặng* "su: soái giận rùi..."
thấy đương sự không có ý định trả lời , cô hỏi thêm.
-nè , còn mì gói không ...
-....*im lặng*..
thấy anh không trả lời oanh mai bực tức tiến về phía tủ kiếm gì đó ăn. vừa đi vừa lẩm nhẩm *xí , người ta hỏi mà kiu *
sau khi tậu được một gói bánh cosi , oanh mai mang ra bàn ăn ngon lành .
nhưng khi vừa bóc được vỏ bánh , cô lại nhìn thấy một gói thuốc , có đề chữ *thuôc dặc trị tiêu chảy*. có chút tò mò oanh mai quay sang hỏi anh.
-Nè , của anh hả , sao vậy..
nhìn thứ trên tay cô vẫy vẫy , anh ném cho cô một cái nhìn đầy ý vị rồi tiến tới giật gói thuốc, lạnh lùng bước đi.
nhìn bóng dáng kia bước đi , oanh mai chợt nhớ đến đặ sản mình làm tối qua .. mà anh có nếm đôi chút. không lẽ bởi vậy mà anh như hôm nay , lại không thèm nói chuyện với cô nữa chứ...chắc chắn là như vậy rồi,...
nghĩ tới dó , oanh mai hợt cảm thấy có lỗi , bởi thế mà chạy đến phòng anh gõ cửa .
- cốc...cốc...
-*im lặng *
-cốc cốc....
-*im lặng*
cảm thấy gõ bằng tay chưa đủ lực , cô liền dùng chân đạ cửa.
-rầm....
quả nhiên hiệu nghiệm hơn , cánh cửa từ từ mở ra..
_.........
hoàng nam không nói gì , chỉ nhìn cô...
-ack... , thực xin lỗi tại anh không mở cửa nên tôi mới phải sử dụng đến chiêu này
_.....
-thực ra tôi ..chỉ muốn nói ... xin lỗi , tại tôi mà anh mới bị....à mà mẹ tôi nói ăn ổi xanh tốt cho người bị bệnh này lắm đó ..
-......*im lặng*
- vậy tôi đi mua nha....
-.......*im lặng*
thấy anh không nói gì oanh mai biết lần này anh ta giận thưc rồi , mà cô lúc này lại ở trrong nhà anhta , còn phải nhờ cậy nhiều , thế nên cách duy nhất để làm anh ta nguôi dận lúc này là chứng minh bằng hành động...nghĩ vậy cô , vụt lao ra ngoài mua ổi......
_vèo.....
nhìn bóng dáng kia biến mất lúc này bao nhiêu sự tích tụ buồn cười của anh mới được phát tác .. bởi thế anh khong ngại ngần mà cười lớn.
ban đầu anh àm mặt lạnh với cô, cố tình để gói thúôc lên bàn là để cô thấy lỗi mà rmình gây ra, ai ngờ cô ngây thơ đén nỗi hỏi anh ?
nhưng nhìn đến ộ mặt có lỗi vừa rồi của cô, thực đáng yêu nha , thực làm anh muốn trêu đùa ...
*********
mặt khác ngoài siêu thị , oanh mai ra sức chọn những quả ổi xanh nhất, cứng nhất về cho anh ăn...đến thời điểm trả tiền , khi rút ví ra ,cô chợt phá hiện ra mẩu giấy ghi địa chỉ của bà cụ hôm trước,...vậy mà cô quên béng mất....vậy là cô vào trong tìm thêm một số hoa quả , và đồ ăn bổ dưỡng nữa mang về.
sau khi thanh toán xong cô lao về nhà tthif thấy anh đã ngồi sẵn ở phong khách. nhìn cô bằng ánh mắt chờ mong.
oanh mai vội đặt túi ổi xuống ,chạy vào trong lấy khóa xe , rồi phi ra ngoài bỏ lại anh với túi ổi và câu nói
-tôi có việc ra ngoài gấp anh ăn rồi ngỉ ngơi nhé.
nhìn cô chạy đi xách theo những món mà anh thích lại dể cho anh mỗi túi ổi xanh . Hoàng nam chỉ có thể cười khổ , mà gọi người bạn chí cốt-quân , tới ăn giùm.
*****
sau một hồi mò mẫm , cuối cùng oanh mai cũng tìm ra ngôi nhà đó.
đó là một ngôi nhầ khá hiện đại ,, kiến trúc biệt thự , xem ra so với căn nhà của Hoàng Nam chỉ có hơn , không có kém.
-rennnng.... rennng
-renng renng...
-renng..
sau 3 hồi chuông liên tiêp , cuois cùng cũng có người ra mở cửa cho cô.. đó là một cô giúp việc.
- cô tìm ai ạ ...
-à , tôi tới để thăm một cụ bà , hôm trước mới bị bong gân
- vâng , vậy mời cô vào nhà .
thấy oanh mai là người quen của bà chủ cô giúp việc liền mở cửa cho cô vào.
khi nhìn thấy mọt cô nhóc tiến vào ban đầu bà mai không biết là ai , nhưng ròi khi cô đến gaanf thì bà đã nhớ ra cô nhóc hôm trước đâm phải bà .
- cháu chào bà.. bà ơi cháu xin lỗi hôm đó gây ra lỗi như vậy mà lại bỏ mặc bà ở bệnh viện/...
oanh mai cúi đàu xin lỗi rói rít bà mai
sau đó bà mai nhanh chóng tha lỗi cho cô, hai người khá hợp chuyện, mà bà mai sau vụ tai nạn lại bị cậu cháu trai cấm túc nên lâu không có người trò chuyện.nên vui vẻ tán gẫu với cô .
khi hai bà cháu đang nói chuyện vui vẻ thì một nười dàn ông anh tuấn bước vào...
oanh mai ngơ gác nhì người đàn ông trước mặt ..... thực sự là một siêu cấp soái ca, anh ta có chút gì đó chín chắn và đàn ông trong bộ vest tân thời .
đánh giá cô nhóc trước mặt áng chừng còn là sinh viên , Dăng khôi có chút thắc mắc không biết cô à ai mà lại có thể vào đây nói chuyện với bà nội của anh chứ , hơn nữa anh cugx chưa từng gặp qua cô bao giờ.
hai bên không ngừng đánh giá nhau.cho đén khi bà mai lên tiếng.
-Khôi , chào em đi con , đây là cô nhóc hôm trước đưa à vào viện đấy .
sau khi nge bà mai giới thiệu dăng khôi hướng phía cô gật đầu chào
-chào em , cảm ơn vì giúp bà tôi.
đang mải mê luyến sắc đẹp , nhưng cô vẫn kịp nghe những lời bà nói ,bởi vậy đối với lời cảm ơn này , có chút ngại ngùng.
- a... khong có gì , tại em mà....
oanh mai chưa kịp nói hết câu bà châu đã nói chen vào ..
thôi được rồi , hai đứa cùng ngồi xuống đây nói chuyện với ta,....
bà châu thực yêu thích cô nhóc này , bởi thế bà không mốn cháu trai biết chuyện cô đâm xe vào bà , vì bà biết cháu trai của bà là người như thế nào , nếu anh mà biết sự thực chắc cô nhóc không được yên ổn.
mỗi người một câu , cuộc nói chuyện diến ra sôi nổi , và đến khi oanh mai chợt nhớ ra đã đến giờ về nhà thì cô vội xin phép ra về .
nhìn cô ra về bà mai thầm hi vọng cô nhóc này sẽ thường xuyên tới chơi , nhờ cô nhóc mà căn nhà của bà vui vẻ hơn hẳn . lại nói người cháu băng lãnh của bà cũng bỏ được tấm mặt nạ lạnh lùng.
dù không phải là người hay cười và nói nhiều , nhưng nghe những câu chuyện của cô nhóc , dăng khôi cũng cảm thấy rất vui , không tự chủ mà cười mấy lần , nhìn cô ra về anh có chút nuối tiếc..
3, sự trả thù của Hoàng Nam
Vừa bước chân vào nhà oanh mai đã nhìn thấy con người kia ngồi nghiêm túc trên soofa và bắn về phía cô một cái nhìn lạnh lùng làm , cô sởn tóc gáy...." là từ trường cao thôi....."
Oanh mai đang tự nhủ lòng
nhưng đáng tiếc là từ trường này được tích tụ từ cơ số lần đau bụng ,và giới hạn vô cùng của ổi xanh , cộng thêm cô dám gây chuyện rồi bỏ rơi bệnh nhân ở nhà , lại phủi mông đi chơi ,hiện tại mới về .
Mà tội nặng nhất là dám mang đồ ăn ngon cho người khác rồi quẳng cho anh một túi ổi xanh.
Hừ.....
Tuy nhiên từ trường lên đến đỉnh điểm rồi lại hạ xuống bất ngờ, oanh mai tưởng rằng mình sẽ bị chịu một trận te tua từ vị chồng hờ yêu quý nhưng , một lần nữa anh lại làm cô bất ngờ.
- em , đi đâu giờ mới về biết hiện tại là mấy giờ không ? ,
Ngày mai đi học rồi ,em học bài chưa ?
Oanh mai tưởng đâu anh quan tâm cô nên không ngại ngần khai thật ,
- em không học dược phần kinh tế vi mô...
- ừm...
Em đi nghỉ đi.
Vâng và câu chuyện của ngày hôm nay kết thúc ở đó .
Phía sau của lời hỏi thăm của người chồng hờ là âm mưu của vị giảng viên đáng kính .
Lai nói ban đầu hoàng nam chính là muốn dồn nén tức dận lại mà trút lên đầu cô ngay tức khắc, nhưng , ..... với cô nhóc này thì anh có trò thú vị hơn....
Một lần nữa nụ cười thâm độc ấy lại xuất hiện.
***********
Ngày hôm sau .
-rennnngggggg...
-Phụt ...
Khi chiếc đồng hồ mới reo lần thứ nhất đã bị tắt phụt đi và cô nhóc trên giường vẫn yên ổn ngủ ngon lành .
7h45'.
Oanh mai thức dậy theo một quán tính nào đó ...và ngước qua nhìn đồng hồ, cô chợt phát hiện ra chính mình đã muộn học ,mà cái đồng hô chết tiệt lại không báo thức...
- aaaaaaa
Dẹp bỏ cơn buồn ngủ và nỗi tức dận vô hạn vs chiếc đồng hồ, oanh mai lao nhanh đi chuẩn bị mọi thứ để đến trường,
Với tốc độ của chuyên gia đến muộn ,5 phút sau cô đã có mặt tại cổng nhà .
Nhưng hiện tại cô không có xe nên thực sự không biết làm sao để đến đúng giờ đây ... oa oa..
Đúng lúc đó phía xa người đàn ông mưu mô sau khi thấy cô đứng bối rối trước cổng , thì lặng lẽ lái chiếc xe yêu quí của mình lướt qua phía cô.
- muộn học sao .
Anh hỏi cô một cách quan tâm.
- ..*gật gật * ..
Oanh mai cúi đầu gật lia lịa và mừng thầm vì có người đưa mình tới trường ,.
Nhưng ...
- vậy tôi đi trước, không làm phiền em chờ người ta tới đón nữa , ...
-- aa, ai tới đón tôi chứ ...
- người ăn số đồ bổ mà e mua hôm trước đó , hừ
Nói đến đây hoàng nam vội lao xe vút qua mặt oanh mai , để cho cô một bụng ngơ ngác cùng bầu trời tăm tối ...phía trước.
Nhìn theo bóng xe khuất dần sau con đường., oanh mai chỉ có thể âm thầm rủa tên đán gét kia.... và lững thững chạy bộ tới trường...
************
Đang trên đường đi tới công ty , bỗng nhiên một bóng dáng nhỉ nhắn quen thuộc trên vỉa hè thu hút sự chú ý của Đăng Khôi, đó là cô nhóc hôm trước tới nhà anh, thấy cô có vẻ vội ,anh tấp xe vào ven đường ...
- này , cô nhóc , em cần đi nhờ không .
Nhin người đàn ông trước mặt, oanh mai nhận ra ngay là ai , thế nên cô cũng không ngại ngần mà chui lên xe của anh với tốc độ nhanh nhất .
10 ' sau ,oanh mai đã có mặt tại trường cô chỉ kịp nói câu c" cảm ơn " với người bên cạnh rồi vội vã lao về phía giảng đường ...
Nhìn bóng dáng.nhỏ nhắn dần biến mất sau lớp cửa kính , Đăng khôi , có chút rung động , và quan trọng là anh đã quên hỏi tên cô.
Nhưng có lẽ cô sẽ còn tới chơi với bà anh ,nên đây xem như chưa phải hết cơ hội.
Lần đầu tiên Đăng khôi cảm thấy có chút tự diễu chính mình , vì anh đang cố tìm cách để tiếp cận một cô gái, trong khi từ trước tới giờ ,chỉ là con gái lao vào người anh ....
Lần này thì khác
Chỉ là hai lần gặp mặt nhưng có một loại cảm xúc đặc biệt mà anh dành cho cô nhóc này ., khiến anh muốn hiểu rõ hơn về cô.
******
Phía giảng đường, dù đã có sự giúp đỡ từ Đăng khôi nhưng cuối cùng oanh mai vẫn muộn học .
Khi cô tới * tên đáng gét * đã có mặt trong lớp , thậm chí cũng đã điểm danh xong.
Khi cô tới chỉ có thể lên báo danh nhận lỗi .và cô cũng ngây thơ tin rằng con người hôm qua vừa quan tâm tới mình kia có lẽ sẽ nể tình người nhà mà tha cho cô.
- xin lỗi ,em tới muộn ..
- lí do..
Người thầy giáo đứng trước mặt cô lúc này giả vờ như không quen cô ,mà cố tình vặn hỏi .
- em....em... có chút việc bận....
Oanh mai có chút ấm ức lên tiếng, rõ ràng đã biết tại sao cô đến muộn ... vậy mà còn hỏi ...hừ... * cô nhịn *
- bận....... tôi không nghĩ thế .
Đi học muộn trừ điểm chuyên cần .
Lừa dối giáo viên, phạt em lao động công ích sau khu hiệu bộ , kế thúc giờ học bắt đầu thực hiện, giờ em về chỗ đi.
Sau khi tuyên án xong Hoàng nam tiếp tục giữ vẻ mặt công tâm.
Chỉ sau khi nhìn oanh mai ôm một bụng ấm ức về chỗ ,anh mới thỏa mãn , khóe môi không tự chủ khẽ nhếch lên....
Hành haj cô quả là một công việc không bao giờ chán của Anh...
- trước khi vào bài mới tôi kiểm tra lại một chút hiểu biết của các bạn về kinh tế vi mô...., bạn phạm oanh mai trả lời giúp thầy..
- ting......đây là cố ý ,thực sự là cố ý , nếu hôm qua câu hỏi của anh ta chỉ là vu vơ thì hiện tại ...
Hừ ........
* tôi nhịn*
Đó là những gì oanh mai nghĩ lúc này .
Sau khi đứng lên cô chỉ có thể nói
- xin lỗi ,em chưa học.
Và mootn tràng cười nín nhịn từ đầu giờ hiện tại mới rộ lên ....
Và lần thứ hai ianh mai bị bẽ mặt trước bao nhiêu người.. .
* Nữ nhi báo thù,một năm là đủ * đó là phương châm của oianh mai ,và cô quyết định im lặng để trả thù sau.
*******★
Hết giờ học oanh mai thực hiện vệ sinh sau khu hiệu bộ...
Nhưng không hiểu lí do gì khiến co bị ngã xuống hồ của trường , may mắn là Nhi kịp thời cứu nên không sao , nưng hiện tại vẫn bất tỉnh nhân sự.
*****
Sau 5' tin tức truyền đến tai Hoàng Nam ... biết tin anh bỗng cảm thấy lo lắng cho cô , Anh không kiềm chế nổi mà lao ngay về phía phòng y tế .
Khi đến nơi , nhìn thấy cô trên giường bệnh, anh muốn tiến đến hỏi thăm, nhưng là chuông điện thoại lại kêu.
Hạnh phúc âm thầm
Đến bên anh trao cho anh niềm vui.....
- alo ...có chuyện gì ..
- Nam , Ông phải bình tĩnh , nghe tôi nói.
Phía bên kia ,quân ngập ngừng.
- Mai Nga , đang ở công ty chờ ông.......
Một câu nói mà như sét đánh ngang tai xuyên qua nơi sâu thẳm trong lòng anh , người con gái ấy đã trở về..............
Người cũ trở về.
Một bóng dáng mong chờ đã xuất hiện ở đó , một vở kịch đã chuẩn bị chỉ chờ diễn viên .... Nhưng một cuộc điện thoại đã phá tan tất cả... liệu là ai có thể quan trọng đến thế ,....
Nhìn một người vừa xuất hiện rồi lại biến mất trước cửa phòng y tế ... oanh mai cảm thấy buồn . Buồn vì kế hoạch giả đau để hành hạ người kia không thành , buồn bởi cuối cùng mình chỉ là diễn viên quần chúng.
Mà thực ra là đã có một thứ tình cảm nhỏ bé len lỏi vào trái tim cô , khiến cô thấy đau .. ..... * có lẽ mình chẳng là gì với người ta.... *
********
Một người buồn bã vì một người, một người bối rối vì một người khác
....
Hoàng Nam đã có mặt trước cổng công ty , nhưng anh chưa vào , có một thứ gì đó níu anh lại...... người con gái ấy là mối tình đầu của anh , là tình yêu 5 năm của anh , cô bỗng dưng biến mất và bây giờ lại đôt ngột xuất hiện.....anh không biết mình nên đối mặt với cô như thế nào....
cuối cùng con nười lí trí đã mách bảo anh và thôi thúc anh bước tiếp ........
*************** tại flower
- mai , thôi không cần buồn thế đâu , thua keo này ta bày keo khác lo gì , .....
nhi'nánh mắt xa xăm của oanh mai . nhi an ủi , chỉ là cô không biết rằng kế hoạch thất bại là chuyện nhỏ , còn..... mới là chuyện lớn,..
tuy nhiên sau câu nói của nhỏ bạn thân ,oanh mai cu~ng có chút thức tỉnh ... * phù , dù sao anh ta cũng chẳng liên quan tới mình , sao phải buồn chứ ... figting...còn nhiều thời gian trả thù .*
nghĩ thế oanh mai vui vẻ hơn nhiều nhưng lúc này cô cũng chợt phát hện ra mình đang ngồi trong một nhà hàng sang trọng , mà cô cũng không biết tại sao lại đến đây.
-ê, nhi ... đây là đâu..
oanh mai tỏ vẻ ngạc nhiên.
- thì là ,... có người nhờ tôi đưa bà tới đây ...
Nhi ngập ngừng.
- ai , ?
- haha, là một người quen của tui , sợ bà chảnh nên nhờ tui...
- - hơ, nhỏ kia , bà ...
Oanh mai sau khi biết mình một lượt bị nhỏ bạn thân bán đứng liền xách túi tính ra về...
Nhưng nhìn qua nơi sang trọng này ,bình thường cũng không tới được nên ngẫm lại thì ở lại đây ăn uống một chút chắc cũng không tổn hại gì nên lại ngồi xuống.
- hừ , nể mặt bà , tui cũng muốn xem: ai có thể phát hiện ra vẻ đẹp tiềm ẩn của tui , haha..
Oanh mai nói tới đây , nhi liền ngay lập tức không kiểm soát được mà cho ra đi cốc nước lọc...
(*_^)
- anh khánh....., ở đây ...
Nhìn con bạn ra sức vẫy oanh mai thấy có chút ngại ngùng . Cũng không phải chưa từng có người để ý đến cô ,nhưng là từ trước tới giờ cô vẫn làm gái ngoan mà từ chối .. nên nhất thời không thể bình tĩnh được .
Nhưng cũng không kiềm chế được tò mò mà từ từ đánh giá người kia một cách ý nhị trước hết là quần jean sành điệu , sau đó là áo phông. Cool ... còn khuôn mặt ........
- phụt........ anh .... anh .... tiền xu...
- chào nhóc ...
Điều khiến cô không ngờ tới được đó là ,người được coi là có con mắt thẩm mĩ kia ,lại chính là anh hàng xóm ngày xưa hay chơi đồ hàng tiền xu với cô... chỉ là anh bây giờ đẹp trai và phong cách hơn xưa rất nhiều.
Đừng hỏi rằng tại sao oanh mai vẫn nhận ra anh...
Đó là vì lời hứa của môt thời ngây ngô gây dấu ấn cho cô đến tận bây giờ...
***********
15 năm trước.
Dưới gốc cây đa to lớn, một cậu nhóc 8 tuổi đang kể truyện say sưa ..
Bên cạnh là mtj cô nhóc 4-5 tuổi đang chăm chú lắng nghe , đôi lúc lại giật mình chui tọt vào lòng cậu bé .... câu chuyện kết thúc ... và đó là một câu chuyện ma .
- anh xu , em sợ .. anh đừng sang Mĩ nữa mà ... huhu... mai không thích anh xu đi đâu.... anh xu đi , sẽ không có ai bảo vệ mai nữa...hu hu....cô nhóc nhỏ bé sợ sẹt ngước ánh mắt long lanh nhìn người kia.
- đừng sợ , anh sẽ bảo vệ nhóc , không ai làm hại nhóc đâu , sau này nếu nhóc nhìn thấy ai đó đeo trên tay chiếc vòng xu màu xanh thì đó chính là anh là thần hộ mệnh của nhóc , mãi mãi ...... và *anh sẽ trở lại *
*******
Đó là những lời hứa còn đọng lại trong trí nhớ của một cô nhóc 4 tuổi năm nào ....
Trở lại hiện tại , sau khi nhận ra người anh thân thết của mình năm xưa oanh mai liền không ngại ngần ,hướng thẳng về phí người đàn ông kia ôm hôn thắm thiết..
Nhưng một màn này lại trùng hợp rơi vào tầm mắt ai đó ..
- Hoàng nam , anh sao vậy ...
Thấy hoàng nam ngây người, mai nga vội vàng hỏi thăm ... lần trở về này cô sẽ không để anh diwif xa cô một lần nào nữa , ba mẹ anh cũng không thể ép cô rời xa anh nữa , vì mai nga của hiện tại đã khác xưa rất nhiều.
- không sao , anh hơi mệt , mình vào trong thôi .
Nhìn thấy cô nhóc kia ôm hôn một người đàn ông khác , ban đầu anh cảm thấy ngạc nhiên , không phải nói cô bị ngã sao ? Vậy hiện tại....
Nhưng đó là chút cảm giác ban ddaaf sau đó anh lại thấy có thứ gì đó khó chịu .. giống như.. anh muốn tách cô ra khỏi người đàn ông kia ngay lập tức , nhưng lúc này mai nga đang ở bên , nên anh sẽ giả vờ như không thấy mà bước qua...... nhưng sau đó sẽ nghiêm khắc mà dạy dỗ cô....
............
Bên ngoái là cảnh 3 người cười nói vui vẻ , phía trong kia lại là không khí êm đềm lãng mạn đúng chất kiểu Pháp ....
Và bỗng nhiên mai nga nói cô muốn nghe anh hát .... đã rất lâu anh không hát có lẽ cũng bởi vì cô , anh hát chỉ để dành cho cô.
Tư phía xa , một sân khấu đã được dựng sẵn , và dù anh có muốn từ chối , nhưng nhìn mai nga như vậy anh liền không nỡ ......
5' sau tiếng nhạc du dương vang lên .
Và một giọng ca trầm bổng ngọt ngào , bao trùm cả không gian.
Ngồi lại nơi đây chờ em , bóng dáng ấy sao xa quá xa xôi ...
Chỉ còn mình tôi ....
.......
......
Tại phía ngoai .
- oa , hay quá đi xem đi , xem ai hát .... nhanh lên mai...
Đó là chất giọng oanh vàng của nhi , và thế là hai cô nhóc tò mò chạy đi xem , bỏ lại mình anh chàng ga lăng ngôi lại .
Nhìn bộ dáng tò mò đáng yêu của mai , lại làm anh nghĩ đến cảm giác ôm cục thịt nhỏ nhắn mềm mại ấy trong lòng........ anh sẽ không buông tay nữa đâu...
********
Sau vài bức rèm cuối cùng 2 người cũng tới được nơi giọng hát ấy vang lên. .... và trước mắt họ là một người đàn ông đẹp trai quen thuộc đứng cạnh đó là một cô gái xinh đẹp , sang trọng và quý phái.... và tất nhiên người đàn ông đó là Hoàng Nam.
- Mai, đó không phải là thầy giáo của chúng ta sao.......... mình phải chụp lại cảnh này.........
Mặc cho Nhi đang nói gì , lúc này oanh không còn quan tâm nữa ,
Cô chỉ quan tâm làm sao để cho được một chút thuốc sổ cô mới mua ban nãy vào hai ly rượu sóng sánh kia.....
Ban đầu mục đích của cô chỉ là hạ độc vào đồ ăn của tên thầy giáo kia , nhưng nhìn một màn này cô thực muốn đổ vào cả hai ly..... có chút gen tuông ấp ủ trong suy nghĩ của cô nhóc tuổi 20 mà cô chưa thể nhận ra........