XtGem Forum catalog

Các bạn truy cập vào HIM18.COM để đọc truyện MỚI nha. Mong các bạn ủng hộ website mới này!

Chap 26

Nó với thằng Tú vác ba thùng bia về nhà , nó thì có ôm đc thùng nào đâu do tay đau lên mình thằng tú lo hết . Về nhà chị quỳnh thì chị với các em thấy nó thương tích đầy mình tập tễnh đi vào tay lại chảy máu thì hoảng cả lên . Nó thì chỉ nhe răng cười kêu ngã xe , chỉ khổ thân thằng tú bị họ mắng cho là lái xe ẩu . Thằng bạn ko dám ý kiến gì chỉ ngồi chịu trận oan vì nó , có lỗi quá nhưng thôi đành thế còn hơn là để họ biết nó bị bệnh .

Bữa ăn cũng vẫn vui như thường chỉ vì nó đau lên kém vui tí và nỗi lo trong lòng nó và thằng tú chỉ bit nhìn nhau . Thằng tú buồn cứ nhìn nó thở dài mãi nó phải nói nhỏ mới chịu bỏ cái mặt đấy đi ko mấy cô nàng biết chuyện thì khổ . Ăn xong ngồi chơi tới 9h thì thằng tú về còn đi đâu đó có việc lên chỉ còn lại nó và các nàng tiên trong nhà chị

- Mấy đứa ở nhà chị ra quán tí nữa chị về . Chị thay đồ rồi ra quán

- Ko ai đi với chị Quỳnh à ? Nó hỏi

- Thôi uống bia rùi hok mun đi . Hạnh lắc đầu khuôn mặt ửng đỏ do bia

- Ck đau hok ? Na hỏi nó

- Ừ có chứ nhưng cũng may ko nặng hì

- Hic lần sau ko cho anh đi với tú nữa . PA nói

- Chẳng may thôi đừng nói thế tú nó buồn bit chưa .

- Vâng em xin lỗi

- Hằng hạnh với yến đêm nay ngủ đây hả , bày trò gì chơi đỡ chán đi mn hehe . Nó bày trò ra chứ cứ ngồi nhìn nhau mãi cũng ngán

- Chơi bài đi anh . Hạnh hí hửng

- Bài gì ? Ăn tiền hả ck ? Na hỏi

- Ko , tiền bạc gì anh nghèo ko có đâu . Vẽ mặt mèo đê chơi ko . Nó gạ

- Ok chơi luôn . Ai cũng cười chơi

Chơi phỏm , do thừa người lên cứ ai bét thì bị thay ra và bị ba ng thắng vẽ một vạch trên mặt . Chơi tới tận khi chị về là hơn 11h mà chị nhìn ko ra chúng nó nữa . Mặt như con ma chứ chả còn là con mèo nữa , chị ôm bụng cười trên ghế . Nó nháy mắt các em rồi cả bọn ùa lên giữ chị chặt để nó thiết kế cho chị cái mặt . Xong thì chúng nó cười như ma làm còn chị ngồi vờ khóc rồi trả thù cả bọn .

Xong cả lũ lôi đt ra tự sướng chụp nhau với cái mặt ma , những kỷ niệm thật vui đc lưu giữ . Rửa mặt mũi sạch sẽ bt trở lại

Đêm đó là đêm đầu tiên nó ở trong nhà LA , thật sự là vui hơn nó nghĩ nhiều . Đêm đó nó ngủ một mình ở phòng khác do các nàng ấy mun ngủ chung để nc thế lên nó bị đá ra khỏi phòng ko thương tiếc . Ngủ một mình cũng chả sao vẫn ngủ ngon như thường ^^

Sáng hôm sau nó dậy sớm theo thói quen của mình hàng ngày . Cùng ăn sáng với tất cả xong nó ở ra quán cùng chị vì nó nói nghỉ học do chân tay ng ngợm đau lên PA , LA và Na tự đi với nhau còn hằng hạnh yến thì về còn đi học ở trường khác

- Ở nhà LA hay đâu đấy tôi đón . Thằng Tú gọi

- Ra quán cafe của chị quỳnh đi tôi ở đấy

- 15 có mặt chờ tí nhé

Nó được thằng tú chở đi viện khám , ko chỉ nó hồi hộp lo lắng mà ngay cả thằng tú cũng hiện rõ vẻ căng thẳng . Hai thằng ko nói gì nhiều cho tới khi nó được đưa vào phòng gặp bác sỹ khám thằng tú thì ở ngoài chờ . Ng khám cho nó là một bác sỹ tầm gần 50 tuổi

- Cháu bị bệnh thế nào kể triệu chứng cho chú nghe xem . Ông bác sỹ hỏi

Nó kể lại các triệu chứng nó bị và tần suất bệnh xuất hiện lại ra sao . Kể chi tiết tất cả mà nó biết cho bác sỹ

Ông bác sĩ liền đưa nó cho y tá đi chụp chiếu đầu . Rất lâu sau nó đc gọi vào phòng bác sỹ lại , nó thấy ông ấy cầm mấy tấm phim chụp đầu nó trên tay

- Cháu có một khối u ở não , là u lành hay u dữ thì cần phải xét nghiệm mới biết . Chiều mai 4h cháu tới đây nhé , chú sẽ nói kết quả cho cháu cũng như cách điều trị . Cháu cũng đừng lo lắng quá .....

Ông bác sỹ nói rất nhiều , nhưng nó chỉ nhớ đc là não nó có một khối u . Nó hoang mang tới mức mặt nó trắng bạch ra vì lo sợ . Sau khi ông bác sỹ lay ng nó cho tỉnh rồi dặn mai tới nó chài ông ấy rồi ra ngoài

- Sao rồi ông , ông bị bệnh gì thế ? Thằng tú sốt ruột hỏi

- Tôi ....

- Tôi bị thiếu máu hehe bác sỹ bảo tôi làm việc và học tập ko hợp lý nghỉ ngơi ko đủ lên cơ thể suy nhược . Chỉ cần ăn uống bồi bổ thì sẽ khoẻ lại thôi ông khỏi lo . Nó ko mun bất kỳ ai biết tin nó có bệnh nặng lên bịa ra lý do suy nhược cơ thể

- Thật ko đấy ? Thằng tú nhìn nó đa nghi

- Ko tin ông vào hỏi đi , tôi bị sao dấu ông lz cho khổ .

- Ừ thế thì tốt , ông làm tôi lo muốn chết hì . Nói thật là tôi nghĩ ông bị gì nặng cơ bjo thì yên tâm rồi hehe . Thằng tú sờ ngực thở phào ra như trút đc gánh nặng trong người vậy

- Haha tôi khoẻ như trâu thế này thì bị sao được ông trù tôi hả . Thôi về đi cho tôi về quán

- Ông đau tay chân làm gì mà ra đấy ?

- Thì kệ cứ ra lz đc thì làm thôi .

Hai thằng về quán thằng tú ngồi lại uống cafe tới hơn 10h thì về . Nó cũng chẳng lz đc bê thì tay đau , đi lại thì tập tễnh cho lên nó đc ngồi quầy thu tiền và ghi sổ sách cho chị . Chị lấy ghế ngồi cạnh nó cả sáng hai chị em nc cũng vui . Riêng nó thì đang lo ko biết ngày mai kết quả thế nào nữa . Nếu là u dữ thì nó cầm chắc cái chết rồi , u lành thì còn hi vọng chữa được . Nhưng thêm một vấn đề nữa phát sinh đó là tiền đâu cho nó chữa bệnh . Nhà nó nghèo nuôi nó ăn học đã là quá sức rồi thì lấy đâu tiền mà chữa bệnh . Nó mệt mỏi , ng như xác ko hồn lúc nào cũng suy nghĩ .

Các em học về nấu cơm gọi chị và nó về ăn . Các nàng kia cũng sang ăn cùng chứ ko về . Nó nhìn mn vui vẻ cười nói vậy nếu họ biết nó bị bệnh thì chắc chắn tất cả sẽ rất đau lòng cho xem . Nó ko muốn để những ng con gái nó yêu thương phải chịu cú sốc này , một mình nó chịu là quá đủ rồi . Một đêm nó ko thể chợp mắt đc chút nào . Nó chờ cho NA và LA ngủ say thì khẽ dậy nhẹ nhàng đắp chăn cho cả hai rồi nó đi xuống tầng một ngồi ghế . Chị với PA cũng đã ngủ say rồi , chỉ còn mình nó ngồi trong căn nhà sang trọng , giữa những ánh đèn và cả khói thuốc lá do nó hút nữa . Một đêm thật dài , dài nhất trong cuộc đời nó từ trước đến nay .

- Ck dậy từ bjo vậy ? Na hỏi lúc đồng hồ là gần 5h sáng .

- Vk dậy rồi à , ck mới dậy thôi . Nó cười nhẹ ôm em ngồi vào lòng

- Dạ , vk tỉnh ko thấy ck đâu lên đi tìm . Mọi hôm có bjo ck dậy sớm thế này đâu ít nhất cũng gần 6h ck mới dậy mà .

- Ừ hôm nay ck dậy sớm chẳng bit tại sao nữa

- Ck huý gì nhiu thuốc vậy cả bao lun , ck ko ngủ phải ko ? Na nhìn vỏ bao chỉ còn một điếu và gạt tàn thì đầy đầu lọc nó hút

- Đâu của mọi lần ck hút mà . Thế LA dậy chưa vk

- Chưa , bạn ấy vẫn ngủ . Ck có chuyện gì phải hok ?

- Vk lại đa nghi rồi , có chuyện gì thì vk biết nhay chứ ck dấu vk gì đâu .

- Hi nhớ nha hok đc dấu vk bất kỳ điều gì đấy nhé . Chúng ta là vk ck mà nhớ hok hihi

- Ừ ck nhớ mà ngốc này . Nó hôn em thật nhẹ . Nụ hôn hnay nó thấy thật lạ , cảm giác ko còn như mọi hôm nữa .

Một ngày mới nó phải cố giả tạo những tiếng cười cho các em vui . Lên lớp cũng cố cười nhiu hơn cho thằng bạn đa nghi khỏi nghi ngờ nữa . Chiều từ hơn ba rưỡi nó đã lấy xe của LA để đi tới bệnh viện một mình rồi . Trái tim nó đập ngày càng mạnh hơn khi đến gần phòng của bác sỹ hôm qua khám cho nó .

- Kết quả đã có ở đây rồi , cháu cũng còn may mắn lắm . Khối u trong đầu cháu là u lành ko phải u dữ . Ông bác sỹ nói xong nó mới thở ra nổi . Từng câu ông ấy nói làm nó như ngừng thở vậy . Nó cầm tờ báo cáo trên tay đọc một lượt bệnh tình của nó

- Nhưng nó cũng ko đơn giản như chú nghĩ . Khối u của cháu chèn vào dây thần kinh thị giác lên cháu mới có biểu hiện ko nhìn thấy trong nhất thời như vậy . Nếu ko tiến hành phẫu thuật lấy khối u ra thì chắc chắn cháu sẽ ko còn nhìn thấy gì nữa .

- Vậy phẫu thuật là cháu sẽ khỏi hả chú ? Nó hỏi trong hi vọng

- Ừ nếu ca phẫu thuật thành công thì cháu sẽ khỏi hẳn nhưng còn một chuyện này nữa

- Chuyện gì chú nói đi ạ ? Nó sốt ruột căng thẳng tột độ

- Cháu bĩnh tĩnh nghe chú nói đây Minh . Do khối u của cháu chèn trên dây thần kinh thị giác và những dây thần kinh khác trong não lên nó ko dễ phẫu thuật . Nói đúng hơn thì ca phẫu thuật của cháu có mức độ thành công chỉ 20% mà thôi .

- Còn 80% còn lại ạ ? Nó sợ tới nói ko nổi

- 80% còn lại thì có thể .... cháu sẽ mất ngay trên bàn mổ . Bác sỹ nhìn nó đầy lo âu

- Vậy ... cháu ... chỉ có 20% sống thôi sao chú ?

- Ừ , nhưng cháu cũng đừng quá lo vì bác sỹ phẫu thuật sẽ chú ý từng chi tiết nhỏ nhất để hi vọng ca mổ thành công

- Vâng . Chú cho cháu hỏi nếu mổ thì chi phí bao nhiêu ạ ? Nó hỏi thêm

- Nếu ca mổ thành công và cháu cần nằm điều trị theo dõi thêm nữa chú tính nó vào khoảng gần 100 triệu .

- 100 triệu ? @@!! Nó bật lên vì hoảng

- Bệnh của cháu cần các thứ thuốc ko hề rẻ để uống rồi ca phẫu thuật .....

Nó chả còn nghe gì nữa kệ ông bác sỹ nói gì thì nói . 100 triệu bố mẹ nó bán cả nhà đi may ra mới đủ . Chưa kể lại chỉ có cơ hội thành công là 20% , một con số quá bé nhỏ . Bit đâu nó ko thể nhìn thấy bố mẹ ng thân nó nữa . Nó làm sao có thể nỡ rời khỏi thế gian này khi còn Na , LA chị với các em khác . Nó còn quá trẻ mà .....

- Minh , cháu nghe chú nói ko ? Ông bác sỹ gọi nó

- Dạ ? Nó ngẩng lên

- Nếu cháu chần chừ để lâu thì khối u sẽ ngày càng lớn lên và tỉ lệ phẫu thuật càng nhỏ đi . Chưa nói cháu có thể sẽ ko nhìn thấy gì mãi mãi đấy , cháu cần về nc với bố mẹ bàn bạc nhé

- Vâng cháu cảm ơn , cháu về đây ạ

- Ừ chào cháu .

Nó lê từng bước nặng nhọc ra khỏi phòng khám trên tay là tờ kết quả xét nghiệm .

Nó trở về nhà chị chứ ko ra quán nữa . Nó cất kỹ tờ báo cáo kia đi ko để ai thấy rồi ngồi tĩnh lặng đốt thuốc .

Tiền thì chắc chắn nhà nó ko thể có rồi , con số quá lớn để cứu nó . Mà dù có đi nữa thì tỉ lệ ca mổ cũng rất thấp . Bjo nó phải làm thế nào đây ? Ko mổ thì nó sẽ mù cả đời mà mổ thì có thể chết ngay lúc mổ . Nó về quê nói với bố mẹ thì sẽ khổ bố mẹ lo cách vay tiền mổ cho nó , nhưng sẽ trả làm sao nổi . Mà nó sợ nhất vẫn là cái tỉ lệ sống kia quá ít luôn ám ảnh nó trong đầu

Đêm nay trời âm u lạ thường , mình nó ngoài hiên nhà chị ngồi đốt thuốc sau khi hai em đã ngủ ngon

Nó đã nghĩ nát óc và tính mọi phương án về bệnh tình của nó rồi . Và nó đã có quyết định thay đổi hạnh phúc và cuộc sống của nó . Nước mắt nó rơi dù nó ko hề khóc , tim nó thắt lại mỗi khi nó nghĩ tới quyết định của nó . Những giọt nước mắt khóc khóc thương cho số mạng của nó . Những giọt nước mắt của quyết định khiến nó đau đớn nhất trong đời .  


Chap 27

Hôm nay đi học xong trở về nhà , trong lúc Na , LA , PA nấu cơm cùng chị thì nó trên phòng gọi cho bé Trang

- Anh , em nghe đây . Trang cười nhỏ

- Ừ , chiều em bận học ko gặp anh , anh có chuyện cần nhờ em giúp .

- Mấy giờ hả anh ? Chiều em rảnh .

- Vậy thì 2h30 nhé , em cho địa chỉ đi anh tới đón .

- Vâng số ... Đường ... Gần quán anh làm thôi đi xe chỉ mấy phút hì

- Ừ đến nơi anh gọi thì ra đi luôn với anh đấy nhé

- Vâng .

Nó điện xong thì đi xuống nhà , nó thấy trời âm u quá . Những đám mây đen như báo hiệu trời chắc sắp có cơn mưa lớn , gió lành lạnh . Nó mặc chiếc quần bò khác cùng áo cái áo cộc màu đỏ do Na mua . Vẫn còn thấy lạnh nổi da gà lên nó khoác thê cái sơ mi trắng vào . Cái phong cách mặc áo ko cài cúc của Na bắt nó mặc bjo nó đã quen rồi ko ngại như trước .

- Oa , ai mà đẹp trai ghê vậy này hihi . Chị cười hai tay chắp vào nhau khen nó

- Moa lúc nào chả đẹp tờ rai . Nó mỉm cười pha trò

- Hihi tờ rai của ai ạ . LA khúc khích cười

- Của bố mẹ anh chứ của ai

- Ứ , của ai ? LA nhõng nhẽo kinh khủng . Đúng là con gái đẹp thì độ nhõng nhẽo đố ai bằng nổi . Đó cũng là điểm đáng yêu của họ hơn thì phải

- Của anh . Nó cười rồi ko nói gì nữa mang thuốc lá ra hiên đứng hóng gió lạnh

- Anh có chuyện gì phải ko ? PA bất chợt đứng cạnh nó hỏi

- Sao em hỏi vậy . Nó ko quay lại nhìn em mà vẫn tiếp tục hút và nhìn lên bầu trời

- Em cảm nhận được anh ko giống mọi hôm chút nào . Anh đang che dấu cái gì đó phải ko ? Nó ko ngờ PA nhạy cảm đến vậy

- Ko có đâu em nghĩ linh tinh gì thế hì .

- Anh lun dùng câu đó mỗi khi anh dấu gì đó , ko chỉ em mà ai cũng bit anh đang có chuyện gì đó . Mn mun anh nói ra nhưng em ko mun chờ mà mun hỏi anh luôn .

Bjo thì nó hiu vì sao thỉnh thoảng các em cứ nhìn nó nói gì đó hỏi thì chả ai nói gì toàn lảng đi đâu

- Nấu xong chưa mà em ra đây . Nó đổi đề tài luôn

- Sắp xong rồi ạ .

- Ừ em vào nhà đi anh mun một mình đc ko

- Vâng , nhưng anh lên nhớ dù có thế nào em vẫn phía sau anh và ... chờ anh nhìn em

Nó nghe giọng nói buồn của PA lên quay lại nhìn em ấy . Một cô gái đẹp và khổ vì nó

Sắp tới sẽ còn khổ hơn đây

- Chiều mn ra quán trước nhé em đi có việc bận có thể sẽ về quán muộn chị ạ . Nó nói khi mn ăn cơm

- Dạo này em bận gì đi nhiều thế nhok hay là có cô nào ở ngoài phải hok hihi . Chị cười đùa

- Ừ chắc thế đấy đc ko . Nó cũng cười theo

- Ck giỏi nhỉ dám thừa nhận à . Na khẽ nhéo nó

- Tại sao ko đc ? Ngoài em thì còn mấy ng nữa cũng yêu anh sao em ko ghen mà anh có ng con gái ngoài bọn em thì lại ghen ? Nó hỏi nghiêm túc

- Vì bọn em là bạn hơn nữa cũng đang dành anh công bằng . Nếu anh có ai ở ngoài bọn em ko tha đâu . LA lườm nó để nó bit các cô ấy ko bjo chấp nhận cho nó có ai khác ngoài những ng họ

Nó ko nói gì nữa , điều cần bit nó đã bit lên nó im lặng mà ăn thôi . Còn bốn ng con gái vẫn nghĩ nó đùa lên tiếp tục vui vẻ ăn trêu nhau .

Chiều tới sau khi ngủ dậy mn đã ra quán rồi chỉ còn mình nó . 2h20 nó khoá cửa cổng rồi lái xe của LA đi đón Trang . Nhà bé ấy cũng dễ tìm nó chỉ đường hai người là tới cổng nhà cô ấy . Rút máy ra gọi cho cô bé , sau chưa đầy 2 phút cô bé đã xuất hiện sau cánh cổng .

Mái tóc vàng óng ánh , khuôn mặt hình như có trang điểm lên em ấy đẹp hơn bt . Quần jean rách mấy vạch ở đùi của phong cách bụi bặm . Áo phông rộng nhìn rất chất chơi .

- Hôm nay em đẹp quá vậy tính tán anh à . Nó cười khen và đùa

- Hihi đi với trai phải đẹp chứ anh . Anh hnay cũng rất đẹp trai mely đó

- Ừ lên xe đi em .

- Mình đi đâu anh ?

- Cafe nhé .

- Dạ hihi

Trang lên sau ngồi hai tay khẽ bám vào eo nó . Nó phóng đi tới một quán cafe nó đã để ý lúc đi học về . Quán này thua xa quán của chị về cách trang trí chỉ đc mỗi cái yên tĩnh để nc thôi . Nó cùng trang lên tầng hai ngồi bàn góc trong cùng cho kín đáo .

- Anh chị dùng gì ạ ? Nhân viên hỏi

- Em uống gì ? Nó hỏi trang

- Cho một sinh tố bơ đánh đá nhé chị .

- Cho mình nâu đá .

- Vâng anh chị đợi một lát ạ

Nhân viên đi rồi trang cứ nhìn nó cười mãi . Nó công nhận em ấy rất đẹp , tuy ko thể sánh với mấy nàng của nó nhưng ko kém nhiều .

- Sao cứ nhìn anh cười thế em hâm hảnó hỏi

- Hihi anh hâm thì có . Tại tự nhiên đc anh rủ đi chơi em vui lắm

- Tại sao ?

- Hi ko tại sao gì đc hok

- Ờ kệ em đấy . Mà anh rủ em chơi bjo , có việc cần em giúp đây .

- Chuyện gì mà anh lại cần em vậy ạ ? Anh nói đi giúp đc em giúp luôn hihi

- Anh muốn quan hệ với em

............................................

Trở về quán sau gần hai tiếng nc với trang . Nó vừa về thấy bàn quen thuộc các cô nang đang buôn chuyện như mọi ngày rồi .

- Nhok về rồi hả . Chị hỏi nó

- Vâng .

Nó lấy cây sáo trong quầy ra thổi một bài mà nó nghĩ hợp với tâm trạng nó bjo . Tiếng nhạc nền và tiếng sáo của nó vang lên của bài hát " còn lại gì " do châu gia kiệt hát . Nó thấy bài này hợp với nó nhất , nó luôn thích các bài buồn và lúc này thì càng thích hợp . Chỉ khác là bjo nó ko nhắm mắt để thổi mà nó mở mắt từ đầu tới cuối để nhìn chị và các em . Nó sẽ nhớ mãi cái hình ảnh mỗi nụ cười đáng yêu kia vào tận trong tim ko bjo quên . Các em và chị thấy nó lần đầu mở mắt thổi sáo lại còn nhìn họ lên ai cũng cười nhìn nó . Những nụ cười hàng ngày làm nó vui bnhiu thì hôm nay nó thắt lòng bấy nhiêu .

Tối hôm đó , nó tắm xong thì xuống nhà phòng khách ngồi đợi các em nấu ăn . Hằng hạnh và yến về tắm thay đồ rồi sang hôm nay họ lại ngủ lại đây cho vui . Rất hợp với ý nó

- Anh yêu ơi 8h đón em nha đừng quên đấy . Trang nt cho nó

- Ừ anh nhớ rồi , yêu em , nhớ em lắm bé ạ ^^

- Hi lát nữa em bù cho nha , về phòng anh phải hok anh ?

- Ừ phòng anh vẫn nguyên chăn đệm mà , đỡ ra nhà nghỉ làm gì cho tốn tiền hehe

- Hi em đi tắm đã lát đón mình " yêu " nhau nha , chụtttttt

- Ừ nhớ em lắm lát gặp .

Nó để máy xuống bàn định châm thuốc hút thì LA gọi nó vào giúp chút . Nó đi luôn vào hộ em xong thì lên phòng thay quần áo cộc ra vì vừa tắm lên bjo khô ng rồi nó chọn chiếc quần bò đẹp nhất mà nó thích màu đen xanh sẫm rất cá tính của Na mua và chiếc sơ mi trắng cực đẹp do chị và mấy nàng tặng . Nó cũng bỏ đôi giày trắng thể thao ra mà LA mua cho để lát đi . Các nàng ấy mua cho nó chục đôi giày đủ kiểu cả . Nó đc các em chăm sóc đúng là từ đầu tới chân sướng ko ai bằng vậy mà ...

Nó xỏ tất vào rồi đứng ở cửa sổ hút thuốc và chờ .

Gần một tiếng sau thì Yến lên gọi nó xuống ăn cơm . Nó mở cửa ra thì ko phải cái miệng cười đùa của em mọi hôm mà là khuôn mặt hằm hằm nhìn nó rất kinh khủng

- Gì nhìn anh thế . Nó cười cười hỏi yến

Em ấy chả thèm nói đi lun xuống . Vậy là nó đã làm đc điều cần làm

Xuống nhà nhìn thì cả nhà đều nhìn nó như vậy nhưng tuyệt nhiên ko một ai nói với nó một câu nào cả . Bữa ăn im lặng nhất từ xưa tới giờ mà nó cùng mn ăn . Nó cố gắng bắt chuyện trêu đùa nhưng ko một ai nói gì cả , họ chỉ ăn và ăn ko cả nhìn nó dù chỉ một lần .

Ăn xong nó ra ngoài bàn cầm đt đút vào túi nhìn thì đã hơn bảy rưỡi .

- Chị với mn ra quán đi em bận việc rồi tối nay em ko làm đâu chị nhé . Nó cười tươi như hoa thông báo

- Ừ . Chị chỉ ừ một tiếng rồi tiếp tục xem ti vi thời sự

Nó ra xỏ giày vào rồi lấy xe của LA phóng đi . Điểm đến là nhà của Trang

- Hi anh rất đúng giờ . Trang cười khi nó tới em ấy đã đứng chờ sẵn ở cổng

Tối nay trang mặc bộ váy trắng bó sát cơ thể luôn rất dịu dàng nữ tính trái với phong cách nghịch ngợm lúc chiều . Trang còn trang điểm nữa cực đẹp và hấp dẫn nữa

- Em đẹp lắm trang ạ . Nó mỉm cười khen em

- Vậy anh mới yêu chứ hihi . Mình đi đi anh

- Ok lên xe đi bé .

- Dạ hi

Trang lên ngồi sau nó rồi ôm nó luôn dựa vào vai nó rất tình cảm hai tay vòng trước bụng nó . Mùi nc hoa của em làm nó kích thích thêm .

Về xóm trọ cũ mấy anh chị thấy nó liền ra hỏi sao lâu ko thấy về nó bảo nó về quê . Bjo mới lên .

- Na đâu em , con bé ko lên cùng em à M . Mà ai đây . Chị hoa hỏi

- Na lên rồi bên nhà chị Quỳnh ấy đây là Trang . Cũng là ng yêu em như na

- Ơ thế là sao hả M ? Chị tưởng ...

- Hi thôi em sẽ giải thích sau em bận nc riêng với Trang một lúc đã chị . Ngủ ngon nhé

Nó mở cửa phòng xong cùng trang đi vào . Nó lôi đệm với chăn gối ra trải xuống giường như cũ sau khi nó cùng trang quét lại cái nhà sau mấy hôm ko ở cũng hơi bụi chút . Xong đâu đấy nó khép cửa lại bật đèn ngủ rồi tắt đèn to đi . Căn phòng chỉ còn lờ mờ ánh điện . Nó ôm trang vào lòng rồi bế em đặt lên giường nó nằm lên em

- Anh yêu em trang ạ . Nó nói mỉm cười khẽ vuốt mái tóc trên trán em

- Em cũng yêu anh lắm . Trang nói lại

Và nó cướp đi nụ hôn đầu đời của cô bé . Một nụ hôn dài lãng mạn và ngọt ngào

Nụ hôn càng làm nó và trang thêm kích thích . Tay nó vuốt ve cơ thể của em . Làn da thật mát và mịn nữa . Nó bị kích thích bởi hương thơm từ cơ thể em phát ra .

Chẳng mất bao lâu quần áo trên ng nó cùng bộ váy của trang được vất ra một bên khỏi cơ thể cả hai . Chiếc chăn mỏng đắp phía trên che đi cơ thể nó và em . Nó nằm trên em cả hai tiếp tục hôn nhau âu yếm trước khi nó sẽ để trang thành ng đàn bà của nó .

- Tạch

Căn phòng bỗng bật sáng lên làm nó và trang giật mình . Nó nằm xuống khỏi ng trang và trang thì hoảng hốt lẫn ngại ngùng quấn chăn che đi cơ thể của mình . Nó sau một lát giật mình thì lấy lại bình tĩnh với cái quần bò lôi bao thuốc ra châm hút rồi ngồi dựa vào tường . Trang thì nằm sát vào nó vì sợ do ở cửa phòng lúc này là đông đủ tất cả , chị , Na , LA , Hạnh , Hằng , Yến và PA . ( Truyện được đăng miễn phí tại Haythe.US - truy cập ngay để đọc nhiều truyện khác nhé. ) Bảy ng họ nhìn nó bằng mắt khinh bỉ và tức giận cùng cực

Hằng đóng cửa cài then lại rồi LA lên tiếng

- Anh mun giải thích ko ?

- Cần thiết ko ? Nó thở hơi khói trắng ra nhìn LA cười nhạt

- Đồ đểu cáng khốn nạn . Hạnh ném cho nó câu chửi cùng cái nhìn khinh thường và cái nhếch môi hệt nó

- Tôi ko nghĩ anh khốn nạn thế này đâu M ạ . Anh thay đổi quá ko còn là anh nữa . Yến thở dài

- Tôi vẫn thế thôi chả có gì thay đổi bjo cả . Do các cô ko nhận ra thôi . Nó tiếp tục nhếch môi cười

- Tại sao anh làm vậy hả M . Em ko tốt với anh sao hức . Na bật khóc nhìn nó

- Ko , cô rất tốt rất đẹp nhưng thôi thì bjo cô thấy rồi tôi nói thẳng luôn nhé . Tôi chán cô rồi , kể cả cô nữa đấy LA . Hai cô đúng , rất đẹp tôi rất may mắn khi có cả hai nhưng bjo tôi chán hai cô rồi . Cái gì " dùng " nhiều nó cũng nhạt ko còn thú vị nữa . Tôi định sẽ quan hệ hết với các cô nữa cơ nhưng dù sao bjo cũng chẳng cần thiết nữa tôi ko thiếu gái theo . Đẹp trai như tôi thì muốn ai là có thôi .

Nó nhìn các em nói hết tất cả một lượt

- Chát

- Đồ khốn nạn ... Huhu ...

LA tát nó xong ôm mặt khóc mở cửa chạy ra ngoài

Na cũng khóc chạy ngay theo sau LA

- Anh đừng bjo xuất hiện trước mặt chúng tôi nếu ko tôi ko bỏ qua cho anh đâu . Hạnh chỉ mặt nó gằn từng tiếng rồi bỏ đi

- Còn cô , cô nghe anh ta nói rồi đấy . Anh ta chỉ coi cô như trò chơi thôi . Bỏ ngay loại ng này đi . Yến nói với Trang rồi nhìn nó nhếch môi một cái xong đi ra

PA thì thở dài bỏ ra ko nói một lời , thể hiện rõ sự thất vọng với nó . Chỉ còn chị và hằng chưa đi

- Hai ng còn ở đây lz chưa đi . Nó cười cợt hỏi

- Nhok này ... chị ko hiu vì sao nhok thành thế này nhưng ... đây là tiền công của nhok trong tháng này cầm lấy và ko cần tới làm nữa . Tí nữa sẽ có ng mang quần áo sách vở và các thứ về đây cho nhok nhok ko cần tới lấy đâu . Sống cho tốt , hãy quay lại là nhok của ngày nào đi . Chị buồn lắm nhok ạ hức .

Chị vừa nói vừa khóc đưa tận tay nó xấp tiền 500k lúc sau mới bit chị đưa nó tận 5 triệu . Chị tốt với nó quá dù nó đã ko phải với mn và LA còn là em chị mà chị vẫn thương nó . Chị nói xong thì chạy nhanh ra ngoài trước khi bật khóc lớn

Hằng đi ra đóng cửa lại rồi nói

- Anh với cô kia mặc đồ lại đi rồi nc . Hằng luôn bình tĩnh nhất và đủ lạnh lùng nhất trc mọi sự việc . Nó ko ngờ thế này hằng còn bình tĩnh thế

- Anh nghĩ em đang phá cuộc vui bọn anh đấy hằng ạ . Tất cả kết thúc rồi , em đi đi anh cũng ko mun thấy em nữa đâu . Nó rít thuốc ôm trang vào sát người

- Anh là ng thế nào em rất hiu lên cái trò này của anh ko lừa nổi em đâu . Ko cần đóng kịch nữa , mặc quần áo rồi nói cho em biết anh vì sao lại phải dựng ra chuyện này .

- Chả có vì sao cả vì đây ko phải vở kịch . Nếu em muốn thì cứ đứng đấy xem , bọn anh cũng ko ngại khi có khán giả nhìn bọn anh quan hệ đâu .

- Đc thôi anh cứ làm đi em cũng muốn xem xem quan hệ trực tiếp nó ra sao . Hằng cười khoanh tay lại đứng nhìn nó

Nó chẳng thèm để ý tới Hằng mà quăng điếu thuốc đi rồi kéo chăn cao lên gần vai rồi nằm lên trang . Trang nhìn nó dò hỏi

Nó ko nói tiếp tục hôn trang rất lâu

- Ủa sao quan hệ mà em ko nghe cô kia rên la gì thế anh . Hay anh chưa quan hệ phải ko , làm đi chứ hôn mãi ko mỏi mồm à . Hằng lại nói

Nó ko bit phải làm thế nào nữa khi hằng cứ đứng cười vừa nhìn vừa nói .

- Anh hết hứng với trang rồi bjo anh muốn em . Nó bất ngờ buông trang ra kéo hằng ngã xuống giường

- Vậy sao , em yêu anh mà anh muốn em sẽ chiều anh , ng em yêu . Nhưng em tin bjo anh ko làm gì em đâu

Hằng mỉm cười ko những ko tức mà còn âu yếm ôm cổ nó nói dịu dàng

Nó tiếp tục ôm hôn Hằng , nụ hôn của sự bí bách lên ko thấy ngọt ngào như thường . Nó luồn tay vào trong áo Hằng xoa khắp cơ thể mịn màng của em ấy

- Trời ạ sao em cứng đầu thế hả , anh thua được chưa hả .

Nó bật dậy buông Hằng ra nói thất vọng vì nó cố tỉnh cởi cả cúc quần và kéo khoá quần bò của hằng ra rồi sờ xuống dưới mà Hằng vẫn ôm hôn nó chả có vẻ gì ko cho nó hết cả . Hết cách nó đành thú thật

- Hihi em tưởng anh sẽ làm luôn cơ mà anh cũng giỏi nhỉ dám cởi của em hứ . Em quá hiu anh mà . Hằng cười tươi nằm nhìn nó

- Chị giỏi thật em cũng thua rồi . Trang cười nói lắc đầu ngồi cạnh

- Chị đâu có ngốc như mấy ng kia đâu em . Hằng tự hào

Nó bỏ chăn ra lấy quần áo mặc lại , Trang thì lấy quần áo vào nhà tắm để mặc khi cuốn cái chăn theo

- Nói thật là khi nãy anh làm em muốn đó . Hằng ôm sau nó thì thầm

- Dê thế cô , bit tôi giả vờ rồi còn ham . Nó cười

- Hi nhưng tại anh làm em thế em bit đâu đc . Anh là ng em yêu mà hihi

- Em thông minh thật đấy , chắc do em quá lạnh lùng lên ko như mn phải ko hằng ?

- Chắc vậy đấy hihi . Thôi bjo thì anh kể chuyện gì mà phải bày trò ra đi em mun biết rồi .

- Ừ nhưng với một điều kiện

- Ko đc cho những ng kia bit chứ gì em điên đâu chứ . Em đủ cho anh tin rồi hả

- Ừ anh tin em .

Sau đó nó ngồi giường vừa hút thuốc vừa kể lại toàn bộ việc nó bị bệnh cho Hằng nghe . Trang ngồi cạnh cũng im lặng nghe một lần nữa .

- Vậy anh ... sẽ chết ư ? Hằng kêu sợ hãi ko còn bình tĩnh nữa

- Có thể vậy . Nó buồn bã

- Nhưng nếu mổ anh còn 20% mà nhưng nó quá nhỏ .

- Ừ , có thể sẽ chết lúc mổ . Mà ko mổ thì sớm muộn anh sẽ bị mù vì khối u chèn vào dây thần kinh thị giác của anh .

- Thế anh quyết định thế nào ? Hằng nhìn nó lo lắng

- Ko mổ ko gì cả . Anh ko mun ai biết và có thể trc khi mù anh sẽ về quê với bố mẹ hazzz . 100 triệu là số tiền quá lớn với bố mẹ anh cả đời cũng ko có nổi . Mà mổ thì .... anh ko muốn phiêu lưu , ko mun ra đi sớm thế này . Nó tiếp tục rít thuốc

- Vì thế mà anh ấy quyết định nhờ em diễn vở kịch này cho các chị rời xa anh ấy để anh ấy sống một mình của kẻ mù loà đấy chị . Trang buồn nhìn nó nói

- Thế tại sao em lại đồng ý giúo anh ấy ? Có phải em yêu anh M ko trang ? Hăng nhìn trang hỏi

- Vâng , em yêu anh M . Yêu rất nhiều chị ạ . Trang nhìn nó và tỏ tình với nó luôn thông qua hằng .

Nó cũng ko ngạc nhiên gì cả vì đã bit từ trc rồi lên mới nhờ em ấy giúp

- Anh ngốc lắm M ạ . Hắng buồn bã ôm nó nói

- Anh ko mun các em vì anh mà đau lòng . Nó ôm hằng mà nc mắt lại chảy xuống . Nó đang đau lòng , rất đau lòng khi làm những ng kia rời xa nó

- Hức đừng khóc mà anh , còn em đây anh sẽ ko một mình đâu hức M ngố huhu . Hằng ôm chặt nó rồi khóc lên

Nó và Hằng ôm nhau khóc còn trang ngồi bên cạnh cũng khóc . Ba ng cùng khóc , trời đã bắt đầu có những hạt mưa nhỏ rồi to dần lên . Hình như ông trời cũng xót thương cho số phận của nó thì phải .

Sau đó nó cùng hằng gọi taxi rồi đưa trang về tận nhà xong hằng theo nó về xóm trọ chứ ko về nhà chị . Về tới phòng thì mấy túi đựng tất cả quần áo giầy dép sách vở , và đồ cá nhân của nó đã đc để trong phòng vì khi đưa trang về nó ko khoá cửa chỉ cài chốt thôi .

- Chắc mn mang cho anh . Hằng nhìn nó nói

- Ừ còn ai ở đây hazz , từ bjo họ hận anh mất rồi em ạ . Nhất là Na với LA , hai ng chắc ko bjo tha thứ cho anh đâu nhỉ . Nó ngồi lại hút thuốc

- Anh hút ít thôi đã ốm còn hút lz anh .

- Kệ anh , ko có nó anh thấy buồn bực lắm

- Từ bjo anh sẽ có em mà . Hằng ôm nó thì thầm

- Em đừng như vậy hằng ạ . Anh sẽ thành mù loà hoặc chết em sao còn mun cạnh anh chứ . Cứ rời xa anh đi anh ko trách em đâu

- Ko , em ko để anh mù hay chết đâu . Em sẽ tìm mọi cách chữa cho anh . 100 triệu với em nó ko quá lớn em sẽ nghĩ cách xin bố mẹ với vay mn là đc thôi . Nhưng mà mổ mà tỉ lệ thấp vậy em lo lắm anh ạ

- Anh ko muốn , anh quyết rồi . Anh ko chữa mổ gì cả . Anh sẽ về quê với bố mẹ . Đêm nay anh cho em bên anh coi như anh thay lời xin lỗi . Từ mai anh ko muốn thấy em ở đây nữa hãy quên anh đi

- Anh nói gì thế hả , nếu anh đuổi em nữa em sẽ nói sự thật cho chị quỳnh và mấy ng kia biết .

- Em điên à anh cấm em

- Thế thì ko đc đuổi em bit ko , dù anh thế nào em cũng bên anh ko xa anh đâu . Em ko thể chịu nổi khi nghĩ anh sẽ đau ốm mù loà mà một mình . Hằng lại khóc ôm chặt nó . Bjo cô ấy ko còn vẻ gì lạnh như băng nữa mà rất dịu dàng . Một cô gái đẹp khó bảo mà hazz

- Sao em phải khổ vậy hả Hằng . Vì anh thế có đáng ko ? Em là một tiểu thư đâu thiếu ng tốt lại giàu có yêu em đâu vì thằng như anh mà vất bỏ tất cả như thế thật khổ quá

- Em chấp nhận hết chỉ cần bên anh , ng em yêu suốt cuộc đời này . Nhưng em bit anh đang rất đau lòng khi xa Na và LA phải ko

- Ừ cả mn nữa , nhưng thôi họ sẽ dần mà quên anh thôi

- Em ko nghĩ mn sẽ quên đâu chắc chắn mn sẽ tìm anh và muốn hỏi anh về chuyện tối nay .

- Hazz kệ họ anh quyết rồi mà . Thôi giúp anh dọn các thứ ra như cũ rồi cho quần áo vào tủ nữa . Từ mai lại sống ở đây rồi

- Em sẽ bảo bố mẹ là ăn ngủ nhà chị quỳnh để đc ở đây với anh hi

- Bố mẹ em cho à mà nói thế ?

- Anh yên tâm họ cũng đâu khó đâu . Hôm trc anh tới nhà chị quỳnh ở em cũng định tới cho vui rồi nhưng nghĩ thế nào lại thôi . Bjo thì em sẽ ở đây với anh lun hihi . Anh bjo đã là của em rồi

- Ôi zời em ngố quá . Sướng ko mun đi muốn khổ . Mà anh đâu có nói thuộc về em nhỉ em ở đây kệ em thôi anh có osin cao cấp nấu ăn giặt giũ cho hehe

- Ko phải óin nha mà ....

Đang nói hằng tự nhiên đỏ mặt cười mỉm im lặng

- Là gì cơ ?

- Là ... vk của anh cơ . Hằng nói thỏ thẻ ôm nó khuôn mặt khẽ đỏ lên thẹn thùng

- Đáng ko em .

- Vì anh thì cái gì cũng đáng hết

- Ngố hơn anh

- Ngố mới có anh chứ hihi

Nó hôn em thật ngọt rồi nó dọn dẹp kê lại mọi thứ như cũ từ bếp ga bát đũa xoong nồi . Hằng giúp nó treo hết quần áo vào tủ . Giày dép nhiu quá nó bọc vào túi bóng cất luôn vào tủ chỉ bỏ ra hai đôi màu trắng để đi thôi . Nó cũng ko nghĩ nó bjo nhiu quần áo dày dép vậy , những thứ trc đây nó mơ còn ko thấy .


Chap 28

Dọn dẹp cái phòng của nó xong cũng hơn 10h đêm rồi

- Chị lun tốt với anh . Nó bjo mới nhìn chỗ tiền chị để lại cho nó

- Anh cũng đã rất vất vả mà , à anh này anh chưa có thuốc uống phải ko ? Hằng hỏi nó

- Ừ anh ko lấy , mà mai em về nhà chị vào phòng LA dưới gầm tủ quần áo anh dấu tờ xét nghiệm khối u dưới đấy em mang về đây cho anh nhé

- Vâng , anh dấu kĩ vậy thì ai bit đc chứ

- Đề phòng thôi mà . Này , tí đi ngủ lấy quần áo cộc anh mà mặc định ngủ với cái bộ bó sát này à . Nó đưa cho hằng quần áo cộ của nó

- Anh cũng tâm lý ghê nhỉ hihi

Hằng cầm đi vào nhà tắm thay luôn cho thoải mái . Chiếc quần đùi và áo cộc nhìn Hằng lạ hẳn đi . Trắng lại xinh nữa

- Đẹp ko anh hihi . Hằng quay một vòng hỏi nó

- Đẹp , em xinh rồi mặc gì chả đẹp chứ . Mà vừa tối anh xin lỗi chuyện chạm vào em nhé anh ko cố ý đâu

- Hứ cố tình làm để em sợ chứ gì , còn lâu nhá em quá hiu anh mà

- Ừ vậy tốt . Nó mệt mỏi nằm gác tay lên trán

Hằng ra tắt đèn điện đi căn phòng tối đen rồi đóng cửa lên ôm nó

- Nếu bjo anh muốn em cũng cho anh mà . Em yêu anh nhiều lắm

Nó ko trả lời , gối tay cho hằng rồi ôm em ấy vào lòng . Mùi thơm từ cơ thể hằng làm nó thật thoải mái . Số nó quá may mắn khi luôn có những cô gái xinh đẹp bên nó

- Anh bjo bệnh như vậy anh ko muốn thêm ai khổ nữa em hiu ko đừng bjo nói vậy nữa . Dù anh nói thật anh đã quen với việc quan hệ với Na và LA hàng đêm thì bjo anh cũng rất mun với em . Nhưng anh ko thể , vì thế khi bên anh em chỉ cần ôm anh thế này là đc rồi cho anh ko cảm thấy cô đơn . Anh cũng yêu em

- Vâng em hiu , anh cũng đừng bi quan nhé chúng ta từ từ nghĩ cách chữa cho anh . Em nghe nói ko mổ cũng đc vẫn uống thuốc cho tan khối u mà anh .

- Bác sỹ nói nếu ko mổ thì anh sẽ mù là chắc chắn . Mà u lành thì chết đc đâu mà lo

- Đừng có nói vậy anh , bệnh đấy cũng rất nguy hiểm đấy phải chữa . Mai em đưa anh đi mua thuốc uống

- Ko cần , tốn kém ra .

- Tốn cũng phải mua em ko nói nhiều đâu . Hằng kiên quyết

- Ừ sao cũng đc , anh mệt quá rồi mình ngủ đi em .

- Vâng anh ngủ ngon ạ

- Ừ em cũng vậy .

Mệt mỏi làm nó ngủ cho nhanh hơn và rất say . Ko còn ai bên nó nữa thì bjo vẫn có hằng , nếu ko có hằng nó sẽ buồn chết mất . Lòng nó tự nhủ cảm ơn em đã bên nó lúc này .

Sáng hôm sau cả hai dậy sớm , hằng ra mua đồ cho cả hai ăn sáng rồi lên trường học . Chiếc xe của LA vẫn ở phòng nó lên lúc sáng nó bảo Hằng lấy xe ấy về đi học trưa qua nhà LA thì trả luôn cho em ấy nó ko mun nhìn thấy xe đó . Nó lấy xe của hằng đi học

Lên lớp thì LA cùng PA ko thèm nhìn nó lấy một lần . Nó hiu nó đáng bị như vậy lên tự động ngồi cùng thằng Tú ở dãy bên kia tránh họ ra

- Bọn ông lại có chuyện gì hả M ? Thằng tú hỏi

- Chả sao cả , chấm hết rồi .

- Gì ? Là sao nói đi

- Là tôi và tất cả họ hết rồi ông điếc à . Đừng làm phiền tôi nữa . Nó bực tức quát to lên ngay trong giờ học làm cả giáo viên cũng nhìn nó

Sau vài câu xin lỗi giáo viên thì cũng xong nó nằm luôn ko còn tâm trạng học nữa . Thằng tú thì sợ nó luôn ko dám hỏi gì thêm nữa . Tan học nó đi về phòng thì thấy Na đã ở trong phòng ngồi chờ nó . Na cũng còn chìa khoá lúc trc của hai đứa lên vào đc . Thấy nó về em ấy đứng dậy lau nc mắt nhìn nó buồn tủi

- Cô còn về đây làm gì , hôm qua tôi nói rõ rồi cơ mà . Nó cố gắng lạnh lùng nhất có thể

- Hức ck hok phải ng như thế , ck nói hok phải đi vk sẽ tha thứ cho ck hức . Na cầm tay nó nói trong nc mắt

Lòng nó quặn lại vì đau khi em như vậy

- Cô bị thần kinh hả , tôi chán cô lắm rồi cô ... cút đi tôi ko mun nhìn thấy cô đâu

- Tại sao ck lại chán ghét vk vậy tại sao huhu ... vk có làm gì sai thì ck cứ mắng chửi vk nhưng đừng có đuổi vk mà huhu

- Cô điên mẹ rồi đấy , sao mặt cô dày vậy ko bit xấu hổ à đuổi còn ko đi . Hay cô muốn ngủ cùng tôi nữa , muốn thì cởi quần áo ra tôi cho cô lần cuối . Nó châm thuốc hút rồi nhếch miệng cười

- Chát

- Đồ khốn nạn .

Nó bị PA từ sau đi lên tát nó rồi chửi . Cái tát thứ hai nó nhận từ các em , những ng nó yêu . Nó nhìn LA và PA đang đứng cạnh Na

- Na , cậu ko phải vì cái loại ng này mà hạ bản thân như vậy . Chúng ta đi thôi . PA nói

- Tôi muốn hôm nay nc với anh một lần nữa để anh có cơ hội giải thích vậy mà nghe đc những lời đốn mạt anh nói với Na . Từ bjo tôi thề ko bjo mun nhìn cái mặt anh nữa . LA căm hận nhìn nó

Hai ng họ đưa Na đi luôn . Họ đi khỏi phòng điếu thuốc trên mồm nó cũng rơi xuống . Cả ng nó run lên rồi nó lại khóc . Nó đau lòng lắm

- Cứ khóc đi anh có em đây rồi . Khổ cho anh quá

Hằng ôm nó từ sau vòng tay lên ngực nó dựa vào cái lưng gầy của nó và cô ấy cũng lặng lẽ khóc theo nó

Rất lâu sau cả hai đi rửa mặt rồi cùng nấu ăn vì hằng mua đồ về

- Em thấy hết rồi từ bjo vậy ? Nó hỏi

- Từ khi anh nc vs na em cùng LA và PA đã đứng ngoài cửa rồi

- Ừ , hôm nay em về sớm à mà đã sang đây

- Vâng em điểm danh xong hơn 10h thì về trả xe cho chị rồi sang nhà chị lấy tờ xét nghiệm cho anh em để trong túi xách đấy anh cất đi . Em cũng về nhà mang vài bộ quần áo sang đây nữa

- Vài bộ á anh nghĩ em mang vài chục bộ thì có . Nó cười nhìn hai cái túi du lịch to đùng của Hằng

- Hihi em mang chưa đc một nửa quần áo của em đâu .

- Em mang hết chắc ko có chỗ treo nhỉ haha

- Hihi thì mua thêm tủ lo gì

- À mà em ở cùng anh thế này mấy ng kia bit đc thì em bị họ ghét đấy

- Kệ họ em ko sợ , ko để họ bit cũng có sao đâu hihi

- Ừ thôi nấu đi em anh đói rồi .

- Vâng , à em mua thuốc uống cho anh trong túi đấy . Mỗi ngày anh uônhs một liều thôi nó sẽ giúp anh kìm hãm khối u phát triển và hạn chế những lúc anh bị chóng mặt mờ mắt

- Vậy à , em mua hết bnhiu ?

- Anh hỏi lz ?

- Anh trả .

- Thôi trả gì anh hâm à , anh giữ tiền mà lo việc của anh đi . Hằng lườm nó

- Hazz em khổ vậy đáng ko

- Lại hỏi thế , đáng đc chưa . Anh ko đc nói thế nữa

- Hì ờ bit rồi , em giống vk anh quá rồi đấy haha

- Hihi thế anh cưới em đi em bảo bố mẹ cho cưới luôn hihi . Hằng cười tít mắt

- Em đùa à đang học bố mẹ em cho cưới à , mà nhà anh nghèo sao xứng vs em

- Chuyện đấy anh ko cần lo . Em đã quyết thì bố mẹ em luôn bit sự chọn lựa của em ko bjo sai . Nhà anh nghèo nhưng sau này anh chắc gì sẽ nghèo ngố hihi

- Sau này à , anh có sau này sao

- Hic em xin lỗi anh đừng nghĩ nữa sẽ khỏi bệnh mà . Hằng ôm nó nói

- Hazz thôi em nấu cơm đi

Nó để em nấu cơm còn nó lấy tờ xét nghiệm mang cất đi . Buồn , nó lại mang sáo ra thổi cho buồn hơn .

- Anh có định nói chuyện anh bị bệnh cho bố mẹ bit ko ? Hằng hỏi trong lúc ăn

- Anh định ko nói , nói thì bố mẹ sẽ lo lắm lại lên đây ngay cho xem . Mà nói thì làm khổ bố mẹ chạy vạy vay mượn tiền chữa cho anh . Anh ko mun vậy

- Hôm nay em có hổ bác sỹ về bệnh của anh , bác sỹ nói tỉ lệ ca mổ 20% cũng ko phải ít đâu nhiu ng đã khỏi dù tỉ lệ còn ít hơn ấy anh ạ

- Và cũng nhiu ng chết lúc mổ dù tỉ lệ cao hơn phải ko . Nó mỉm cười nhìn em

- Thôi mà anh , nếu ko mổ anh sẽ mù đó . Cả đời anh sẽ sống vậy thì bố mẹ rồi em sẽ còn khổ hơn anh hiu ko

Nó nghe em nói mà mặn đắng miệng , nó bit nếu nó mù thì bố mẹ nó sẽ là ng khổ nhất khi nuôi nó . Lớn rồi mà bị mù ko ai khổ bằng bố mẹ nó cả

- Mai học xong chiều anh về quê , nghỉ thứ bảy chủ nhật . Nó nói sau một lúc im lặng

- Em về nữa , anh định nói cho bố mẹ bit ạ ?

- Chắc là ko .

- Vâng thế mai ăn cơm xong mình về anh nhé

- Ừ .

Ăn cơm xong nó đc hằng lấy thuốc cho uống rồi cả hai nằm ôm nhau nc . Mệt làm cả hai ngủ lúc nào ko biết nữa

Tối đến nó cùng hằng đi chợ về nấu ăn xong tắm rửa . Nó thì quần ngố cởi trần cho mát ngồi hút thuốc . Hằng thì sooc ngắn áo cộc , sao con gái cứ thích mặc thế nhỉ .

Và nó bất ngờ ngỡ ngàng trong khi hằng đang nấu ăn thì chị xuất hiện ở cửa .

- Chị vào đc ko nhok , hằng ở đây à em thảo nào mấy đứa ko gọi em đc . Chị cười cười như bt nói

- Thì chị vào rồi còn hỏi lz nữa . Nó mỉm cười nhìn chị

- Hihi kệ chị quen rồi . Chị ngồi cạnh nó trên giường

- Sao chị tới đây ? Nó hỏi

- Chị thích thì tới thôi hihi

- Hôm qua có ng kêu em ko cần làm nữa tưởng cũng ko mun thấy mặt em cơ mà .

- Hihi chị nhớ anh chứ sao chị nhỉ . Hằng cười nói

- Em ko còn là thằng nhok ngây ngô trc đây chị vẫn yêu em à . Em hơi ngạc nhiên khi chị ở đây đấy . Nó vừa đốt thuốc vừa cười

- Thế sao hằng ở đây ? Chị hỏi hằng

- Ơ em ... thì em mun thì ở thôi . Hằng bí ko có lý do nói bừa

- Chị đâu có ngốc chứ . Nói thật lúc tới đây chị chỉ nghĩ sẽ thăm nhok lần cuối thôi nhưng nhìn hằng ở đây chị nghĩ khác rồi . Em ở luôn với M phải ko hằng ?

- Em tới ăn cùng thôi . Hằng chối

- Ăn cùng sao quần áo em phơi ngoài kia . Trong tủ chắc chắn có chị ko cần xem cũng bit . Mà theo chị hiu về em thì em cực kỳ ghét lũ con trai lăng nhăng . Thế mà nhok M như vậy em lại ở cùng , nói lý do khác đi nào nhok . Chị bjo nghi ngờ chuyện hôm qua của em với cái trang ko phải thật đúng ko ? Chị nghiêm nghị nhìn nó và hằng nói như thám tử vậy làm nó và hằng nhìn nhau đơ ra . Chị bt như trẻ con thế mà thông minh quá , nhìn rồi suy luận ra đã đoán đc vấn đề rồi

- Em chả có gì để nói cả , chị nghĩ sao thì nghĩ . Nó lắc đầu quay đi

- Chả lẽ chị mà nhok cũng ko nói đc nhok đang dấu chuyện gì à . Nhok có coi chị là chị như nhok nói ko đấy

- Thế chị đâu coi em là em chị . Nó trừng mắt nhìn chị

- Ừ chị yêu nhok , nhưng chị sẽ để tc đó dần thành tc chị em như nhok muốn .

- Tuỳ chị

- Hằng , em đã bit gì rồi mới ở đây với M phải ko . Nói chị biết đi

- Em có bit gì đâu mà nói . Hằng dùng vẻ mặt lạnh lùng hàng ngày

- Em với M ko nói thì chị gọi bảo mấy đứa kia là bọn em đóng kịch . Tìm trang hỏi bit thôi

- Chị khỏi doạ đi , mun cứ việc . Nó nhếch môi cười đểu

- Ơ .... thôi mà chị xin lỗi , chị hiu nhok là con ng thế nào ko bjo là ng như tối qua . Nói cho chị bit đi mà nhok . Chị doạ ko đc chuyển sang bám vào nó năn nỉ

- Chị giống hệt mấy ng kia cứng đầu dai như đỉa vậy . Em thế nào ko cần chị phải hiu chị về đi . Nó bực mình lên quát to

- Chị ko về .

- Tuỳ

Nó đi sang phòng anh thanh chị hoa ngồi chơi kệ chị ngồi đó khóc . Nó ko mun thấy chị như vậy nhưng nó ko thể nói ra .

- Ăn cơm chưa em ngồi ăn với anh chị lun đi . Anh chị mời nó

- Thôi anh chị cứ ăn đi em ngồi chơi tí về ăn sau hằng đang nấu rồi ạ . Cho em ngồi chút là đc rồi ạ

- M này chị ko lên tò mò cuộc sống riêng của em nhưng hình như em khác trc phải ko . Chị hoa hỏi

- Em vẫn vậy thôi . Nó buồn bã

- Chuyện tối qua của bọn em chị cũng nghe hết rồi chị ko tin em như vậy đâu . Em có lý do gì phải ko M

- Em ko nói đc chị đừng hỏi . Anh chị ăn cơm đi em về đây , hôm nào ae mình uống nhé anh , em bjo thèm rượu hì

- Haha ok lúc nào cũng đc

- Vâng em về đây ạ

- M này . Chị hoa gọi khi nó ra cửa

- Dù có thế nào em cũng đừng bjo quên bọn chị nhé . Em như ng em các chị ở đây đấy

- Vâng em nhớ mà hì thôi em về ạ

Nó vui hơn chút khi vẫn còn anh chị tin tưởng và yêu quý nó . Trở lại phòng chị quỳnh vẫn đang thút thít khóc hằng ngồi cạnh dỗ

- Em nấu cho xong đi rồi ăn cơm , chị đừng khóc nữa em xin lỗi . Em quý chị lắm ko bjo em quên cũng như ko mun chị buồn hay khóc vì em đâu . Nín đi

Nó ôm chị vào lòng buồn bã nói , chị gục mặt vào ngực nó khóc to như chưa bjo đc khóc xong còn đánh nó nữa

- Huhu nhok ác lắm có bit ko huhu ... nhok ác lắm ....

- Ừ

-.........

Nó để cho chị đánh mắng nó tới khi chán thì thôi rồi chị buông nó ra đi vào nhà tắm rửa mặt

- Khóc sướng ko , ướt hết áo em rồi . Nó cười đùa trêu chị

- Nhok có mặc áo đâu kêu ướt hết chứ . Chị bĩu mỗi nhưng nụ cười đã trở lại

- Thì ướt ng em hehe

- Ghét nhok rồi . Chị dỗi quay đi như con nít

- Ờ thế về đi

- Ko về lz đc chị hứ

- Haha ko về thì ăn cơm đê em đói quá rồi

- Hi chị ăn nữa , đói hoa mắt rùi , hằng nấu ngon quá

- Tưởng dỗi mà haha

- Xí chị nc vs hằng chứ vs nhok đâu .

Hằng cứ khúc khích cười nhìn nó và chị trêu nhau . Bữa cơm dọn ra , hằng nấu toàn món ngon , có lẽ vì lo nó bệnh lên bjo em ấy ko nấu như bt chút nào

- Em nghĩ anh nói cho chị bit bệnh của anh cũng đc anh ạ . Ko cần dấu chị đâu chị sẽ ko nói gì cho mn bit đâu . Hằng tự nhiên nói trong lúc bắt đầu ăn

- Cái gì ? Nhok bị bệnh gì ? Chị giật mình buông rơi miếng thịt vừa gắp nhìn nó

- Em ko bit giữ mồm à hừ . Nó thở dài nhìn hằng trách

- Nhok nói đi nhok bị làm sao đừng dấu chị nữa . Chị dục nó ko bình tĩnh nữa

- Anh nói đi , chị thừa khả năng giúp đc anh chuyện tiền phẫu thuật mà . Hằng nói

- Phẫu thuật gì ? Rốt cuộc nhok làm sao nói nhanh đi

- Em .... sắp mù rồi chị ạ . Cũng có thể chết . Nó nhìn chị khẽ cười , nụ cười chua chát

Chị trợn mắt tái mặt lại rồi nó chậm rãi vừa ăn vừa kể cho chị nghe bệnh tình nó

Chị ko ăn một tí gì vừa nghe vừa khóc nhìn nó ánh mắt thương hại bit bao

- Hức vì thế mà nhok lừa mn à nhok ngố hức hức ngố vậy sao bảo chị từ đầu mà dấu lz hức . Chị ôm nó mà khóc

- Em ko mun chị lo vì em bit sẽ thế này mà . Nó vui hơn đc chút khi chị cũng bit

Bữa ăn gián đoạn vì nó phải dỗ chị lần nữa . Chị thương nó khóc nhiều lắm . Trách nó cũng nhiều nữa

- Chị sẽ tìm cách chữa cho nhok khỏi bệnh nhok ko đc bi quan đâu đấy .

- Hì chữa sao đc mà chữa , mổ thì chết thà sống nốt quãng đời còn lại trong mù loà cũng đc . Nhưng mù rồi lại làm khổ bố mẹ lên thà chết vẫn hơn . Nó cười chán

- Ko đc nói thế , nhok sẽ khỏi mà . Chị bịt miệng nó

- Hazzz thôi ăn đi , mà em cấm chị nói cho mn bit . Cả em nữa hằng , ko đc anh cho phép đã láu táu hừ

- Em nghĩ cho anh thôi mà . Hằng phụng phịu xị mặt ra

- Nghĩ cái gì anh ghét nhất ko nghe lời . Lần sau còn thế anh đuổi em đi đấy bit chưa

- Dạ em ko dám nữa hic

- Thôi nhok đừng mắng hằng nữa , chị hứa ko nói cho bất kì ai đâu . Nhok phải cho chị tới đây hàng ngày đấy nhé

- Thì em cấm chị đâu

- Ừ hi , mà khổ thân nhok quá bị mấy đứa giận oan còn bị LA đánh nữa . Bọn nó hận nhok lắm đấy

- Em bit hazz , sao cũng đc với dm bjo họ tránh xa càng tốt . Mà chị với hằng đi nốt còn tốt hơn . Nó cười nói

Chị với hằng lại mắng nó kêu đuổi cũng ko đi làm nó bun cười mãi .


Chap 29.1

- Kệ anh , anh mun uống em nói ít thôi . Nó trừng mắt nói nhỏ vì sợ thằng tú nghi ngờ gì

- Này M ông kêu chấm hết tất cả sao có hằng với chị ở đây thế hehe .

- Hai ng này mặt dày tôi đuổi ko đc . Nó cười đùa bị chị với hằng nhéo cho tím cả hông

Công nhận trời lành lạnh mà uống rượu thịt chó thì ngon quá rồi . Chị với hằng cũng nhâm nhi chứ ko uống nhiu chỉ một chén nhấm môi cả bữa cho ngon thôi . Nó với thằng tú thì chiến sạch cả hai chai vodka mua ngoài kia . Phê , choáng may ko nôn . Hai thằng nó lăn ra ngủ như chết luôn tại giường .

Chiều tối nó cùng thằng tú đc Hằng gọi dậy .

- Chị đâu em ? Nó hỏi

- Còn hỏi hứ . Anh với tú ngủ đây em với chị phải khoá cửa ra quán chị luôn . Về mà hai ng còn chưa dậy nữa

- Hì ờ xin lỗi em lâu uống thế vui mà .

Nó nhe răng cười chứ cho nguội cái giận của hằng . Em cũng chỉ mắng có vài câu thôi . Thằng tú sau khi vs rửa mặt cũng đi về

- Anh đi tắm đi cho mát em nấu cơm . Hằng vừa nói vừa dọn đồ nấu nướng

Nó ôm hằng thật tình cảm và hôn dài . Hằng thích đc vậy lắm cười hạnh phúc

- Dạo này anh bit nịnh ghê ha hihi . Hằng quàng hai tay qua vai nó cười mím

- Thì em đẹp mà . Nó ngắm em , quần bò dài , áo sơ mi cá tính . Mái tóc ba màu đỏ trắng đen xen kẽ của hằng thơm thật .

- Em cũng thay đổi rồi bit ko .

- Ơ em thay đổi gì cơ ? Hằng hỏi

- Trc kia em cả ngày nố một câu vậy mà bjo nói suốt ngày đấy thôi .

- Vì anh chứ ai . Hằng dựa vào nó thủ thỉ

- Đáng ko . Nó lại buồn khi nghĩ tương lai

- Đáng , rất đáng . Em yêu anh

Hằng chủ động hôn nó , nó cũng đáp lại em bằng thứ tc nó dánh cho em .

- Anh cũng yêu em .

- Nhiu bằng LA và Na chưa anh ? Hằng hỏi nhỏ nhìn nó mun biết

- Chưa nhưng sắp

- Ngố hihi thôi anh đi tắm đi em nấu cơm đã .

Nó nghe lời hằng mang quần áo đi tắm , cơn say đã gần như mất hết bởi những dòng nc mát xả trên ng nó . Nhưng nó đang rất buồn , nó rất rất nhớ Na và cả LA nữa . Nó muốn đc ôm hai em như trc đây n nó lại dặn lòng lại . Cuộc đời thật trêu ngươi nó quá . Nó cứ ngỡ nó là thằng hạnh phúc nhất thế gian này vậy mà giờ đây nó lại là thằng đau khổ bởi trò đùa số phận . Nó chưa bit nó phải làm gì nữa .

Tắm xong nó mặc chiếc quần bò dài cởi trần cho mát đứng cửa hút thuốc rồi ra hiên nc cùng anh thanh , anh Kiên và anh Sơn . Các anh chị đã đi làm vè lên buổi tối nó mới đc gặp các anh chị . Đang nc cùng ba anh thì trang xuất hiện với bọc hoa quả trên tay

- Hi anh , em xin bữa cơm đc hok . Trang nhí nhảnh cười rồi chào mn

Các anh cười rồi để nó riêng với trang

- Ok thôi , anh với hằng cũng chưa ăn , hằng tắm ko bit xong chưa nữa . Vào phòng đê nhok

- Nhok gì em lớn chứ bé như anh đâu nhok hihi . Em mang ít quả tới ạ

- Ừ mang vào trong nhà đi em

- Dạ

Nó cùng trang đi vào phòng

- Bjo anh nghỉ làm ở quán cafe rồi hả anh ? Trang hỏi

- Ừ em bit rồi còn gì

- Vâng , em bận học hnay mới tới đây đc . Anh bjo đỡ hơn ko anh . Trang nhìn nó quan tâm

- Vẫn vậy thôi em

- Mà anh hút ít thuốc thôi hút nhiều ko tốt đâu anh

- Kệ anh

- Trang tới hả em . Hằng đi ra cười hỏi tay lau tóc bằng khăn bông . Lại chơi đồ ngắn như mọi ngày khoe ng trắng chân dài mình đẹp đây mà

- Hi em chào chị , em tới ăn cơm trực anh chị hihi

Trang cười đùa

- Hoan nghênh hihi . Anh ơi mình dọn cơm ăn lun nhé

- Ừ

Ăn cơm nó ko nói gì nhiều mà chỉ có Hằng và Trang vừa ăn vừa trêu nhau .

Nó nhớ Na và LA da diết ăn ko nổi nữa chỉ đc lưng bát rồi bỏ ra cửa ngồi theo cây sáo . Nó bật bài " vắng một ngày " của châu gia kiệt hát lên rồi ngồi đốt thuốc . Tiếng sáo của nó vang lên bay bổng theo nỗi nhớ

" Mỗt một ngày trôi qua là tôi nhớ

Mỗt một ngày trôi qua là tôi khóc

Nhớ em rất nhiều

Biết đã kô còn

Biết làm sao khi tôi sống cút côi

Vắng một ngày tôi kô cười kô nói

Vắng một ngày như thiên đường che lối

Đã thiêu đốt tình yêu tôi thành tàn tro

Tôi hay khóc lúc nửa đêm nhớ em

Tôi hay nói khi giấc mơ tràn về

Tôi vừa như ngủ vùi trong đêm thâu

Mà tại sao em lại cứ trước mặt tôi

Ngày em đang hạnh phúc cũng là lúc tôi buồn đau

Những kí ức của ngày xưa đau trong tim sẽ nát lòng

Cầu mong em đc yêu như tình tôi dành cho em

Mong là em đc yêu thương

Ngày đôi ta lìa xa cũng là lúc tôi nhận ra

Mới quý giá khi còn nhau nhưng duyên ta đã kô nợ

Để giờ đây phải đau mong ngày trôi qua thật mau

Để ngày sau đc như ai "

Một vòng tay ôm nó qua cổ dựa vào ng nó , nó bit đó là hằng . Hằng hiu nó đang rất nhớ hai ng con gái kia lên đã đến bên nó âm thầm cùng nó . Những giọt nc mắt của nó đc em hứng trong lòng bàn tay ngay dưới cằm nó . Tiếng sáo cứ ngân lên và nỗi nhớ cứ tăng theo trong nó . Trang ngồi khóc trên giường cũng hiu đc nó đang rất cô đơn khi nghe tiếng sáo và bài hát đó

Ba con ng cùng khóc , mỗi ng một suy nghĩ nhưng cùng chung một tâm trạng đó là buồn .

Đêm đó trang về nhà chỉ còn nó và hằng , dù hằng đã ko mun nó thức đêm như mọi ngày lên cố ôm chặt nó nhưng sau khi em ngủ say nó lại nhẹ nhành đắp chăn cho em rồi dậy ra ngoài hiên ngồi bật nhạc thật nhỏ chỉ mình nó nghe và đốt cháy cổ vì khói thuốc cho tới khi nó phát bệnh trong cơn đau đầu kinh hoàng và nó gục xuống ngất đi , nc mắt nó vẫn chảy và nó vẫn còn


Chap 29.2

Vẫn chảy và nó vẫn còn muốn gọi tên hai ng con gái nó rất yêu thương trong cơn mê man

.....................................

Nó tỉnh lại là trong một căn phòng lạ hoắc ko thân quen mà toàn mùi thuốc . Sau vài giây định thần nó mới để ý một người con gái có mái tóc ba màu đang ngồi ghế nằm gục đầu xuống cạnh người nó ngủ . Nó nhìn cơ thể nó có dây truyền nước kim cắm vào tay thì bit đây là bệnh viện rồi . Nhưng sao nó ở đây nhỉ , quần áo nó đang mặc cũng là quần áo bệnh nhân nữa @@ chả bit ai thay cho nó ko biết hic

Nó thấy mỏi người lên gắng gượng ngồi dậy dựa vào thành giường thì hằng tỉnh lại . Thấy nó nhìn em cười thì em dụi mắt

- Ơ anh tỉnh rồi hả .

- Ừ , sao anh lại ở đây hả em ? Nó hỏi

- Còn sao nữa hả , anh ko nghe lời em gì hết . Bảo ngủ cho khoẻ ko nghe còn lừa em ngủ rồi chạy ra sân ngất ngoài đó may mà em thức dậy ko thấy anh đâu ra thì thấy anh nằm đấy em sợ quá gọi các anh chị dậy đưa anh vào đây . Hằng tuôn một tràng dài ra mắng nó . Nhìn em thiếu ngủ nó thương lắm

- Cả đêm em thức trông anh phải ko ? Nó mỉm cười vuốt nhẹ mái tóc em

- Vâng . Em thấy nó nhẹ nhàng thế lên cũng dịu dàng ngay

- Anh xin lỗi

- Em hiu mà , hay em gọi cho Na với LA cho anh nhé

- Đừng , anh sẽ chịu đc . Mà mấy giờ rồi em .

- Mới 9h sáng thôi anh

- Ừ em lấy quần áo anh cho anh thay rồi bảo bác sỹ cho anh ra viện . Anh tự bit mình ra sao chỉ mệt chút thôi

- Chuý cái gì anh có bit hôm qua anh sốt mê sảng cả đêm ko . Nếu em ko bit thì ko khéo bjo anh đã chẳng ngồi đây đâu hic . Bệnh bắt đầu nặng rồi anh ạ . Hằng nói như mếu nhìn nó hai mắt rưng rưng sắp khóc

- Anh ơi hay là anh phẫu thuật đi anh , chứ thế này em sợ lắm hức . Nếu anh làm sao em cũng ko sống nổi đâu anh hức .. Hằng ôm nó khóc năn nỉ

- Nếu anh chết lúc mổ thì sao ?

- Em sẽ đi theo anh em hứa là như vậy .

- Trời , em điên hả yêu anh quá hoá ngố à hì hì

- Em nói thật ko đìa đâu mà , ko mổ anh cũng nguy hiểm lắm anh ạ

- Ko tới nỗi thế đâu , anh thấy mình khoẻ rồi em mang quần áo đây anh thay mình ra viện

- Ko , anh yếu lắm còn sốt nữa

- Anh mun ra . Nó lừ em rồi rút phụt cái kim truyền nc khỏi tay trong ánh mắt ngỡ ngàng của Hằng

- Quần áo . Nó nói cáu lên

Hằng đánh ra lấy quần áo cho nó vào nhà vệ sunh thay ra còn hằng đi xin nó xuất viện

Ông bác sỹ ko cho ra nó nổi cáu bảo ông đi mà nằm rồi đi thẳng kệ ông ta lắc đầu ngán cái thằng ngang như cua là nó

- Ơ chị ?

Nó cùng hằng vừa ra tới cầu thang thì chị xách bọc đồ đi tới

- Ơ nhok đi đâu ? Đang sốt cơ mà ? Chị ngơ ngác

- Em khổ rồi về phòng thôi . Nó cười nhẹ rồi đi qua chị lun kệ chị với Hằng đi sau rủ rỉ nc với nhau

Nó về phòng nằm nghe nhạc còn thoải mái hơn nhiều , chị với hằng lắc đầu với nhau ngồi nhìn nó ăn cháo uống thuốc . Nó bit nó đã yếu đi rồi , cơ thể nó sao nó ko bit . Nó sợ nếu nằm đó nó sẽ ko thể trở ra nữa . Nó sợ cảm giác đó lên nó quyết ra chứ ko đời nào ở viện .

- Đêm qua nhok sao ngất vậy ? Chị hỏi

- Em ko biết , tự nhiên đau đầu chóng mặt rồi ko bit gì nữa cả .

- Đêm qua nhok mê sản bit gọi tên ai ko ? Bit nói gì ko ?

- Ko .

- Nhok ngố lắm , nhớ hai đứa thế thì nói cho chúng nó quay về đi nhok tự hành hạ mình vậy à

- Kệ em

- Nhok này , nhok có nghĩ sẽ phẫu thuật chưa ? Chị dò hỏi

- Ko bjo .

- Ko phẫu thuật nhok sẽ mù cả đời đấy nhok ko hiu à

- Em sẽ chết trc khi mù hẳn

- Nhok điên hả , nhok bỏ bố mẹ nhok thế à , thế là nhok bất hiếu đấy bit ko . Nhok nỡ bỏ tất cả bọn chị à . Chị mắng nó . Lần đầu chị mắng nó làm nó cũng lạ

- Em ko muốn thành gánh nặng cho bố mẹ em . Số em ngắn em chấp nhận . Em bất hiếu em cũng chịu tội

- Sao nhok vô lý thế , nhok lo cô chú ko có tiền phải ko . Chị có nhok ko phải lo đâu . Nếu nhok đã xác định chết tại sao lại ko thử phẫu thuật đi bit đâu lại thành công

- Tiền của chị chứ ko phải của nhà em . Em ko mun mang nợ , nhà em bit bjo mới trả nổi chị chứ . Thôi em ko mun nói nữa . Hằng , ra kia mua anh bao thuốc luôn đi . Nó lấy tiền đưa hằng

- Anh đừng hút mà hại lắm . Hằng nhăn mặt nói

- Đi hay anh tự đi ?

- Hic em đi anh nằm nghỉ đi

- Ừ cám ơn em

Một ngày thứ bảy mệt mỏi . Nó còn ốm lên cái đầu cứ nặng trĩu xuống cảm giác rất khó chịu . Chị thì nc xong cũng bị đuổi nó ra quán chứ ở đây với nó lz mất time nó cũng chết ngay được đâu .

Tối đó ăn cơm xong thì trang với chị cùng tới một lúc . Nó ko bit bjo sao nó cảm giác như họ lun sợ nó xảy ra chuyện vậy lúc nào cũng hỏi nó thấy sao có đau đầu gì ko làm nó phát cáu lên ko chịu nổi mang cây sáo ra hiên ngồi thổi cho nhẹ đầu . Trong đầu nó bjo lại hiện lên hình ảnh của Na , LA và cả hạnh , yến với PA nữa . Hình như cái gì càng cố quên sẽ càng nhớ hơn thì phải . Nó nhớ những lúc có các em bên cạnh cười đùa vui vẻ biết bao . Vậy mà giờ đây nó một mình ở đây ....

- Đi . Nó vào thay quần đùi ra lấy quần bò mặc và chiếc áo cộc trắng rất đẹp . Thêm đôi giày trắng thể thao nữa nhìn nó đẹp trai đó chứ . Ba ng con gái nhìn nó ko hiu

- Đi đâu anh ? Anh thay quần áo lz vậy ? Hằng hỏi

- Tới quán , thấy nhớ nơi đó . Nó cười

- Nhớ quán hay nhớ người ? Chị cười nhìn nó


Chap 30

- Cả hai .

- Anh ko sợ gặp mấy ng kia họ lại nói gì đó à anh ?

- Ko , em với chị vào lo họ anh với trang ngồi uống nc như khách bt vậy là đủ .

- Uk cũng đc , nhok đi cho khuây khoả chứ ở nhà mãi cũng buồn . Mà nhok đi đc ko để hằng hay chị lai nhé

- Ukm chị lai em cũng đc . Hằng thay quần áo đi định chơi toàn sooc cộc đi à

- Vâng đợi em tí

Ba chiếc xe nối nhau chậm chậm tới quán cafe của chị . Nó cũng ko hiu vì sao nó lại mun tới đó nữa . Có lẽ nó muốn đc nhìn , ừ nhìn một cái gì đã qua .....

- Ơ M , sao đang làm lại nghỉ thế em , hôm nay đi làm lại hả ? Anh Q trông xe thấy nó hỏi ngay

- Ko em tới chơi thôi . Nó mỉm cười

- Mấy đứa em chị trong đó ko Q ? Chị quỳnh hỏi

- Dạ có chị ạ , họ ngồi bàn mọi hôm kia thôi . Anh Q chỉ vào trong

Nó nhìn qua lớp gương thấy cái bàn quen thuộc có LA , Yến , Hạnh và PA đang ngồi . Hình như họ chưa thấy nó tới

- Chị với Hằng vào với họ đi , em đi cùng trang .

- Nếu bọn nó có ra nói gì nhok cố chịu nhé hazz .. Chị nói xong thở dài đi vào . Hằng cũng vậy

- Sợ ko em . Nó trêu Trang

- Ko , anh lo các chị ấy lz em à . Tr tươi cười ôm tay nó

- Họ ko đến nỗi thế n chắc lát họ sẽ ra nói gì đó với chúng ta .

- Em thì ko sao cả chỉ thương anh thôi

- Thôi vào đi ..

Nó đút tay túi quần đi ung dung vào , trang khoác tay nó như các cặp tình nhân khác đi bên cạnh .

- M , sao nghỉ làm mà ko bảo bọn mình vậy ? Mai với hà thấy nó tới thì đi lại nc

- Tại hơi bất ngờ lên mình ko kịp báo xin lỗi nhé .

Nó cười chưa được mấy giây thì hết vui luôn khi mà từ chiếc bàn quen thuộc trên kia là những ánh mắt , những cái nhìn và cả những cái nhếch môi đầy khinh bỉ dành cho nó . Của những ai thì nó dù ko nhìn đc nữa cũng biết những ai đang căm hận nó . Nó vờ như ko thấy họ nói vài câu với hà và mai rồi nó cùng trang ngồi vào chiếc bàn .... ngay cạnh bàn họ do quán chỉ còn mỗi bàn đó khách mới ra còn lại thì hết chỗ . Số đen quá mức , dù nó muốn nhìn lại những ng con gái đó cũng đâu cần ngồi cạnh bàn vậy đâu . Ko còn cách nào khác nó với trang đành ngồi quay lưng lại với họ vậy

- Anh chưa chán em trang ngây thơ này à , sao bảo chơi nhiều nhanh chán .

Nó chưa ngồi ấm chỗ thì Hạnh đi sang dựa tay vào vai nó cười cười nói giọng đầy mỉa mai nó

- Em muốn thế chỗ trang à . Nó cũng đã quen với cách nói đểu lại rồi lên chỉ cười nhạt nói rồi rút thuốc ra châm hút

- Em đâu có ngu như bé trang của anh đâu . Nhìn anh bjo ko còn là ng nhà quê rồi nhỉ , sành điệu đấy

- Hazz , cũng chỉ là quần áo thôi , con ng ra sao mới qtrong em ạ .

- Hạnh về đây . Chị quỳnh gọi rồi ra lôi hạnh về lại chỗ

Nó biết mấy cô nàng còn muốn sang chửi " văn hoá " nó nhưng bị chị quỳnh và Hằng giữ lại lên nén nhịn chứ mắt họ đủ nói lên họ tức ra sao . Nhất là LA , chắc cô ấy còn muốn giết nó nữa chả đùa

- Anh , em thấy hay mình về thôi . Trang nói thầm

- Thôi tới rồi cứ ngồi đi em , sẽ ko còn cơ hội cho anh trở lại đây nữa . Nó buồn bã cúi mặt xuống nói

- Là sao hả anh ?

- Ko có gì cả . Để anh yên lặng đi bé

- Vâng .

Nó lặng người đi trầm ngâm một mình , khi ở phòng nó rất muốn đc gặp họ và bjo đã đạt được ước nguyện đó . Nó vẫn ko hiu vì sao nó chưa vơi buồn nữa .

- Tú này , trước ông nói có thể thuê người học hộ đc phải ko ? Thuê cho tôi một ng đi có thể một hai tuần hoặc lâu hơn . Nó nhắn tin

- Ông đi đâu à mà phải thuê ? Chuyện gì đấy ? Thằng tú gửi lại luôn

- Có chuyện đi xa , giá cả thế nào vậy ?

- Thuê cho ai chứ ông thì cần gì thuê , tôi rủ bọn bạn đếm thế chỗ ông điểm danh rồi phắn là đc thôi ko phải thuê gì cả .

- Uk vậy cũng đc cảm ơn ông . Có kiểm tra gì thì hộ tôi nhé

- Uk mà ko nói tôi biết ông có chuyện gì đc à ?

- Lúc cần thì tôi nói , mà đừng cho ai bit tôi đi xa nhé nhất là LA với PA

- Tôi có lắm mồm đâu mà nói ông ko cần dặn tôi nói ko biết là đc chứ gì

- Uk cảm ơn nhé . Hẹn gặp lại sau

- Ơ ê ê M ông đi luôn à ? Sao gì gấp thế ?

- Uk , thế nhé .

Nó tắt điện thoại đi đút lại vào túi

- Chị . Nó quay lại nhìn chị vẫy tay

- Sao vậy nhok ? Chị đi lại hỏi nhỏ

- Lát gọi xe cho trang về hộ em nhé . Em có việc đi đây đã

- Trang , tí em về sau nhé anh có việc phải đi .

- Ơ anh đi đâu ? Chị và trang cùng tò mò

- À chị lát đưa chìa khoá phòng em cho hằng này bảo đêm em ko về phòng đâu cô ấy ngủ nhà đi nhé

Nó nói thầm với chị đưa chị chìa khoá phòng nó

Nó dụi điếu thuốc đi sau khi cố rít một hơi dài rồi đi luôn ra cửa quán . Nó bắt một ông xe ôm về phòng . Nó đã tìm được những bộ quần áo cũ của nó dưới ngăn tủ trước kia xếp dưới đó trong giấy bóng may chưa vất đi

Nó thay ra tất cả quần áo trên người và mặc lại những bộ quần áo của nó . Nó đút hết quần áo cũ vào cái balo của nó rồi đi con quai hậu quen thuộc đã lâu ko đi . Trong gương bjo nó lại là thằng M ngày xưa - một thằng nhà quê chính gốc . Ko còn thằng M như mấy ngày qua nữa rồi . Nó như nhẹ nhõm thoải mái hơn khi trở về là nó .

Nó đút cây sáo vào balo luôn rồi khoác lên vai ra bập khoá cửa lại . Nó đã quyết định rồi , nó phải xa nơi này


Chap 30.1

Một quyết định vừa mới xuất hiện thì nó làm luôn

Nó đi bộ ra ngoài đường ngồi uống trà đá đợi ông anh Tiến nó tới vì khi nãy nó đã gọi rồi . Ông ấy càu nhàu về gì đêm hôm nhưng nó kêu gấp quá lên ông ấy chắc nghĩ có chuyện gì lên cũng ừ sẽ lai nó về do ông ấy có xe máy mà . Nó định xe ôm về quê nhưng nghĩ đường xa lại gần đêm rồi nó hơi sợ lên đành phiền ông anh dù gì hai ae nó cũng thân nhau lên ko ngại lắm

Hơn 40 phút ông tiến mới tới chỗ nó , sau khi đá nó cái vào mông chửi thêm mấy cái thì nó cũng nhe răng cười nhảy lên yên con waye của ông ấy và hai anh em về quê thẳng tiến . Tính nó anh tiến quá rõ lên chả hỏi nhiu cả hai yên lặng mà đi thôi . Ra khỏi thành phố cái ông ấy trổ tài ma tốc độ phóng vù vù gió rát cả mặt . Đường vắng nữa lên ông ấy cứ như vít hết ga mà đi vậy . Nó run cả ng ôm chặt ông ấy chả dám ngồi như bt nhỡ bay khỏi xe chết là cái chắc . Hai anh em về tới nhà cũng muộn quá rồi làng quê đã ngủ say hết tối om vắng tong teo . Anh tiến vất nó xuống cổng nhà nó rồi về nhà luôn để mai lại lên sớm

Cổng nhà nó đã cài chốt bên trong mà bố mẹ đã đi ngủ cả rồi nó ko muốn làm bố mẹ thức giấc lên .... leo tường vào nhà .

- Gâu gâu ... Ử ử ...

Con kun nhà nó nghe động chạy ra sủa mấy tiếng khi nghe ra giọng nó thì mừng quấn lên quẫy đuôi cho nó xoa đầu . Một nụ cười vui khi trở về nhà và gặp con chó mà nó nuôi từ bé tới lớn như bjo

- Ngoan , tao cũng nhớ mày . Nó cười ôm con chó lên , nặng phết chả đùa thôi lại thả xuống .

Nó xách balo lên đi cùng con chó ra sân giếng cạnh bờ ao . Nó trèo lên cây nhãn và ra nơi nó lun nằm ngủ . Để chiếc balo làm gối nó nằm gác tay trên trán nghĩ ngợi rất nhiu . Nó thấy mệt quá , đau đầu nữa , nó ko mun nghĩ nữa chỉ mun ngủ thôi . Con kun cũng nằm dưới gốc cây ư ử vài tiếng rồi ngủ theo nó . Một giấc ngủ ở nhà thật ấm áp .

- M M ơi .....

Đang ngủ ngon lành nó nghe tiếng của mẹ gọi nó làm nó mơ màng ngồi dậy dụi mắt rồi nhìn xuống dưới gốc cây . Cả bố và mẹ đang nhìn nó , nó trèo xuống luôn

- Về bjo mà lại ngủ trên cây thế con ? Mẹ hỏi nó

- Con về đêm qua hì , bố mẹ ngủ rồi lên con ngủ đây

- Sao về gì mà đêm hôm thế , đc nghỉ à ? Bố hỏi

- Vâng con được nghỉ dài ngày lên con về . Nó cười buồn nói dối bố mẹ

- Sáng dậy nhìn mày mẹ tưởng trộm sợ giật cả mình . Mẹ cười hiền nói

- Mà mấy giờ rồi ạ , con ngủ quên ko dậy sớm đc

- Gần 7h sáng rồi , hôm nay bố mẹ ở nhà tí đi ăn cỗ cưới con đồng niên của bố mày . Vào nhà ăn cơm đi ko đói M , mẹ rang cơm với trứng cho nhé , nhìn mày xanh xao quá gầy nhảng rồi

Mẹ nhìn nó xót xa

- Vâng . Nó nhe răng cười theo bố mẹ vào nhà

Mẹ xuống bếp rang cơm cho nó còn nó đi đánh răng rửa mặt rồi vào nhà ngồi trên phản nc với bố

- Đc nghỉ lâu ko con ? Bố hỏi

- Con đc nghỉ lâu ạ lên về , à bố ơi thời gian con ở nhà bố mẹ đừng cho bất kỳ ai biết nhé . Nhất là ông bà của Na ấy

- Có chuyện gì mà phải dấu ? Có phải xảy ra chuyện gì giữa mày với cái Na ko con ? Bố nheo mắt nhìn nó

- Tại con có tí chuyện với na thôi tóm lại bố mẹ dấu kín chuyện con về là được ạ .

Nó ko mun bố hỏi nhiu lên ngắt chuyện đi xuống bếp cũng dặn mẹ như thế . Mẹ cứ đoán này lọ làm nó phì cười mãi .

- Lần này mày về ko có đứa nào theo về nữa à con . Mẹ đùa nó trong lúc nó ăn ngấu nghiến món cơm rang với trứng tráng và dưa muối

- Ko , con với họ đang có chuyện con chấm dứt tất cả rồi . Mà nhỡ họ có về đây tìm con mẹ nhớ nói con ko về nhé

- Thế rốt cuộc là sao ? Bọn nó tốt như vậy sao con lại chấm dứt ? Hay mày lz chúng nó bỏ trốn về quê phải ko M ? Vãi mẹ @@!!

- Trời , tại .. mà thôi mẹ đừng hỏi con ko mun nói .

Nó trở về đúng bản chất của nó . Ít nói , ghét bị hỏi nhiều. , mẹ quá hiu tính nó lên thôi ko hỏi nữa chỉ nhìn nó ăn như chết đói .

- Ở nhà trông nhà nhé bố mẹ đi ăn cỗ đây .

- Dạ vâng bố mẹ nhớ lấy phần cho con nhoá hehe

- Lớn đầu còn thích phần . Mẹ cười đùa rồi ngồi sau xe bố chở đi

Còn mình nó ở nhà , nó buồn ko bit lz lên lấy đt ra bật nguồn lên do nó tắt từ đêm qua . Tin nhắn của hằng rồi của chị và cả trang . Hầu hết là chúc nó ngủ ngon có hằng thì hỏi nó đi đâu sao ko nói thôi . Nó xem hết rồi lại tắt nguồn và cất điện thoại vào trong balo ko mun dùng . Nó nằm ở phản xem ti vi rồi ngủ nào lúc cũng ko biết nữa . Nó giống khi xưa rồi , cứ ở nhà rảnh ko học là ngủ .

- Tỉnh chưa con ? Mẹ hỏi khi gọi nó dậy lần nữa

- Ơ bố mẹ ăn cỗ về rồi ạ . Nó còn ngái ngủ ngáp dài mồm ra

- Bảo trông nhà thì ngủ thế trộm nó vào khênh cả mày đi cũng ko biết . Bố cười cười rót trà ra uống

- Hi tại con bun ngủ , mà cứ về nhà con ngủ dễ thật bố ạ trên đấy con ko ngủ đc như thế đâu

- Thế làm sao lại ko ngủ đc hả con ?

- Con cũng ko biết , chắc ko như ở nhà mình . À bố mẹ , con có 5 triệu tiền con làm thêm bố mẹ cầm tiêu pha ạ

Nó rút tiền trong túi quần ra đưa hai tay cho bố

- Con lz mà đc nhiu thế M ? Mẹ ngạc nhiên khi thấy

- Con làm thêm ở quán cafe hi bjo thì nghỉ rồi mẹ ạ

- Thảo nào ng mày cứ quắt queo thế kia , khổ ... Mẹ thở dài thương nó

- Con cầm lấy một triệu mà mua quần áo mới với tiêu dùng nữa . Quần áo mày từ cấp ba cũ quá rồi đấy . Bố đưa nó một triệu nói


Chap 30.2

Trên ng nó là cái quần vải và áo trắng từ cấp ba bjo nó thành màu trắng đục rồi còn đâu . Bố mẹ mà bit nó hàng chục bộ quần áo đẹp để trên kia trả lại họ thì chắc choáng .

- Thôi con có dùng gì đâu , con ko thích quần áo mới bố cứ cầm lấy . Con cũng còn mấy trăm nghìn đây mà . Nó rút ra bốn trăm lẻ trong ng ra cho bố mẹ thấy

- Thế trên đấy con học hành thế nào ? Đi làm thêm thì time đâu ra mà học hả con ? Mẹ hỏi

- Con làm về rồi học mẹ đừng lo hì

- Làm gì người cứ gầy nhằng nhàng đi .

- M này , mẹ con bảo con với mấy đứa kia ko còn bạn nữa phải ko ? Bố nhìn nó

- Vâng , tại con có lỗi thôi . Mà bố mẹ ăn thêm cơm ko ạ con đi nấu con đói rồi

Nó lảng tránh đi ko mun nói với bố mẹ về chuyện của nó và những ng con gái của nó

- Thế chuyện với cái Na thì sao , mày ko định lấy nó phải ko con ? Bố hòi tiếp

- Vâng , con sẽ ko lấy Na và .... bất kì ai khác nữa . Sau này .... bố sẽ hiểu thôi . Con đi nấu cơm đây

Nó ngậm ngùi cúi xuống nói nhỏ rồi chạy nhanh vào buồng thay đồ mặc quần đùi áo cộc đi vo gạo nấu cơm

Bố có vẻ bực nó vì nó ko nói rõ ràng nhưng nó làm sao có thể nói đc lý do ra . Nó chỉ biết nín nhịn nuốt nc mắt vào trong dù bị bố mắng là thằng ko nghe lời làm xấu mặt gia đình . Bố sao hiu đc nó yêu Na lắm chứ nó cũng mun lấy em ấy lắm nhưng bjo thì nó đã ko thể lấy ai nữa rồi . Bố trên nhà bực tức cứ chửi mắng nó còn mẹ thì xoa dịu bố , mẹ thương nó nhìn nó vừa nấu canh vừa lau nc mắt đang nhỏ xuống mẹ cũng đỏ hoe hai mắt .

- Đừng buồn con ạ bố con tính vậy rồi lúc nào nói rõ lý do cho ông ấy hiu . Mẹ sụt xịt thương nó

- Vâng hức .. Nó nấc nhẹ lau nc mắt tay vẫn đang đun rơm nồi canh

- Lúc nào nói cho mẹ bit để mẹ nói lại với bố nhé con

- Vâng . Lúc này nó chỉ có thể vâng dạ thôi chứ còn gì khác nữa .

Mẹ và bố mun bit lý do ư , nó bệnh sắp mù mà cũng có thể chết thì nó sao dám lấy ai đc . Đừng ép nó phải bỏ nhà ra đi nữa , nó buồn quá rồi bố mẹ hiểu và tha lỗi cho nó nhé . Nó ko thể nói gì cả , nó chỉ có thể chạy trốn và chỉ mong đc sống cùng bố mẹ nốt những ngày tháng mà nó còn có thể nhìn đc . Nó xin lỗi bố mẹ trong lòng và qua những dòng nc mắt nó vẫn rơi xuống .......

Bữa cơm trưa chỉ có nó ngồi ăn một mình vì bố và mẹ đi ăn cỗ ko ăn thêm . Nó cũng ko muốn dọn lên nhà lên nó ăn luôn dưới bếp , mẹ ngồi cạnh nó cứ ép nó ăn nhiều vì thương nó gầy gò đi nhiều quá . Ăn xong nó cất dọn rửa bát rồi mang sáo ra sân giếng leo lên chỗ ngồi quen thuộc trên cây nhãn chìa ra ao cho mát . Nó thõng hai chân xuống dựa vào thân nhãn ngồi thổi sáo . Lúc này cảm giác của nó ra sao ư ? Như một giấc mơ , vừa vui vừa buồn , chỉ có thể là như vậy . Vui vù đã được gặp những người con gái xinh đẹp lại rất tốt yêu nó . Còn buồn , vì căn bệnh đang hành hạ nó hàng ngày . Nó là cơn ác mộng mà nó ko bjo muốn mơ thấy nhưng hiện thực quá tàn nhẫn với nó , nó ko thể thay đổi được sự thật đấy . Nhưng điều nó buồn nhất chính là nó đã bỏ rơi những ng mà nó từng hứa ko bjo bỏ họ . Rồi bjo về nhà nó vui ko ? Nhìn bố mà nó còn ko dám nhìn nữa khi bố đang giận nó . Chỉ có mẹ luôn bên nó dù cho có chuyện gì xảy ra . Cơn đau đầu ở đâu ập đến với nó , ko phải như mọi khi phát bệnh mà nó do nghĩ quá nhiu lên đau đầu mà thôi . Nó ko thổi sáo nữa ko nghĩ gì nữa nó nằm xuống ngủ một giấc . Và nó đã nghĩ hay là một giấc ngủ mãi ko tỉnh có khi lại tốt với nó bjo , nó ko cần phải khổ nữa . Nó nghĩ cái chết với nó bjo xảy ra nó cũng chấp nhận , nó ko sợ gì nữa cả . Uk , nó ko sợ chết nữa rồi , nó đã quá mệt mỏi và tuyệt vọng rồi . Có lẽ chỉ những ai mắc bệnh như nó mới có thể hiu nổi cảm giác của nó bjo .

Nó về nhà đã được ngày thứ hai rồi , nó biết bjo có lẽ chị và hằng đang rất lo cho nó . Điện thoại nó thì tắt ko liên lạc được họ ko bit có nghĩ nó về quê ko nhỉ .

- M mày lên nhà tao muốn nc . Bố gọi khi nó đang ngoài bờ ao câu cá lúc chiều tối

Hai hôm nay nó và bố ko nói câu nào với nhau rồi bjo tự nhiên bố gọi nó làm nó chưa bit có chuyện gì nhưng cứ vào đã . Nó rửa tay rồi đi vào nhà bố đang rót nước chè ra uống , nó ngồi xuống phản mà chưa dám nói gì

- Lúc nãy tao gặp bác Thắng , bác ấy bảo hôm nọ cái Na cũng về nhà nghỉ cuối tuần . Nó khóc mãi rốt cuộc chúng mày đã thế nào có phải mày nói ko lấy con bé để nó thế ko hả M ? Bố nói đầy vẻ giận dữ

- Con ..... Nó ko bit phải nói thế nào nữa chỉ cúi mặt xuống ấp úng

- Mày nói hay ko hả ? Bố quát lên . Lâu lắm rồi nó mới thấy bố giận như vậy . Rất ít khi bố mắng nó lên bjo nó đang rất sợ

- Có chuyện gì mà ông quát con to thế ? Mẹ vội chạy vào đứng cạnh nó hỏi bố

- Bà im để tôi nc với nó , bjo nó trưởng thành rồi ko coi bố mẹ ra gì à phải ko M .

- Con ko dám ...

Đọc tiếp: Những người con gái trong đời nó - thằng nhà quê - Phần 7
Home » Truyện » Truyện Teen » Những người con gái trong đời nó - thằng nhà quê
↑ Trên cùng
Trang chủ
Copyright © Thich123.net
Liên kết © Uhm123.net - HIM18.COM