80s toys - Atari. I still have

Các bạn truy cập vào HIM18.COM để đọc truyện MỚI nha. Mong các bạn ủng hộ website mới này!

Em đã là thiên thần - phần 9

M: “Ừm, anh nãy đi trên xe, giờ mới về đến nhà. em ăn cơm chưa?”

Không thấy tin nhắn trả lời, chắc đang ăn cơm, nên mình vứt điện thoại đó vào tắm. Tắm xong ăn cơm luôn. Ăn xong xem điên thoại thấy tin nhắn của Lương

L: “Em vừa ăn xong ạ. Anh với bố ăn chưa?” Gửi lúc mình đang ăn, không biết.

M: “Ừm, anh cũng vừa ăn xong.”

1 lúc sau mới nhận đc tin rep.

L: “Dạ.hi. Em vừa nghe điện thoại xong”

M: “Ừm, thích nhỉ, chàng nào thế”

L: “Chàng nào đâu anh. Bạn em thôi”

M: “Ừm, giờ rảnh không? đi uống nước với anh”

L :”Hic, giờ em bận rồi, bạn nó gọi đó anh. Để mai nha anh”

M: “Ừm, ok. Mai cũng được”

L : “Dạ, hì. Thế mai anh nha”

Nói chuyện xong thì có chú hàng xóm đến chơi(chú này sinh ra ở xóm mình, bạn học của bố mình, nhưng lập nghiệp ở bình thuận, lập gia đình ở đó. Giờ về hưu thì cả gia đình chuyển về đây, cùng với chú và vợ chú thì có cô con út sinh năm 93, nhưng mình cũng chưa thấy mặt cái con bé này bao giờ, nó đi học ở vinh.

Nói chuyện với hàng xóm 1 lúc thì thằng bạn rủ đi cafe. Ở nhà chán nên đi luôn. Đến quán mình lên tầng 2, bàn sát mái hiên, chỗ này mình với mấy thằng hay ngồi. Mình ngồi hướng nhìn ra ngoài luôn. Thằng bạn này của mình trước cũng làm sài gòn, giờ chuyển về, cũng 28 đang FA, cơ mà nó thì qua nhiều đời gấu rồi. Đang tính bữa nào hỏi Lương có đứa bạn nào không giới thiệu cho nó. Đang nói chuyện cười đùa vui vẻ thì thấy Lương xuất hiện dưới sân. Đang định ới 1 tiếng thì thấy thằng Tuấn ở trong quán đi ra, do ngồi tầng 2 nên khuất tầng 1. Thằng Tuấn lấy mũ đưa cho Lương, Lương cười vui vẻ. Mình im lặng coi có cái gì hay không.

Một lúc sau lại thấy 2 đứa bạn của Lương, 1 thằng 1 con (hôm sinh nhật ngồi phía đối diện mình). Rồi cả 4 đứa kia chạy đi khuất. Lương ngồi xe thằng Tuấn, hình như cũng không gần như hôm ngồi xe mình. Không biết do hôm đi với mình mặc váy nên mới ngồi gần thế hay không nữa, vì hôm nay Lương mặc jeen và cái sơ mi trắng.

Mình lúc đó thấy có gì đó hơi thất vọng. Suy nghĩ 1 lúc tính thôi, mặc kệ luôn, lại FA chơi cho vui. Nhưng sau lại thấy muốn biết rõ ngọn ngành sự việc. Rõ ràng rồi mặc kệ sau cũng không sao.

Bàn mình ngồi đến 10h kém thì về. Về đến nhà thì có lướt voz 1 tí rồi đi ngủ, đang chuẩn bị ngủ thì Lương nhắn tin.

L:”Anh ngủ chưa ạ? em vừa đi chơi với bạn về anh nì (này)”

M: “Ừm, anh chuẩn bị ngủ, anh cũng vừa đi cafe về thôi”

L: “Dạ, đi với ai vậy anh”

M: “Bạn anh thôi, em định ngủ chưa”

L : “Dạ, em soạn bài tí rồi ngủ”

M: “Ừm, thế em soạn bài rồi ngủ sơm. anh đi ngủ đây”

L: “Dạ, anh ngủ ngon ạ”

Sau đó mình lăn quay ra ngủ, mặc nhiên không suy nghĩ gì, có lẽ tại vì là thằng 28 lại đang cạn cảm xúc.

to be continue …

tiếp theo

Việc là update xong thì sếp đến, sếp ới mình lại bảo đi “đòi nợ”. Từ lúc về giờ đã đi đòi nợ bao giờ đâu, toàn đi cho người ta vay. Cơ mà lính nên cũng lăn ra mà làm thôi. Thế là nhận lệnh rồi đi. Đi ra đến cửa thì sếp ới lại.

“T chờ tí, Phương đi cùng luôn”

“Phương đi làm gì sếp, mình em được rồi”

“Để nó đi thực tế nhiều nhiếu tí”

Haizzz, đã không ưa gì rồi lại còn tống nó đi cùng. Rồi mình xuống lấy xe, em phương lẻo đẻo theo sau.

Nay mình đi cái wave “chiến” của mình, thấy mình lôi con wave ra em phương bảo

“Trời, đi xe này à. Thôi, lấy xe em đi”

“Xe này được chứ sao, về đường làng đi xe này cho khỏe”

“Thôi, đi xe em”

Mừng, đỡ tốn xăng, thế là cầm cái vespa đi. Kể ra xe đắt tiền đi có khác, đc dịp câng cái mặt lên vừa có xe đẹp lại có gái đẹp ngồi sau.

Về đường làng thì ổ gà nhiều, cứ thế mình phi vào ổ gà (thâm). Nó ngồi sau cứ kêu trời kêu đất, chửi mình là mắt bị sao à. Mình cứ kệ, đâm vào ổ gà, thỉnh thoảng em nó sợ rớt nên cứ níu tay vào hông mình, nhột, mình gạt đi. Ức chế.

NƠi cần đòi nợ là 1 ngôi nhà có vẻ sơ sài, cũng khá nghèo. Vào thì gặp một bà cụ đang ngồi nhặt rau. Ngồi xuống thưa gửi cụ bà về việc khoản nợ của bà đã khất mấy lần rồi nay đến hạn cuối(Mình cũng không hiểu sao không vay ở huyện mà lại xuống chỗ mình vay, sau hỏi han 1 hồi thì trên huyện bà vay nhiều lần, nên phải nhờ người quen cho vay ở chỗ mình. Mấy khoản này mình cũng mập mờ lắm).

Nhìn nhà thiếu thốn thật, khoản vay cũng có 4 triệu thôi, nhưng với gia đình bà là một khoản khá lớn. Và tất nhiên là bà không có trả rồi.

Mình ngồi nói chuyện với Bà thêm 1 hồi nữa, biết được nhà chỉ còn bà với 1 đứa cháu gái đang học đại học ngoài hà nội.Nay cũng có về mấy ngày nhưng đang đi đâu không biết. Em nó hình như 93.Tiền bà vay để lo cho đứa cháu gái.

Ngồi 1 lúc thì đứa cháu gái bê một mớ rau muống dài loằng ngoằng về, mặc cái quần ống xăn lên đầu gối. Nhìn cũng khá xinh, đi học nên chân tay trắng trẻo. Tên Cẩm.

Sau 1 hồi thì nghĩ ở cái hoàn cảnh này thì nhà bà chắc không có trả, mà cũng không biết bao giờ mới trả được. Nên mình gọi em Phương ra nói nhỏ. Ý của mình là thôi, để mình bỏ số tiền đó, coi như bà đó nợ mình. Nói chỉ nhờ em phương giữ kín cho thôi. Rồi mình kêu em Cẩm ra, nói cho em ý mình, ban đầu em nó không chịu, sau mình phân tích, bảo lúc nào em ra trường có thì trả anh. Nhờ em nó ký 1 phát vào giấy tờ rồi về. (Mình cũng không phải cái sỹ gì đâu nhé, tại nhìn từ cái hoàn cảnh gia đình mình trước đây cả thôi).

Trên đường về thì em Phương ngồi kể đủ thứ, nào là thích gì, muốn gì. Mình thì cứ kệ cmn, về nhanh nhanh ngồi cái cho khỏe người.

Sáng không có tin nhắn của em Lương nhé. Giờ làm việc tiếp thôi, ông sếp lại ra ngoài

to be continue …

tiếp theo

Update tí buổi trưa nhé.

Trưa 11h30 mình chạy xe về nhà ăn giỗ (nhà bố nuôi). Khổ sở lắm, đường xa, lại nhiều bụi. Về đến nơi thì mọi người đã nhập cuộc được nửa đường, mình chống xe rồi vào luôn.

Ngoài những người anh em bên nhà bố thì có cả em Lương. Thấy mình em ấy đi xuống lấy thêm bát đũa. Hôm nay em mặc cái áo thun vàng, quần jeen, nhìn gọn. Chắc em nó cũng mới làm gì xong vì thấy trên mặt còn vương mồ hôi, dính chút tóc vào má.( Lúc này nhìn Lương đảm đang lắm các thím ợ, giống như 1 người con dâu ấy).Mình vào chào các cô các bác các chú xong thì Lương vừa lên. Lúc lên em thấy mình nên chào.

“Anh về đấy rồi ạ, mệt không anh”

“Ừm, cũng bình thường, em qua lâu chưa”

“Dạ, em qua từ sáng đi chợ với cô luôn”

“Ừm..may có em nhỉ”

“Hì. Thôi anh ngồi xuống đi”

Lương chỉ mình ngồi vào cái chỗ Lương vừa đứng lên. Mình ngồi xuống thì nhờ Lương ngồi đâu.

“Em cũng ngồi xuống luôn đi”

“Dạ, em no rồi, anh cứ ngồi đi”

“Thôi, ngồi xuống luôn” Vừa nói mình vừa cầm tay em Lương kéo xuống (cái này phản xạ tự nhiên thôi nhá các thím).

Lúc đo thì mấy chú với bác nói xen vào.

“Chà, coi 2 đưa bây kìa”

“Làm gì thì làm cho mấy chú bác ăn cỗ đi”

Khi đó nhìn em Lương mặt đỏ, thẹn thùng, rồi ngồi xuống bên cạnh mình. Mình lao vào cuộc chiến rượu với mấy chú bác. Thỉnh thoảng em Lương lại gắp cho mình một miếng thức ăn. Cũng may, không có chắc mình chả kịp ăn gì, về muộn nên các chú các bác chúc tới tấp.

khoảng 1h kém thì xong, em Lương cùng mẹ nuôi, gì dọn chiến trường, mình ra ngồi nc với các chú các bác tí rồi đi làm, trước khi đi mình qua chào mẹ ,gì, em lương. Vừa chào thì em Lương đứng lên.

“Anh đi ạ”

“Ừm, em giúp mẹ với gì cái nha”

“Hì…”

Rồi mình đi làm. Nhìn em Lương giữa lúc đi chơi với lúc làm việc nhà khác nhau. Lúc đi chơi có vẻ sắc sảo thì về nhà lại thấy mặn mà, đảm đang, nhưng cái ánh mắt thì vẫn nhìn đằm thắm như thế.

PS:Mình update tí buổi trưa thôi nhé, trưa mai review cho mọi người, giờ để hồi tưởng chuyện cũ tí, chiều update thớt kia.

to be continue …

tiếp theo

Update buổi chiều.

Định không update nhưng thôi, nán lại tí update tí cho có không khí.

Đầu giờ, lúc update xong tí ti buổi trưa, ngồi thêm tí rồi mình nhắn tincho Lương. Để hỏi coi Lương về nhà chưa.

M:”Ừm, em về bên nhà chưa?”

L:”Dạ, em dọn xong em lên trường luôn”

M:”Chết, sao lên trường mà còn ở lại dọn”

L:”Dạ, thì em dạy 3 tiết sau thôi anh ạ”

M:”Ừm, sắp vào lớp chưa? Nãy chắc nhỉ?”

L:”Cũng mệt gì đâu anh, em quen rồi. hì”

M:”Không mệt mà mồ hôi nhễ nhại thế”

L:”Hì, tại người em dễ ra mồ hôi”

M:”Chả tin”

L:”Hì. Thôi em lên lớp đã anh nha”

M:”Ừm, em lên đi, tối anh qua chở”

L:”Dạ”

Nhắn tin xong thì bé Phương quay sang hỏi.

“Nhắn tin cho ai mà tin về liên tục nhở”

“Kệ anh, quan tâm chi”

“Thấy chói tai nên hỏi cái thui”

“Ờ, bữa sau bịt tai lại”

“Hứ, anh để chế độ rung đi”

“Ko để, kệ thế, ai chịu đc thì chịu”

“Gớm mặt, mà sang chỉ em cái”

Xong quay sang chỉ cho nó, lần này nó hỏi về nghiệp vụ. Má nó, chỉ đi chỉ lại nhiều lần cái nghiệp vụ đơn giản mà nó cứ hỏi đâu đâu, ức chế mình bớp tay lên đầu nó một phát rồi lớn tiếng.

“Trời ạ, chỉ bao nhiêu lần, cứ làm đơn giản cần gì phải phức tạp lên mà em cứ hỏi đi đâu thế. ”

Tay nó luống cuống di chuột, nhìn rõ khổ. Rồi lại làm sai, mình buột miệng.

“Tôi lạy cô, cô tỉnh chút đi”

Đến đây nó ức chế mình thật.

“Này, em dốt đấy, không chỉ thì thôi, gì mà anh mắng em ghê thế”

Mặt nó đỏ đỏ, cúi cúi, hình như sắp khóc. Mấy bà chị mới ới lại.

“2 đứa bây làm chi mà ồn ào. Bọn này cắn nhau vậy chớ biết chừng sau này lấy nhau đó” Xong mấy bà cười ha hả. Sung sướng lắm thì phải.

Em nó xấu hổ thì phải.

Phương: “Ai thèm lấy người này, về chửi vợ sống sao nổi”

M: “Ờ ờ, anh cũng có nhã ý cưới em đâu. haha”

Phương: “Thôi thôi, về chỗ đi” Vừa lấy 2 tay xua xua, mặt thì ngoảnh sang hướng khác.

Mình: “Không cần chỉ nữa à”

Phương: “Thôi thôi, về đi vê đi”

Mấy bà chị kia lại ngồi cười. Mình về chỗ làm việc tiếp.

Ngồi lúc thì có số lạ gọi. Mình đi ra ngoài nghe máy.

M: “Alo”

Số lạ: “Anh phải anh T không ạ” Giọng con gái.

M: “Ừm, đúng rồi em”

Số lạ:”Em là em hồi sáng đây ạ, cí nhà anh đi đòi nợ ấy ạ. Hì”

M: “Ai nhỉ? À.. Cẩm”

Số lạ: “Hì, dạ, Cẩm là tên đệm thôi anh ạ, nhưng anh cứ gọi là cẩm đi ạ”

M: “Ừm”

Rồi em nó bla cảm ơn gì gì đó, hỏi mình địa chỉ nhà để chủ nhật đến chơi.

Vừa nghe xong. Thì em Phương lại kiểu cũ, ngón tay cứ chọt chọt vào vai mình. Ngoảnh lại thấy mặt em nó đang chu chu cái mỏ.

M:”Bảo không hỏi nữa mà”

P:”Ai bảo hỏi đâu? Ai gọi mà lén lén lút lút thế. Dạo này vip ghê”

M: “Ơ, hôm nay còn hỏi cả ai gọi cho anh nữa đó. Biết làm gì?”

P:”Thấy vui, hỏi tí thôi”

M:”Bạn, xong rồi chứ, về chỗ đi”

P:”Từ từ, … sang chỉ em cái, em làm mãi không được” Nó nói xong cười nhăn răng, má nó.

Mấy bà chị lại cười sảng khoái, toàn ức chế với em này.

M: “haha, tưởng ko thèm hỏi nữa”

P:”Hứ, thích hỏi anh không được à. Thôi, không them hỏi nữa”

M:”ai bảo ko đc đâu, nhưng ko thèm thì tốt.”

Nó đánh mình 1 cái rành đau vào lưng, càng dần càng ko ưa nổi nó rồi.

P:”Anh… thui, chỉ em cái” mặt nó sập xuống, nhìn như buồn lắm, đóng kịch rõ giỏi.

Rồi, sang chỉ cho nó.

Lúc 5h thì mấy bà chị rủ tối nay đi hát, nhưng mình kêu bận đi cafe với bạn, vừa nghe mình nói xong thì bé Phương cũng từ chội theo

P: “Em tối nay cũng ko đi được chị ạ. Em có người mời đi ăn rồi ạ” Xong, hết buổi chiều rắc rối.

Mà bé này về chỗ mình trước khi mình đi xem mặt khoảng 2 tuần thôi. Mấy ngày đầu ít nói, nhìn rõ ngoan, giờ luôn làm ầm cái phòng lên. Haizzz

Thôi, chào các thím, mình về đây, tối đi cafe. hê hê

to be continue …

tiếp theo

Update tối ngày thứ 6

Kể chút tối qua với sáng nay trước đã nha mấy thím.

Tối qua nằm ngủ mơ, mơ đi đá bóng, làm thủ môn, éo hiểu mơ thế nào mà thằng tiền đạo nó sút 1 phát, mình bay người cản phá thế là loi cmn xuống nền nhà, kết quả là trên trán mình có một cái sừng 1,3cm.

Sáng đi làm thì sương dày đặc, mắt lại cận, đeo kính thì sương dính còn mờ hơn cả cận, đành bỏ kính ra. Bỏ ra mình như lạc vào chốn bồng lai tiên cảnh, mờ mờ ảo ảo, nên cứ vặn rù rì con wave tốc độ 35 đi sát lề đường cho chắc.

Trở lại với tối qua đây.

7h30 mình gọi cho Lương:

L:”Dạ anh”

M:”Ừm, em ăn xong chưa để anh lên đón”

L:”Dạ,xong rồi ạ”

M:”Ừm, chờ anh chút nhé”

Lên chờ 1 lúc thì Lương ra. Lương trang điểm nhẹ, mặc cái quần jeen, áo sơ mi sọc đen, đi 7 phân, nhìn lộ hết đường cong của Lương, nói chung là với chiều cao hơn 1m6 +7 phân nữa nên dáng chuẩn.

Mình nay mặc cái quần jeen với áo thun thu đông(đi đêm đỡ lạnh). Lương lên xe, ngồi khá sát mình, tay vẫn đặt lên đùi, không dám đặt lên hông mình.

Đến quán, leo lên tầng 2 ngồi đúng chỗ hôm qua mình ngồi với thằng bạn, mình ngồi đúng vị trí hôm qua(nhìn ra sân). Ngồi xuống, mình gọi ly đen ít đường, Lương gọi 1 ly sinh tố mãng cầu. Trong lúc chờ Lương bắt chuyện trước.

L:”Anh hay ngồi quán này à?”

M:”Ừm, thường xuyên, luôn ngồi bàn này”

L:”Thường thì lịch của anh như nào nhỉ? hì?”

M:”Thất thường lắm, ai gọi thì đi. buồn buồn cũng đi. Như hôm qua có bạn gọi, hôm nay đi với em”

L:”Hì.Dạ..”

Vừa lúc đó thì đồ uống đc mang lên, Xong ngồi im lặng 1 tí nữa thì Lương nói tiếp.

L:”Hôm qua em cũng vào đây. Đi với ban”

M:”Ừm. ”

ngập ngừng 1 tí rồi Lương lại tiếp.

L:”Em đi với Tuấn với 2 đứa bạn nữa”

M: Cười 1 cái nhè nhẹ..”Ừm, anh biết”

L:”Anh cũng biết à? sao biết, mà sao không kêu em?”

M:”Thì anh ngồi đây mà, khi đó em về nên anh cũng không kêu”

L:”Dạ..chờ em tí em có điện thoại”

Vừa nói thì đt Lương đổ chuông, lương đi ra cách bàn khoảng 2m nghe đt(chỗ cầu thang xuống). có 2m thì ra làm cài gì các thím nhỉ.haizzz. Đoạn đầu mình cũng không để ý, ngồi cắn hướng dương nhỉn vẩn vơ ra ngoài, nhưng đến câu cuối thấy Lương nói to, mình nghe được.

“Em đi chơi, em không muốn gặp anh”

Rồi Lương lại bàn mình, thái độ có vẻ bực bội. Mình hỏi Lương luôn.

M:”Ai gọi mà thấy không vui thế em?”

L:”Bạn anh à?”

M:”Ừm.” rồi mình im lặng.

Lương ngập ngừng 1 lúc, nút miếng sữa chua đánh đá rồi tay bấm bấm nói tiếp.

L:”Anh Tuấn gọi em anh ạ”

M:”Ừm. có vẻ 2 người xích mích?”

L:”Dạ, không”

M:”Ừm”

L:”Anh ấy thấy em đi với anh, bảo anh ấy muốn gặp em nói chuyện”

M:”Ừm, người ta muốn gặp thì em nên gặp đi”

L:”Dạ, không có chi đâu anh, em nói nhiều rồi mà Tuấn không chịu hiểu”

M:”Thế giờ Tuấn ở đâu”

L:”Dạ, gần ngoài quán này ạ”

M:”Thế em gọi vào đây luôn, ngồi chơi cho vui”

L:”Thôi anh ạ”

M:”Thôi, đưa máy đây, anh gọi cho”

Lương đưa máy cho mình, mình lấy cái số vừa gọi tới rồi cầm máy mình gọi cho Tuấn.

T:”Alo”

M:”Phải tuấn không nhỉ”

T:”Ừ, đúng rồi đó. Ai đây?”

M:”Mình, T. Tuấn vào quán ngồi nc đc chứ?”

T:”Chỗ nào”

M:”Chỗ nào Tuấn biết, cần gì hỏi”

T:”DM, chờ tí”

Vừa đặt cái máy xuống bàn thì Tuấn phi cái Libety vào. Má, nó con đại gia. Mình dơ tay ra hiệu cho nó biết đang ngồi bàn nào.

Nó lên, éo gọi gì, ngồi xuống nhìn thẳng vào mặt Lương nói luôn.

Tuấn: “Em nói em đi với bạn mà thế này à? Em muốn gì?”

L:”Anh im đi, nói chuyện này sau”

T:”Nói luôn, cần gì sau, em nói luôn đi”

L:”Anh không nghe à, để sau nc, mà em cũng có gì để nói với anh đâu, em nói hết rồi đó thôi”

T:”DM, éo nghe, nói luôn đi”

Mình:”Để anh nói chút. Anh với Lương đang là bạn nhé, Tuấn đừng ăn nói hàm hồ với lương. OK? Cần thì để anh đi cho 2 người nói chuyện”

Vừa nói mình định dậy qua bàn mấy người làng ngồi gần đó tí cho 2 người kia nói chuyện. Lương kéo mình lại

L:”Không sao đâu anh, anh ngồi đó luôn đi”

T:”Anh cũng ngồi luôn, Tôi muốn rõ ràng”

L:”Anh khong hiểu à, em nói với anh nhiều rồi”

M:”Thôi em, để tuấn nói xem nào. Chú nói đi.” Mình ngồi xuống.

T:”Tôi hỏi em, đây là gì của em” nó vừa hỏi vừa chỉ về phía mình.

L:”Hiện tại là bạn của em, được chưa”

T:”Bạn mà lén lén lút lút éo cho tôi biết à” Mình ức chế với câu nói này lắm các thím ợ. MInh chen luôn, chỉ thẳng vào mặt thằng Tuấn.

M:”Này, chú ăn nói cẩn thận”

L:”Thôi anh, bình tĩnh đi”

T:”DM, rồi rồi, tôi nóng”

T:”Tôi thua éo gì anh ta. Sao em cứ theo cái thằng rách nát thế. ” Nghe đến đây ức chế vl luôn, muốn cho nó 1 nốt cho nó im luôn đi.

L:”Anh biết gì, im đi”

T:”Éo im đó, bố con nhà cô, đồ ăn cháo đá bát”

Nghe đến đây mình ức chế hết chịu nổi rồi. Má nó chứ dám khinh người. Mình đứng dậy, hơi khom người về phía nó cho nguyên cú đạp vào mặt nó. Má nó, hình như mình đạp hơi mạnh, nó ngã về phía sau, hình như môi nó rách. Mình tiếc thẳng về phía nó, chỉ thẳng mặt chửi nó luôn.

“Mày tưởng mày giàu mà mày giám khinh người khác hả, Đm, mày tưởng mày giúp cái gì đc cho người khác mà mày dám chửi à. Tao khinh. Đừng tưởng mày giàu mà máy ngon.”

Nói thật các thím là từ cái giai đoạn suy sụp trước đây, mình éo sợ đánh đấm gì cả. Thằng nào láo mình bớp ngay.

Mình quay lại bàn kéo Lương về.

“ĐI, về, kệ mẹ nó nằm đó”

Dắt lương xuống qua tầng 1 ới chủ quán “Mai em gửi tiền chị nhé” (Uống nhiều thành quen, nên việc khất là thường đối với mình).

Ra xe, vừa dắt xe ra, Lương đã leo lên ngồi, đang định rồ ga chạy về thì thằng kia thất thểu ở tấng một nói ra.

T:”Đm, mày nhớ cái mặt tao đó”

Mình chống xe lại, định tiến lại phang cho nó 1 cái nữa thì Lương kéo tay lại, nên mình đứng tại đó, tay chỉ vào cái mặt mình.

“Này, nhìn cho rõ cái mặt tao, mày cũng nhớ cái mặt tao. Đừng phiền Lương, tao thấy thì coi chừng”

Mình nổ máy phóng đi, lúc này phía trong quán bọn nó rú lên (toàn người làng, mình chơi cũng nhiều nên quen hết). Cảm giác giống phim 007

Trên đường về cả mình với Lương đều im lặng. Về đến cổng, chào Lương rồi định về thì Lương gọi lại.

L:”Anh, ở lại chút, em nói chuyện được không”

M:”Quan trọng không em?”

L:”Có”

M:”Ừm” rồi dừng xe bên dường, cách cổng Lương tầm 20m, 2 đứa dựa vào xe nc.

L:”Thật ra, Tuấn theo đuổi em lâu rồi, ban đầu em nghĩ chỉ chơi như bạn, nhưng sau thì..”

M:”Ừm, chuyện đó anh biết, em không cần nói đâu, cũng ko cần nghĩ làm gì cho mệt”

L:”Anh cứ để em nói. EM xin vào đây nhờ suất của Mẹ Tuấn về hưu, em xem Tuấn như anh trai, quý cả 2 bác bên đó, nhưng yêu thì không. Em nói nhiều nhưng Tuấn không chịu hiểu”

M:”Ừm, giờ chắc nó hiểu rồi đó, em cứ kệ cmn. Lần sau có đi chung thì em cứ giữ khoảng cách là nó sẽ hiểu”

L:”Dạ, em cũng luôn tạo khoảng cách, nhưng..”

M:”Ừm, nó ko hiểu kệ nó, em đừng nghĩ nhiều. Mình sống để mọi người tôn trọng, cần gì một mình nó tôn trọng”

L:”dạ.” mặt buồn lắm .

M:”Thôi, giờ ổn rồi, em vào nhà nghỉ sớm, mai lên lớp”

L:”Dạ, anh cũng về đi kẻo muộn”

M:”Ừm, em vào đi”

L:”Em cảm ơn anh” rồi chạy luôn vào cổng. Mình kệ, cũng phóng xe về. Ngủ ngon lành cành đào.

Mà lạ lắm các thím ợ, cái số mình sao ấy. Dính vào gái là :thứ nhất bị gái yêu nhiều, thứ 2 là toàn dính vào đánh nhau. Trước mình cũng thế, nhưng đang thời gian lãnh cảm nên cứ bơ kệ nên chả quan tâm, giờ mở lòng thì lại đánh nhau. Mà con gái cũng lạ, sống hư hỏng nó cũng yêu, ngoan ngoãn nó cũng yêu, sống không quan tâm mọi thứ nó cũng yêu (cái này ko phải mình CDSHT đâu).

Update mà cái con Phương kia cứ lăng xăng sau lưng, ức chế quá. Mình cứ phải thậm thà thậm thụt, khổ sở với con này quá rồi

to be continue …

tiếp theo

Mình update tí buổi sáng, 11h sếp về đi nhậu với sếp.

Sáng vừa ngồi type được mấy dòng update thì Phương vừa tới (mình thường đi sớm hơn). Mấy chị trong phòng cũng tới rồi, con này lười nhất. Vừa đến thì nó vỗ vào vai mình.

P:”Anh anh, Xem xem”

M: quay lại nhìn chưa hiểu chuyện gì.

P:”Nè, đôi dày này em đi hợp với cái quần này không. Mới mua cả đó” Nó khoe cái dày lam với cái quần jeen mới mua. Má nó, hết thứ hỏi rồi phải. Mà đồ con gái mình biết sao đẹp được. No thì cứ nhấc nhấc đôi chân, quay quay 2 cái cẳng chân.

M:”SAo hỏi anh, đồ con gái hỏi anh làm gì?”

P:”Nhận xét cho người ta câu đi”

M:”Mệt cô quá, lại mấy chị em cho” Mình lại quay vào màn hình update tiếp. Hình như nó nguýt phát rồi lại chỗ mấy chị luôn.

P:”Chị chị, coi em cái”

Chị kia:”Bọn chị già rồi, sao biết được. Lại hỏi thằng T ấy” các bà này đang muốn cái quái gì đây.

Tí nó chạy lại

P:”anh nghe rồi đó, mấy chị không xem cho em”

M:”Thế mắc mớ gì anh”

P:”Anh… xem cho em cái đi…anh”

M:”Mệt cô quá” mình ngoảnh lại, nó lại lắc lắc cái đầu gối, miệng cười toe toét.nhăn răng.

M:”Đẹp. Được chưa? làm việc đi” Mình mặt không thái độ gì, quay lại làm việc luôn.

P:”HỨ, anh này điêu. Không thèm nữa”

Xong là ngồi update tiếp cho mọi người. Thấy mình gõ liên tục nó thỉnh thoảng lại quay sang hỏi.

“Anh làm gì mà gõ miệt mài thế”

“Làm việc”

Đúng co 2 cái câu đó mà nó hỏi đến lúc update xong. Ức chế.

Update xong thì làm việc, may hôm nay nó cũng nhiều việc không lại quấy mình.

Đến 10h kém thì sếp lại ra ngoài (chả biết ra gì mà lắm thế). Lúc đi ông ới mình

“Thằng T, 11h anh về đi nhậu với anh. Có khách” Nghe câu này là xác định lại ngập bia cmnr. trong phòng có mình với sếp là nam, còn lại toàn nữ.

Sếp vừa ra thì update tình hình, nó quay sang chọc “Sướng nha, được đi với sếp. ước gì mình được như anh ấy” mấy bà chị sung sướng cười hả hê. KHổ với con này quá. Má nó.

PS: Một số thím bảo mình trẻ trâu, già trâu. Ok mình nhận hết, mình chỉ đánh khi đã không còn nhịn đc. Nếu chứng kiến lúc đó thì các thím cũng có cơ số đánh nó thôi. Mình cũng là người, cũng có ức chế, đã suy nghĩ kỹ mới đánh. Còn trẻ trâu, già trâu thì nhận hết.

to be continue …

tiếp theo

Trưa đi nhậu.

Nhậu thì cũng chả khác gì những lần trước cả, nay kể lại cho biết tí thôi.

11h ông sếp về, leo lên Atis của ông đi luôn. Nay nhậu món thịt dê muôi. Món này chấm với (mù tạt) ngon lắm. Cay nồng xộc lên mũi. Nước mắt nước mũi chảy, nhai nhai miếng thịt dê ngon. Ban đầu thì sếp, mình,khác hàng (nói chung là tất cả) đều chơi bia ôm, nghĩa là cứ chia đều mỗi người 1 lon.

Được khoảng 1 két thì bắt đầu mình làm chân con tốt, đi đì khách hàng trước cho bên kia phờ đi đã, khi đó sếp mình lại chơi trò đồng khởi tiếp. Uống thế này mệt lắm, liên tục liên tục. Đến lúc sếp bắt đầu lép tí thì ông cứ uống nửa lon ông đẩy sang mình. Nói chung ổng gọi mình đi là để chết thay ổng thôi.

Đến lúc ổng bắt đầu đến giai đoạn mất kiểm soát chút thì ông nói nhiều. Sự mới bắt đầu đây.

Sếp:”Thằng này thế chứ khá lắm đấy các ông. Làm được việc mà uống cũng được việc.Khà khà”

Mình thì đang tu lon bia. Mấy ông khách (Đa phần bạn ông).

Khách:”Mà ông kiếm đâu ra chú em này thế. Cũng biết nhậu nhỉ”

Sếp: “Cũng không lâu. Mà nó vào làm con cháu tao chết nó rồi. Hahaha”

Mình thì đang ăn, nghe phát như tỉnh bia luôn.

Khách:”Haha” sau đó vỗ vai mình”chú mày khá. Sắp thành cháu ông *** rồi, ngon”

Mình chỉ biết cười chứ chả biết nói gì. tay lại gãi đầu gãi tai. Cmn mình rồi. Lại chúc riêng với ông vừa vỗ vai thêm 1 ly nữa.

Đến lượt ông sếp kéo mình nói tiếp.

Sếp:”Cháu tao đó, chú mày tính sao thì tính.”

M:”Tính cái gì anh. Em sắp lấy vợ rồi mà” Mình cũng giả bộ say.

Sếp:”Mẹ, nhìn chú thế này mà bảo sắp cưới, đòi qua mặt anh đây hả.Haha”

M:”Em đâu dám anh”

Sếp:”Tóm lại là chú tính sao thì tính, Con phương là nó chấm chú mày rồi đấy”

Xong ông quay sang cầm ly bia, đồng khởi, lại tiếp tục uống.

Giờ thì ổng vứt mình ở công ty , nay thứ 7 nhưng mọi người vẫn chưa về, ở chiều luôn thì phải. Haizzz. Vừa bị bé Phương chửi. Nó chửi thế này này các thím:

“Uống gì mà uống đã lắm, uống lắm vào, cho chết” Má nó chứ.

Thôi, tạm update thế, mình qua phòng bảo vệ kiếm chỗ ngủ đã. Tỉnh vào chơi với mọi người sau. Chào thân ái và quyết thắng. Zê…………..

to be continue …

tiếp theo

p15 update tối thứ 7.

chiều thứ 7,sau khi đi nhậu về thì xuống phòng bảo vệ ngủ. vừa đặt lưng xuống thì Phương cũng xuống, đưa cho 1 ly nươc chanh.

P: uống đi này, uống cho tỉnh – nhìn cái mặt dữ dằn nhưng đầy lo lắng. Mình cũng cầm tu 1 hơi hết sạch rồi nói

M: cảm ơn, mà tỉnh làn gì, ngủ đây.

L: ừm,ngủ đi,hư hỏng – con này lạ, uống cho chú nó khỏi xỉn mà bảo mình hư hỏng.

Mình nằm xuống phát ngủ luôn. Khoảng 30 phút sau thì có chuông điện thoại. Lương gọi

M: alo

L: anh à, anh dang làm chi đó.

M: anh đang ngủ, vừa đi nhậu về.

L: khiếp, nhậu nhiều lắm à?

M: ừm, để anh ngủ tí đa nha,nc em sau.

L: dạ, anh ngủ đi.khổ.

Ngủ tiếp, được khoản thêm 20 phút thì Phươg xuống đập dậy.

P: dậy, dậy về nhà ngủ tiếp.

Mình cố mở mắt ra, thấy nó mình xua xua cái tay rồi ngủ tiếp, cơ mà con này lỳ hơn mình, bắt dậy cho bằng được. Đành dậy,lên văn phòng ngồi hóng voz. Phương cứ lăng xăng sau lưng,hết nghịch mấy chị rồi lại qua chỗ mình, con này chắc rảnh qua. đang hóng voz thì Lương gọi, sau khi tham khảo ý kiến các thánh,mình quyết định bật loa ngoài.

M: alo, em à.

L: dạ, anh tỉnh chưa.

M: hì, anh tỉnh rồi, chưa tỉnh thì làm sao nc vơí em được cưng.

L: ui, hôm nay gọi em là cưng kia à.đừng làm em vui quá chứ.

M: Ừ, từ nay gọi thế đây, cưng quá cơ.

Lúc này Phương nó đang như loa bật hết công suất bị mất điện vậy, lại ngồi 1 cục tại bàn nó.

L: hì,thôi, gọi em là thích rùi. Mà chiều bố mẹ nói anh lên ăn cơm, anh lên nha.

M: có sao ko nhỉ?

L: sao đâu.hì, lên anh nha.

M: ừm, mấy giờ thì ăn vậy em

L: dạ, 6h ạ.

M: ừm, rồi, 6h anh lên.

L: dạ, thế anh nha.

Xong,cúp máy thì cả mấy chị cũng ngơ ngác, phương thì ngồi cục, mặt sập như trời sắp bão vậy. Mình tắt máy đi về.

5h45 mình đi, mua thêm 1 ít hoa quả. Lên thấy chú đang xem tivi ở phòng khách, mẹ với Lương đang ở bếp.

Ngồi nc với bố Lương 1 lúc thì bếp cũng xong, cả nhà vào ăn. Bố Lương đưa ra 1 chai rượu ngâm tắc kè, lần đầu được uống, nói chung là không hơp cho lắm.

Phải nói là Lương nấu ăn rất ngon, gọn mà đẹp. Nay em mặc bộ áo quần ở nhà, nhìn đẫy đà lắm.

Giở ăn diễn ra trong không khí vui vẻ,hoà đồng. Kể ra còn đủ mẹ,đủ cha đến giở cơm thích thật. Câu chuyện trong bữa cơm chỉ xoay quanh vấn đề cuộc sống,công việc. Không đề cập đến những vấn đề xa hơn.

bố của lương chắc uống cũng khá, 2 chú cháu làm tầm 8ly rồi thôi.

xong bữa, mình xin phép cô chú đưa Lương đi chơi. Lúc đó khoảng 8h hơn.

Mình hỏi.

M: đi đâu em?

L: đi đứng chỗ nào nc đi anh

M: ừm, em lên xe đi.

mình đưa Lương tới trường. Xin ông bảo vệ rồi dắt xe vào trường 2 đứa ngồi nói chuyện.

Tiếp mình update sau nhé, đi đón em Cẩm đã, em đến nhưng chưa biết đường vào nhà mình.

p16 tiếp thứ 7

2 đứa vào sân trường, dựng xe cạnh hòn non bộ toạ giữa sân. Mình với Lương ngồi xuống chiếc ghế đá cạnh đó. Trời về đêm se lạnh. Không gian tĩnh lặng buồn man mác. Trường bây giờ khác quá, thay đổi hoàn toàn so với thời mình học. Cái không gian ấy làm cho mình với Lương ngại ngùng hơn. Đã lâu rồi ko vào mái trường chắp cánh cho ta vào đời.

‘Trường mình giờ khác quá em nhỉ’ – mình nói để xua đi sự im lặng

L: dạ

M: thay đổi hoàn toàn, đập hết xây mới rồi.

L: dạ, em lên 12 là trường bắt đầu xây lại.

M:ừm, anh vẫn thích ngày xưa hơn, cây cối mát lắm.

L: dạ, nhưng phòng giờ đẹp hơn anh à, sướng cho học sinh.

M: ừm, ngày xưa kia có cái ghế đá, cây bàng, mát lắm – mình chỉ về phía ngày xưa mình với Hạnh ngồi, lại thấy nhớ Hạnh, lòng buồn.

L: chắc ở đó anh có nhiều kỷ niệm lắm.

M: Ừm, nhiều. Vui có, buồn có.

L: dạ, với chị Hạnh à anh?

M: ừm, với Hạnh, với lớp.

L: dạ..mà anh kể về anh với chị Hạnh đi

M: kể làm gì em? Buồn lắm.

L: dạ, vậy thôi ạ

M: Mà em muốn thì để anh kể cho.

Rồi mình kể tất cả cho Lương nghe, kể lại mình cũng buồn lắm, mắt lại cay, tim lại nhói đau. Kể xong mình im lặng, ngoảnh sang hướng khác để dấu đi vẻ buồn trên đôi mắt. Nghe bên tai tiếng Lương nhẹ,buồn

L: em xin lỗi, lại làm anh buồn

M: buồn gì đâu, qua rồi

L: dạ

Lại im lặng…

M: em kể về em đi

L: kể gì hả anh?

M: về ngày xưa, sinh viên, tình yêu, cuộc sống.

L: có gì đâu anh, tẻ nhạt lắm

M: nhạt cũng có cái hay mà

L: đời sinh viên em chỉ biết có học, ko yêu, nên cũng ko nhiều kỷ niệm anh ạ

M: hì, ừm, ko có ai đủ tiêu chuẩn à

L: hì, ko anh ạ, tại em học sư phạm nên em lo ra trường ko xin đc việc, vì thế em cố học giỏi để ở lại trường, nhưng mà dốt nên ko đc anh à.hì

M: Ờ, Dốt mà về đây được là đc rồi.

L: cũng có dễ gì đâu anh – giọng Lương buồn hơn

M: ừm, chuyện Tuấn à?

L: (chỉ im lặng, trầm tư)

M: kể anh nghe đi

L: kể gì ạ?

M: Chuyện Tuấn

L: có gì đâu ạ. Chỉ là sự hiêủ lầm thôi

M: ừm, em cứ 1 lần nói hết đi em

L: anh muốn nghe thật ko

M: muốn

L: ra trường, ko xin đc việc nên e thỉnh thoảng đi chơi với bạn, rồi gặp Tuấn. Rồi Tuấn làm quen, nói chuyện nhiều hơn. Chắc tại do em nói chuyện ko giữ ý nên Tuấn hiểu nhầm. Sau 1 thời gian thì em biết bố Tuấn ngày xưa yêu mẹ em, nhưng mẹ lại yêu bố em. Rồi 2 người thành bạn, vì thế em cũng chơi thoải mái hơn với Tuấn. Sau 1 thời gian bố mẹ xin cho em dạy tại anh sơn, nhưng trước khi đi 3 ngày thì mẹ bảo có người bạn mẹ nhượng cho 1 suất về hưu tại trường mình giá 50 triêụ, mẹ bảo do người quen nên lấy ít. Em đâu biết là mẹ Tuấn nhường cho. Khi em đi daỵ được 1 tuần thì Tuấn tỏ tình, nhưng e đã ko thể có tình cảm với Tuấn. Em đã nói rõ ràng mà Tuấn vẫn ko chịu hiêủ. Bạn bè đều bảo em dại, vì nhà Tuấn giàu lắm, bố lại có chức có quyền. Nhưng e ko thể ép mình yêu người mình ko có tình cảm đc. Bố mẹ Tuấn cũng muốn bọn em lấy nhau, nhưng em xin lôĩ 2 bác ấy.cũng may 2 bác ko trách gì em, bố mẹ em cũng vậy. Chỉ riêng Tuấn không chiụ hiểu. Tất cả những ai muốn theo đuổi em đều bị Tuấn phá đám, dằn mặt. Nhưng ở đó vẫn có ai ơn cuả gia đình Tuấn nên em vẫn muốn Tuấn là 1 người bạn. Em xl

M: em xl gì?

L: e không biết.

M: Ừm, rồi mọi thứ sẽ hết, Tuấn sẽ hiểu cho em thôi.

L: (im lặng)

M:mà hôm qua về Tuấn có nói gì ko?

L: dạ không, Tuấn có gọi xl, tại Tuấn trước khi đi có uống rượu

M: ừm.. Thôi, mình nói chuyện khác đi.

2 đứa lại quay sang nói chuyện về công việc, kỷ niệm thời sinh viên với những chiến tích oanh liệt cuả mình.

Đang nói chuyện khí thế thì em Cẩm nhắn tin.

C: anh ui, đang làm chi đó ạk. E Cẩm đây ạ

M: ừm, ‘anh ui’ đang ngồi chơi

C: hì, tự kỷ hay chơi vơí bạn vâỵ ak

M: với bạn

C: èo, cụt ngủn. Mà trai hay gái vâỵ ak

M: gái

C: èo, lại cụt ngủn. Cái chị mọi hum ak a?

M: ừm. Mà anh đang bận, mai gặ em nha

C: vâng ak, chúc a buổi tui zuj ze.

Lại nc khí thế với Lương, giữa chừng lại có tin nhắn từ số lạ.

Sl: anh T phải ko ak?

M: ừm.ai đây?

Sl: hì, e là e gái ngồi sau xe hum bị anh đánh ý ạ

M: ai nhỉ?

Sl: cí hum anh tặng em cí mũ đó ak

M: à, ừ

Sl: hì, mai đi uống cafe vơí tụi em nha anh. cho em cam un cí mũ cai.hi

M: bỏ qua đi, ơn gì?

Sl: đi mà anh, em cảm un thui muk.

M: ừm, để bữa sau tính, mai anh bận rồi em à.

Sl: dạ. Okie a.

9x nhắn tin đọc mệt, mình cứ thuần việt thôi.

Hết,

giờ chắc ko ai phiền nữa. Dẫn Lương đi bộ trong sân trường tí rồi 2 đứa về. Về đến nhà thì có tin nhắn của em Cẩm chúc ngủ ngon. mình ko reply. rồi tin nhắn của Lương hỏi xem mình về nhà chưa. 2 đứa nhắn tin với nhau thêm vài tin nưã rồi thôi.

p17 update chủ nhật.

Sáng khoảng 7h mình dậy, việc đầu tiên là cầm đt coi giờ(cái này theo thói quen rồi) thấy có 2 tin nhắn của Lương, 1 tin của Cẩm. Mình đọc tin của Cẩm trước do nt sau. Cẩm bảo 8h gì đó sang. còn 2 tin của Lương thì 1 tin là ‘e cảm ơn anh.hi’ tn này mình ko trả lời vì ko biết trả lời sao cả. Tin thứ 2 là ‘anh ơi,dậy thể dục thôi’ tin gửi lúc 5h30 sáng, chắc hôm nào cũng tập nên dáng Lương mới đẹp và gọn thế. Mình nt lại ‘anh giờ mới dậy’ không thấy trả lời nên mình ra thể dục, nâng 10 lần tạ rồi vào tắm (tạ 40kg).vừa ăn sáng vừa update cho mọi người. An xong update tiếp, đến hơn 8h thì Cẩm gọi hỏi đường, chỉ mấy lần mà vẫn mù mờ nên mình chạy xe ra đón. Đi cùng Cẩm có thêm 1 đứa bạn nữa, cả 2 mặc áo nắng nên ko nhìn thấy mặt.

Đến sân thì 2 đứa cởi áo khoác nắng ra. Hôm nay tóc tai gọn hơn nên Cẩm khoe hết được khuôn mặt bầu bĩnh. Bạn cẩm thì ko xinh như Cẩm. Vừa cởi xong áo khoác nắng thì 2 con chó chạy ra sủa. 2 đứa kia sợ, con này cứ núp sau con kia,cuối cùng là cứ xoay vòng, nản. Cẩm hét

C: a ơi, chó

M: nó sủa chứ ko cắn đâu….. Chó,biến. – chó nhà mình cứ nghe mình mắng thế là nó cụp mặt xuống, cụp đuôi xuống đi ra sau nhà.

Lúc này 2 đứa cởi hẳn áo khoác nắng ra. Cẩm mặc cái quần jeen, áo thun xanh, guốc tầm 5 phân, nhưng cũng đủ đẩy cái mông tròn lên.

Đứa bạn Cẩm thì mặt ko xinh nhưng dáng cao, guốc 7 phân. Tóc màu hạt dẻ (nhuộm). Các thím đừng xin info chứ em này ko đi học nữa nhé.đi làm công nhân thôi.

Mình vào nhà rót nước trước. Cẩm xách cái bị gì đó. rồi hỏi mình.

C: anh, cất cái này em cái.hì

M: cái gì đó?

C: dạ, bà bới ít khoai mang sang biếu gia đình ạ.

M: chết, phiền quá, mà mang nhiều thế ăn sao hết, thôi, e cứ để đó, 2 đứa vào nhà ngồi đi.

2 đứa vào ngồi uống nước. C hỏi tiếp.

C: 2 bác đi đâu rồi anh?

M: Bố anh vừa qua hàng xóm uống nước chè.

C: thế bác gái ạ?

M: mẹ anh mất năm nay rồi.

C: ui, e xl, e không biết

M: ừm, có gì đâu. 2 đứa đi mệt ko?

Cạ ko?

M: ừm, mà bạn em à? – mình nhìn sang cô bé đi cùng, em nó cười đáp lại

C: Dạ, đây là Sang, bạn em.

M: em đang học hay làm rồi.

Sang: dạ, e đi làm rồi ạ

C: nó làm ở khu công nghiệp bắc vinh anh ạ

M: ừm. Bà khoẻ chứ em?

C: Dạ, cũng khoẻ anh ạ.

M: ừm, học nhanh ra mà chăm bà.

C: hì, nhanh ra còn trả nợ cho a nữa chứ

M: haha, ừm, nhanh lên. Mà em có gia sư ko?

C: dạ, có anh ạ.

M: ừm, anh có đứa bạn muốn tìm người gia sư cho đứa em trai. Em đi nha.

C: em đi kín rồi anh. Chắc e xin lỗi thôi anh ạ

M: xin lỗi gì, ko đi đc thì thôi mà. Mà em đi kín luôn hả, chịu khó nhỉ.

C: hì, phải chịu thôi anh ạ, bà lo tội lắm.

M: ừm, giúp đc bà nhiều càng tốt em à…

Nc thêm tí thì mình mời 2 đứa đi cafe,ở nhà chả có gì mời 2 đứa cả. Đến quán bà chị chủ quán hỏi ngay câu.

‘hôm nay lại em khác à T? Mày đào hoa quá.’ bà âý nói xong cười ha hả. Mình đưa 2 đứa lên tầng 2 ngồi. vừa nói chuyện vừa tranh thủ lên báo cáo với các thánh.

Đến 10h30 gì đó thì về, về đến nhà mới cất khoai, toàn củ ngon,to.mà nhiều. Xong update cho các thím, vừa type vừa nấu an. Đến lúc post thì chả hiểu sao nó ra có 3 dòng, nản, lại ăn cơm. ăn xong lại update tiếp. lần này thành công, update xong ngồi thêm tí rồi lên bố nuôi, đưa khoai ngon lên cho bố.

Lên mẹ đang qua nhà hàng xóm, bố nuôi ngồi ở thềm đánh cờ cũng với hàng xóm. Mình cất khoai xong chả biết làm gì nên gọi cho Lương hỏi coi có nhà ko để sang chơi. Lương có nhà và mình sang chơi.

Tạm thế đã.mỏi tay quá, ăn khoai đã các thím ợ. Có Lương, mẹ Lương đang ở đây cùng ăn. Mời các thím ăn khoai.

Quên, Lương là chị cả, sau có 1 ku em đang học ở huế. Có ai hỏi mà mình ko trả lời cmt đc thì mong các thím thông cảm nhé. Ăn khoai thôi

p18 Update tiếp chủ nhật.

Qua nhà bố, gọi cho Lương.

L: “Dạ, anh”

M:” Ừm, em có nhà không?”

L:” Dạ có, mà sao anh?”

M: “Anh sang chơi”

L: “Giờ à anh”

M: “Ừm, không được à?”

L: “Dạ, không không, nhưng sao hôm nay anh lên giờ này”

M: “Anh qua nhà bố, chán quá nên tính sang em chơi”

L: “À, dạ, anh sang đi ạ”

Sau đó mình qua nhà Lương chơi. Hình như Lương vừa nằm xong thì phải (hay tại ở nhà) mà thấy mặc cái quần ngắn cũn cỡn, cái áo cũng ngắn vừa tới đầu lưng quần. Đùi trắng lắm các thím ợ. Nói chung là nhìn thích lắm, văn mình éo có, éo biết tả thế nào cho đúng.

Lương chẳng ngại ngùng gì ra mở cửa cho mình. Dắt xe vào rồi mình hỏi.

M:”Ở nhà là cứ thế này à em.” Kèm theo nụ cười khoe lúm đồng tiền của mình.

L:”Cái gì anh?” Lương chưa hiểu ý mình hỏi.

M:”thì đó” Vừa nói vừa dơ hai cái tay uốn lượn theo cơ thể Lương.

L:”anh xấu tính, mà tại em đang nằm đọc chuyện”

M:”Ờ, tại chưa thấy bao giờ nên ko quen thôi”

L:”Mà anh thôi mà, có gì đâu”

M:”Ờ ờ, không có gì.hè hè”

M:”Mà dạy toán cũng đọc truyện à, truyện gì thế”

L:”Dạ,mấy truyện của Nhật Ánh anh ạ”

M:”KHông biết. Mà bố mẹ đi đâu?”

L:”Bố đi chơi rồi, còn mẹ qua nhà gì?”

M:”Ừm, ..”

Tiếp theo thì Lương bảo vào phòng Lương ngồi chơi. Bàn làm việc của giáo viên toàn sách với vở, có 1 chồng bài thi 1 tiết của học sinh. Đang chấm dở, thấy toàn 7-8-9, học sinh giờ giỏi thật, ngày xưa Lý mình toàn dưới 5 (chấm theo thang điểm 5 – riêng môn lý ). Mình ngồi vào ghế làm việc của Lương, còn Lương cũng lấy ghế ngồi gần đó, vuông góc với mình nhé. Thỉnh thoảng 2 ánh mắt bắt gặp nhau, lúc này nhìn gần hơn thấy cơ thể Lương gọi là hoàn mỹ, mặc cái áo hở 1/4 quả thôi nhưng cũng đủ tôn lên sự quyến rũ của người phụ nữ. Cứ thế nói chuyện, không động chạm gì đâu nhé, hỏi về việc học việc dạy thôi. Mình có hỏi chuyện Tuấn có phiền không thì Lương bảo không, cũng lạ – chả lẽ mình giải quyết êm rồi sao. (Mà mọi người đừng nghĩ bậy bạ nhé, trong phòng vẫn trong sáng nhé, không có CDSHT đâu).  Cửa sổ phòng Lương mở nhẹ 1 bên nhé, đủ để ở sân thấy, ngoài đường không thấy.

khoảng 4h thì mẹ Lương về, mình ra chào mẹ Lương rồi nói chuyện tí nữa, xong xin phép về bên nhà bố nuôi, trước khi về mình có bảo Lương tối chở mẹ qua nhà bố nuôi chơi, ăn khoai luôn. Cụ thể tí là thế này:

M:”Con về cô ơi” – Lúc này mẹ Lương đang ở bếp, không biết làm gì

Mẹ Lương: “Ừ, T về à con” Cô nói vọng từ trong bếp ra.

M:”Anh về nha em”

L:”Dạ” Lúc này Lương đang đứng ở bậc thềm tiễn mình

M:”À, tí quên, tối đưa mẹ qua nhà bố chơi, ăn khoai luôn”

L:”KHoai đâu ra vậy anh?”

M:”khoai đứa bạn nó biếu”

L:”dạ, tối em qua”

Rồi, mình về nhà bố nuôi rồi ngủ tí, đến 6h thì Lương với mẹ Lương sang, mình ngồi chơi với Lương, 2 bà mẹ gặp nhau nói oang oang, hợp nhau như cá gặp nước. Kể ra các bà cũng la liếm được nhiều chuyện hàng xóm lắm. Lương xuống luộc khoai, mình update voz.

Ngồi đến 8h30 gì đó thì có số lạ gọi. Bên kia là thằng Tuấn.

M:”Alo”

Số lạ:”Ông phải T không?”

M:”Ừ, đúng rồi, ai đây nhỉ?”

Sô lạ:”Tôi, Tuấn” Nghe đến đây mình ra ngoài ngõ nói chuyện.

M:”Ừ, có gì không?”

Số lạ:”Giờ ông rảnh không? tôi muốn gặp ông nói chuyện cái”

M:”Xin lỗi, giờ mình bận, để hôm khác đi”

Số lạ: “Bận thật hay không dám gặp tôi thế”

M:”Bận, để hôm khác”

Số lạ:”Rồi, ok, hôm nào”

M:”Hôm nào tính sau, mai, hoặc ngày kia”

Số lạ: “Rồi, mai tôi sẽ gọi hẹn ông địa điểm”

M:”Thế đi, cứ để sau”

Mình không biết nó hẹn mình làm gì, nhưng nghe thì vẫn lịch sự hơn hôm trước. Linh tính sẽ có biến, nhưng mình vẫn sẽ đi nếu rảnh. Kệ đời.

9h30 thì em Lương chở mẹ về, mình cũng về luôn, lên voz hóng nhưng không vào được, vào coi the voice diễn kịch, 11h mình với Lương nhắn tin chúc ngủ ngon, xong đi ngủ.

Mà sáng nay em Phương hơi lạ. Mình đến thì em nó đến rồi, đang ngồi lỳ 1 cục, mình vào không quay lại, không chào hỏi, mặt lạnh tanh. Mình ngồi xuống bật máy tính lên. Một lúc sau đang vào xem cmt của mọi người thì em nó lẳng lặng vào khu bếp(nói bếp cũng không phải- chỉ là nơi có nước nóng, có lò vi sóng để ai lỡ dở thì có thể pha mì hoặc làm linh tinh ăn được).Mấy phút sau thì em nó đặt cái cốc cafe đen rồi lại im lặng đi về bàn. Hiện mình chưa dám uống, đang nằm cạnh con chuột luôn. Mấy chị kia có chọc, nhưng nó vẫn im lặng, căng thẳng rồi

to be continue …

tiếp theo

p19 Update sáng thứ 2 – 15/10

Sáng dậy có tin nhắn của Lương

“Anh ơi dậy”

Mình nhắn lại

“Anh giờ mới dậy, em dậy lâu chưa?”

Không chờ tin trả lời mình vào tắm luôn. Tắm xong thì thấy tn của Lương

“Dạ, em chuẩn bị lên trường rồi anh ạ”

Mình:”Ừm, em đi đi, anh cũng đi làm luôn”

ĐẾn cơ quan thì (đoạn này review một chút rồi nhé).

“Mà sáng nay em Phương hơi lạ. Mình đến thì em nó đến rồi, đang ngồi lỳ 1 cục, mình vào không quay lại, không chào hỏi, mặt lạnh tanh. Mình ngồi xuống bật máy tính lên. Một lúc sau đang vào xem cmt của mọi người thì em nó lẳng lặng vào khu bếp(nói bếp cũng không phải- chỉ là nơi có nước nóng, có lò vi sóng để ai lỡ dở thì có thể pha mì hoặc làm linh tinh ăn được).Mấy phút sau thì em nó đặt cái cốc cafe đen rồi lại im lặng đi về bàn. Hiện mình chưa dám uống, đang nằm cạnh con chuột luôn. Mấy chị kia có chọc, nhưng nó vẫn im lặng, căng thẳng rồi” đoạn hồi sáng đây.

Xong mình vẫn để ly cafe đó, ngồi lật lại mấy thứ hôm thứ 7 ra xem, vừa hóng voz tí còn làm việc.

Các bà chị vẫn ý ới “Thằng T sướng ghê…” đại loại là thế, mình thì cũng căng thẳng lắm, chả dám ngoảnh lại.Phương cũng im lặng, mình cũng im lặng.


Đọc tiếp: Em đã là thiên thần - Phần 10
Home » Truyện » Truyện Teen » Em đã là thiên thần
↑ Trên cùng
Copyright © Thich123.net
Liên kết © Uhm123.net - HIM18.COM